Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 409

Chương 409

“Anh đừng có ăn nói linh tinh ở đây nữa”, đám sinh viên nhao nhao.

“Tôi nói cô ấy không được khỏe là không được khỏe. Dù gì tôi cũng là bác sĩ”, Lâm Chính thản nhiên nói.

“Ha ha…”, đám đông bật cười ha ha.

“Bác sĩ sao? Anh á?”

“Bằng còn không có mà giả bộ à?”

“Biến!”, đám đông gào lên.

“Trước đó chúng tôi đã được xem bảng kiểm tra sức khỏe của Sương Huyền, cô ấy chẳng bị gì sất. Một bác sĩ không bằng như anh mà lại dám nói xằng nói bậy à? Haha, anh nghĩ nhiều quá rồi đấy? Giờ anh biến ngay đi”, đám đông chỉ vào mặt Lâm CHính.

“Tôi không nói linh tinh. Thực ra tình trạng của cô ấy không được coi là bệnh mà là mẫn cảm với cồn. Nhưng không phải dị ứng hoàn toàn. Chỉ là một khi uống quá nhiều thì cơ thể sẽ phản ứng lại. Kiểm tra sẽ không ra. Nếu như không tin có thể hỏi Từ Sương Huyền”, Lâm Chính nói.

Dứt lời, đám đông bèn nhìn chăm chăm Từ Sương Huyền. Phó Vũ cũng không ngoại lệ.

Đúng là Lâm Chính nói có lý. Mặc dù nghe có vẻ kỳ lạ nhưng anh có thể nói ra rành rọt bệnh trạng của Sương Huyền thì giờ chỉ cần hỏi lại cô gái là biết ngay.

Lúc này chỉ có Sương Huyền mới đưa ra được kết quả.

Thế nhưng…Từ Sương Huyền không hề đáp lại.

Cô gái chỉ chau mày, nhìn chăm chăm Lâm Chính rồi lại nhìn những bạn học khác. Cô gái do dự, sau đó trầm giọng: “Tôi không sao hết, cũng không mẫn cảm với cái gì. Tôi rất khỏe. Anh…nói sai rồi…”

Dứt lời, đám đông bùng nổ.

Lâm Chính đơ người, nhìn Từ Sương Huyền với vẻ không dám tin…

Lâm Chính rất tự tin vào khả năng y thuật của mình. Anh tin rằng mình không hề nhìn lầm. Phán đoán của anh không thể sai được.

Vậy tại sao…Từ Sương Huyền nói mình không bị bệnh gì chứ?

Lâm Chính nhìn chăm chăm vào mắt của Từ Sương Huyền, thế nhưng cô gái đánh mắt đi hướng khác, không dám nhìn thẳng vào anh.

Lúc này, Lâm Chính đã hiểu ra. Từ Sương Huyền đang nói dối. Cô gái cố tình nói mình không bị bệnh là để giữ thể diện trước bạn bè, để bản thân không bị mất mặt.

Trong mắt Từ Sương Huyền, Lâm Chính chỉ là một người bác sĩ nghèo. Thế nhưng những người bạn kia trong mắt cô ấy thì chưa chắc. Nhất là đám Phó Vũ. Tương lai họ sẽ trở thành những đầu mối kết nối sự giàu có của Từ Sương Huyền. Sau lưng họ có chỗ dựa vững chắc, đó là những con người mà Lâm Chính không thể nào sánh bằng. Vì vậy Từ Sương Huyền thà nói dối một người bác sĩ còn hơn là để đám người kia biết sự thật.

Cô gái quyết định cắt đứt mối liên hệ với người bác sĩ này. Dù anh đã từng cứu sống ông nội cô. Từ Sương Huyền vừa dứt lời thì đám đông bỗng nhao lên.

“Ha ha, nghe thấy gì chưa? Thấy gì chưa? Đồ thối tha, người ta đích thân nói là mình không có bệnh rồi, anh đã nghe thấy chưa?”

“Đúng là buồn cười chết đi được! Dù anh có muốn gây chú ý với Từ Sương Huyền thì cũng không nên dùng cách nói dối như vậy chứ?”

“Hừ cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga sao? Đúng là đồ hèn!”

“Giờ bị vạch mặt rồi mà cũng được gọi là bác sĩ?”, đám đông chế nhạo.

“Một kẻ lừa đảo. Lớ ngớ thế nào lại chữa khỏi được cho ông của Sương Huyền. Vậy mà đã đắc ý á? Đi bậy xong mà không biết dấu shit à? Anh tưởng mình là thần y thật chắc!”

Bình Luận (0)
Comment