Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 110 - Chương 110: Yểm Ma (1)

Chương 110: Yểm Ma (1)

“Chỉ sợ bọn họ cố ý dẫn dụ chúng ta mắc câu, là cạm bẫy mà bọn họ bố trí mà thôi.”

Một cái bóng khác lên tiếng, hắn cho rằng đây là cạm bẫy.

“Có phải gần hai mươi tuổi rồi nhập học không quá một tháng hay không cũng không quan trọng, quan trọng là Bạch hồng quán nhật là sự thật, ít nhất đã có Nhân tộc viết ra tuyệt thế văn chương, người có thể viết ra loại văn chương như vậy tuyệt đối không phải người thường, tất phải giết.”

Âm thanh thứ ba vang lên, hắn ta cũng không thèm để ý chuyện Hứa Thanh Tiêu có phải chỉ mới gần hai mươi tuổi, cũng không quan tâm có phải Hứa Thanh Tiêu chỉ mới nhập học một tháng hay không.

Người làm ra tuyệt thế văn chương như vậy tất phải giết.

“Nói nghe nhẹ nhàng quá ha, trong phủ Nam Dự có người đọc sách trấn thủ, còn có một vài tên võ phu thất phẩm, nếu như mãnh mẽ tiến công vào thì chỉ trong nháy mắt, võ giả thất phẩm Đại Ngụy sẽ để mắt đến, trảm chúng ta như giết một con kiến. Phải giết làm sao? Giết như thế nào?”

Âm thanh thứ tư vang lên, đầy vẻ mỉa mai.

“Ngu xuẩn, tất nhiên là không thể đánh thẳng vào rồi, nếu như đánh thẳng vào phủ Nam Dự thì sẽ dẫn đến tai họa ngập trời cho Yêu tộc chúng ta. Mấy ngày trước Cuồng Xà đã bị tiêu diệt, lẽ nào ta không biết điều này?”

“Muốn trừ hại thì chỉ có thể dùng trí, không thấy Yểm tộc cũng tới sao? Kế hoạch rất đơn giản, để Yểm tộc chui vào trong mộng của hắn, làm loạn thần trí của hắn, tiêu diệt tâm trí của hắn. Cho dù hắn có còn sống thì cũng chỉ là một tên khùng điên si ngốc mà thôi.”

Giọng nói kia vang lên, vạch ra kế hoạch.

Lúc này, âm thanh của Yểm yêu cũng theo đó mà vang lên.

“Bảo ta chui vào trong mộng của hắn thì không khó, vấn đề là sau khi nhiễu loạn tâm trí của hắn xong thì ta sẽ thoát thân bằng cách nào? Nếu như bảo ta đi chịu chết, ta thà để hắn thành đại nho.”

Hắn lên tiếng, nói ra vấn đề mấu chốt nhất.

Bảo hắn đi thì không phải là không được, nhưng vấn đề là, sẽ trở về như thế nào?

“Yểm ma, ngươi yên tâm, ta đã chuẩn bị kỹ càng rồi. Đợi ngươi hủy tâm trí của hắn xong thì bốn người bọn ta sẽ trực tiếp gây nên sóng gió, cho dù không dám công thành nhưng cũng đủ để hấp dẫn sự chú ý của bọn chúng. Chẳng qua đám người Nhân tộc này rất xảo trá, chỉ sợ sẽ nhanh chóng phát hiện ra dụng ý của bọn ta, ngươi chỉ có thời gian là mười hơi thở thôi.”

“Trốn ra được thì coi như chúng ta đã lập đại công, có thể tranh công trước vương thượng. Nếu như không trốn thoát thì chúng ta chắc chắn cũng sẽ không bỏ lại ngươi, chúng ta cùng tiến cùng lùi.”

Chủ nhân của âm thanh thứ nhất đáp lại, ngữ khí chắc chắn vô cùng.

“Đúng vậy, Yểm ma, kế hoạch này không tệ đâu, tiêu diệt một vị đại nho tương lai, một khi trở về Yêu tộc thì đây chính là công lao siêu to đó, ngươi chiếm công đầu, chúng ta chỉ cần chiếm chút công cực khổ là được.”

“Yểm ma, nếu ngươi không trốn thoát được, bọn ta sẽ đánh thẳng vào đó, cho dù nhất phẩm có tới thì ta cũng muốn giết một vài người hỗ trợ, sao hả?”

Mấy con yêu ma kích động Yểm ma, thân thể Yểm ma vặn vẹo. Bọn chúng đều không phải bản thể mà là quỷ mị hóa thành, thuận tiện cho việc đi đến và rời đi.

“Được, các ngươi không được gạt ta.”

Ngữ khí Yểm ma lạnh lùng.

“Điều này thì ngươi yên tâm đi, chúng ta đều là đồng đạo Yêu tộc, sao có thể vong ân phụ nghĩa chứ?”

“Chẳng qua, mấy tên Nhân tộc này chắc chắn sẽ có đề phòng, ta chỉ lo ngươi không tiến vào trong mộng của hắn được.”

