Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 99 - Chương 99: Bút Lông

Chương 99: Bút lông Chương 99: Bút lông

Ngao Dũng gật đầu:

-Ở Long Hằng trong mười năm qua, đã có tổng cộng năm vụ án chết người. Vụ thứ nhất, là một tên kiến trúc sư, trong quá trình đo đạc ở đây đã ngã chết từ độ cao ba mét.

-Vụ thứ hai, là một cụ già ăn xin định vào trong trung tâm thương mại xin ăn, trong lúc bị bảo vệ xua đuổi đã tái phát bệnh tim nên qua đời.

-Vụ thứ ba, là một bé gái bốn tuổi, khi mẹ đang nằm ở ghế mát xa di động đã trèo lên tay vịn của thang cuốn tự động bên cạnh, bị thang cuốn đưa lên cao, đứa bé đã trượt chân ngã từ tầng bốn xuống đại sảnh tầng một.

-Vụ thứ tư, người mẹ của đứa bé gái đó. Mặc dù trung tâm thương mại đã bồi thường một khoản tiền lớn, nhưng người mẹ vẫn bị đả kích rất lớn về tinh thần, đã một mình đến tầng một ngồi xổm trên nền đất khóc nức nở rất lâu.

-Sau khi các nhân viên bảo vệ nhiều lần khuyên ngăn, người mẹ đó cuối cùng cũng không tới nữa. Ba tháng sau, người mẹ đã nhảy xuống từ chỗ đứa con gái bị rơi.

-Vụ thứ năm, hàng rào trang trí của trung tâm thương mại bị gió mạnh thổi bay, biển quảng cáo đã rơi xuống và giết chết một người đàn ông đi bộ trên đường.

-Dựa trên mô tả của nhiệm vụ, Quỷ Hồn liên tục đuổi giết chúng ta có thể chính là một trong những người đã chết trong các sự kiện bất thường.

Những tài liệu này, Lý Ngang cũng đã nghe qua từ người môi giới thông tin La Tử rồi, xem xét chuyển động cơ thể của các người chơi khác, hắn nhận ra mọi người cũng không kinh ngạc gì nhiều, rõ là ai cũng đã làm tốt việc chuẩn bị rồi.

-Cũng không nhất định là chỉ có một Quỷ Hồn.

Dịch Y nói:

-Nếu trong trường hợp tệ nhất, rất có thể là có năm Quỷ Hồn cùng tuần tra trong trung tâm thương mại.

-Ừm...

Ngao Dũng nhíu mày nói:

-Đúng là cũng có khả năng này.

Tàu Bay Bị Lạc hừ lạnh một tiếng, nói:

-Năm tên Quỷ Hồn ứng với năm người chơi, hệ thống còn nói chúng ta không được phát ra âm thanh và ánh sáng.

-Nói cách khác, hệ thống ngầm mặc định rằng năm người chơi chúng ta không thể đi theo đoàn ngay từ đầu, chiến đấu trực tiếp và tiêu diệt tất cả Quỷ Hồn, chỉ có thể dùng cách ẩn nấp thôi.

Đối mặt trực tiếp ngay từ đầu thì sẽ chết, đây cũng chẳng phải là một tin tốt lành gì.

Ngao Dũng hít một hơi thật sâu, nói:

-Tóm lại, nhiệm vụ của chúng ta là lục soát trung tâm thương mại, tìm ra những lá bùa, và vẽ lại chúng trên nền nhà của các tầng.

Hắn nhìn qua một vòng các đồng đội, lấy ra năm cái máy tính bảng loại nhỏ trong cột ba lô, chia phát cho mọi người.

-Các máy tính bảng này được cài đặt phần mềm có thể xâm nhập vào hệ thống giám sát của trung tâm thương mại, ngay trên màn hình nền.

-Ngoài ra chúng ta có thể giao tiếp trong thời gian thực hiện nhiệm vụ qua nhóm Wechat, để xác định vị trí của đối phương, tránh lại gần nhau rồi bị Quỷ Hồn truy giết.

-Quỷ Hồn sẽ lần theo dấu vết của âm thanh và ánh sáng, tôi đề nghị mọi người chỉ dùng khi đảm bảo bản thân đang ở trong trạng thái an toàn, để máy tính bảng ở chế độ im lặng, trong lúc liên lạc với nhau qua Wechat cũng chỉ được dùng tin nhắn để trao đổi.

Chà, chuẩn bị cũng chu đáo đấy.

Lý Ngang hơi ngạc nhiên nhận lấy máy tính bảng của Ngao Dũng, sau khi kiểm tra một lượt không thấy vấn đề gì, liền thêm Wechat của những người khác, thành lập nhóm Wechat.

Hắn thật sự không có ý định dùng đến cái máy tính bảng mà Ngao Dũng đưa, lòng người khó đoán, huống chi là những người lần đầu gặp mặt, sau khi tách ra vẫn nên dùng điện thoại riêng của mình thì hơn.

Tiếc là trong khi thực hiện nhiệm vụ, người chơi không thể mở cuộc trò chuyện với bạn bè trong đầu của hệ thống trò chơi chết chóc, nếu được đã không phải phiền phức như thế này.

Vài phút tiếp theo, năm người chơi làm quen dần với phần mềm theo dõi của máy tính bảng, cho đến khi tiếng chuông điểm mười hai giờ đêm vang lên, Lý Ngang thấy hoa mắt, khi mở mắt ra đã thấy đang mặc đồng phục bảo vệ màu xanh lam, tay cầm đèn pin, bên hông treo gậy bảo vệ cao su.

Hắn đang đứng ở một hành lang u ám tĩnh mịch không chút tiếng động.

Năm Quỷ Hồn, năm người chơi, sáu tầng lầu, sáu lá bùa.

Thật đúng là... rất thú vị...

Lý Ngang tắt đèn pin đi, cúi lưng xuống như mèo, sát vào bên cạnh tường.

Vừa mới ngồi xổm xuống, Lý Ngang đã phát hiện ở phía sau cạp quần mình cắm một cái bút lông không dài cũng không ngắn.

Cầm bút lông ra, cẩn thận đặt trên tay, có thể thấy được thân bút lông làm bằng một thân trúc mảnh, lông bút có chiều dài vừa phải, cứng và nhọn, chỗ ngòi bút thấm ướt thuốc màu chu sa đỏ hồng.

Sau đó Lý Ngang lặng lẽ mở linh thức của mắt mèo ra kiểm tra, vẫn không phát hiện ra được đạo cụ kịch bản này có gì bất thường, dường như thật sự chẳng khác gì cái bút lông giá rẻ hai mươi đồng bán đầy ở cửa hàng văn phòng phẩm.

-Thứ này mà gập lại thì sẽ gãy mất...

Lý Ngang nhẹ nhàng đo thử sức chống đỡ của cây bút, thầm nghĩ nói:

-Không thể cất vào cột balo, chỉ còn cách mang theo bên người, hơn nữa không cẩn thận là dễ dàng hỏng ngay, cũng có thể bị cọ bớt thuốc màu chu sa.

-Sau khi cán bút bị hỏng hoặc thuốc màu bị phai, bút lông này còn có thể dùng để vẽ bùa hay không... Chỉ có hệ thống mới biết.

Nói cách khác, ngoài những điều kiện mà hệ thống công bố, rất có khả năng còn có cả điều kiện ẩn là "Giữ gìn bút lông" nữa.

Bình Luận (0)
Comment