Người Chồng Bạc Mệnh Của Tôi

Chương 10

Khi bàn chuyện làm ăn, tuy tôi luôn mỉm cười, lời nói ôn hòa, nhưng lại có thể nhanh chóng nắm bắt được điểm mấu chốt, giành lấy lợi ích lớn nhất cho mình. Cho dù gặp phải vấn đề hóc búa, tôi cũng sẽ cân nhắc thiệt hơn nhiều lần, rồi mới đưa ra quyết định.

Tôi quen giấu kín suy nghĩ của mình, nhưng với anh ta, tôi lại không hề che giấu, trao trọn trái tim chân thành cho anh ta. Thế nhưng, tôi nhận lại được gì?

Trước khi chết, anh ta sắp xếp cho tất cả mọi người, chỉ riêng với tôi lại tàn nhẫn như vậy. Tôi đoán chắc kiếp trước tôi đã đào mộ tổ nhà anh ta rồi quất xác nên kiếp này mới bị anh ta đối xử như vậy.

Nếu không...

Tôi thật sự không thể hiểu nổi!

Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện, Kỷ Hoài Kha đột nhiên đề nghị ly hôn với tôi.

"Khương Nhiễm, chúng ta ly hôn đi."

Lúc đó, tôi vừa bưng bát thuốc bắc đã sắc xong cho anh ta từ trong bếp đi ra. Nghe vậy, bát thuốc trong tay tôi rơi xuống đất, kinh ngạc và hoang mang nhìn anh ta. Kỷ Hoài Kha nhìn chằm chằm vào bát thuốc rơi vãi khắp nền đất, sắc mặt hơi sững sờ, anh ta đỏ hoe mắt: "A Nhiễm, anh thà rằng sau này em là người ly hôn, cũng không muốn em là người góa bụa, anh không nỡ để người khác sau lưng nói em là quả phụ."

Anh ta ôm tôi vào lòng, những giọt nước mắt nóng hổi rơi trên vai tôi, như kim châm khiến tôi toàn thân khó chịu.

Anh ta nghẹn ngào nói: "Sau khi anh chết, anh có thể buông bỏ mọi thứ, duy chỉ có em là anh không thể buông bỏ. Những năm này, em theo anh trải qua bao sóng gió chưa từng một lời oán trách, mỗi thời khắc khó khăn đều là em cùng anh vượt qua, may mà chúng ta chưa có con, sau này hãy tìm một người đàn ông yêu em, thay anh bầu bạn bên em..."

Tôi đính chính anh ta: "Chúng ta cũng từng có con, là do anh vô ý làm đổ chai dầu ăn trong bếp mà không nói cho em biết, em vào bếp bị ngã dẫn đến sảy thai, đứa bé đã được bảy tháng rồi, mà em cũng không thể sinh con được nữa."

Kỷ Hoài Kha bỗng chốc cứng người, cánh tay ôm tôi siết chặt hơn: "Xin lỗi, lúc ấy anh luống cuống quá nên quên mất..."

Đến tận bây giờ, tôi vẫn nhớ như in cảnh tượng ngày hôm đó. Kỷ Hoài Kha ôm lấy tôi, người bê bết máu, gần như phát điên lao đến bệnh viện.

Khi nghe bác sĩ nói đứa bé không giữ được, còn tôi thì bị băng huyết do nhau thai bong sớm, sau này rất khó có thể mang thai, anh đau đớn quỳ sụp xuống đất, liên tục tự tát vào mặt mình. Nước mắt nước mũi anh ta chảy ròng ròng, quỳ ở đó khóc lóc đau đớn, hối hận.

"Ly hôn rồi, anh sẽ để lại hết tài sản cho em, chỉ xin em để lại căn nhà này cho bố mẹ anh được không? Anh không muốn em sống một mình trong căn nhà trống vắng này rồi suy sụp tinh thần, anh sợ em sẽ không thể quên đi quá khứ."

Phải nói rằng, anh ta thật chu đáo, ngay cả tâm trạng của tôi sau khi anh ta c.h.ế.t đi cũng được anh ta tính toán, lo lắng cẩn thận. Nếu như anh ta không âm thầm chuyển nhượng tài sản, nếu như anh ta không giao cho tôi cái công ty đã bị rút ruột sắp phá sản kia...

Nhưng tôi nhất định sẽ không để anh ta toại nguyện! Không chỉ vậy, hai ngày sau tôi còn mời một đội ngũ kiểm toán chuyên nghiệp đến công ty, yêu cầu họ giúp tôi kiểm tra lại sổ sách của công ty trong mấy năm gần đây.
Bình Luận (0)
Comment