Bọn chúng đều nói với vẻ chắc chắn, nhưng rất nhanh sau đó lại tràn đầy hiếu kì.

Lo lắng Yểm ma không tiến được vào trong mộng.

“Chuyện này các ngươi không cần phải lo, Yểm ma ta đây đã là thất phẩm, không mơ cũng có thể đi vào được. Nếu như hắn không nằm mơ, ta sẽ chui vào nguyên thần của hắn, đến lúc đó hắn sẽ chết càng thảm hơn mà thôi.”

Ngữ khí Yểm ma đầy vẻ tự tin.

“Được, vậy thì khổ cực cho ngươi rồi.”

“Chờ tin tức tốt của ngươi.”

“Cùng nhau trở về tranh công.”

Mấy con yêu ma thanh âm trầm giọng nói.

“Trong vòng một canh giờ.”

Yểm ma rời khỏi nơi này, chỉ để lại một câu nói. Ý của câu nói này rất đơn giản, chính là một canh giờ sau hắn sẽ giải quyết xong chuyện này.

Rất nhanh sau đó, sau khi Yểm ma rời đi.

Mấy giọng nói lại vang lên lần nữa.

“Nếu như hắn thất bại, chúng ta sẽ đánh vào phủ Nam Dự thật sao?”

Âm thanh này vang lên chỉ đổi lại mấy tiếng cười lạnh.

“Đánh vào phủ Nam Dự? Ngươi cho chúng ta ngốc sao?”

“Ta chưa muốn chết đâu, nếu hắn thất bại, chúng ta sẽ bỏ đi, phần công lao to lớn này, chúng ta độc chiếm.”

“Nhưng làm vậy không phải sẽ khiến Yểm tộc phẫn nộ sao? Dù sao thì tại Yêu tộc, bọn chúng vẫn là những kẻ có địa vị.”

“Địa vị? Địa vị gì? Làm xong chuyện này, Yểm tộc cũng không dám tìm chúng ta phiền phức, muốn trách thì trách bọn hắn ngu xuẩn mà thôi.”

“Chẳng qua cũng chỉ con cháu đời thứ ba của Yểm tộc thôi, không phải nhân vật trung tâm nên sẽ không gây ra phiền phức gì đâu, cứ chờ là được.”

“Đúng vậy, hơn nữa, chúng ta là yêu ma thì có uy tín gì chứ, chẳng qua nếu như hắn thành công thì chúng ta cũng sẽ khốn đốn một phen. Chỉ là, lần này hắn đi, muốn trở lại sẽ rất khó.

Mấy con yêu ma trao đổi với nhau, trước là hai kiểu thái độ hoàn toàn trái ngược nhau.

Nhưng lúc này.

Yểm ma phi lên không trung mà đi. Hắn lẫn vào trong bóng đêm với tốc độ cực kỳ nhanh. Đi đến một ngọn núi lớn cách xa ngàn dặm thì bắt đầu ngồi xếp bằng.

“Cùng nhau hợp tác?”

“Ta chiếm công lao?”

“Tưởng ta ngốc sao?”

Trên ngọn núi lớn, Yểm ma ngồi trên tàng cây, hắn vẫn không hiển hóa chân dung, ngữ điệu tràn đầy vẻ khinh thường.

Yểm ma không mắc lừa mà ngược lại, hắn đã có sự đề phòng từ sớm.

Phủ Nam Dự vừa xảy ra chuyện như vậy thôi hắn đã biết chắc đám yêu ma kia sẽ đến tìm mình. Chẳng qua hắn cũng không cự tuyệt mà còn giả vờ đồng ý ra trận.

Mục đích của hắn rất đơn giản, chính là để bọn kia cõng nồi.

Trước đó hắn nói mình không có cách nào thoát ra được cũng toàn là những lời nói dối để lừa gạt đám yêu ma kia. Hắn hoàn toàn có thể thoát thân bỏ chạy, chỉ là, sẽ bị truy sát mà thôi.

Trốn tránh mấy thủ đoạn truy sát thì rất đơn giản. Hắn chỉ cần chìm vào trong mộng của người viết ra tuyệt thế văn chương kia, chiếm cứ tâm trí, diễn một màn kịch mà thôi.”

Trước tiên hắn sẽ không hủy tâm trí người kia mà sẽ làm bộ như đánh không lại, để lại vị trí của bốn tên yêu ma kia, sau đó hắn giả vờ chạy trốn nhưng trên thực tế là sẽ chui vào nguyên thần của đối phương, nơi đó còn sâu hơn mộng nữa.

Đến lúc đó, đối phương nhất định sẽ nói lại với đám người đọc sách của phủ Nam Dự kia.

Kể từ đó, đám người đọc sách đó chắc chắn sẽ phái ra một phần lực lượng đi tiêu diệt yêu ma, còn mình lại thừa cơ chơi chết đối phương, thừa lúc không còn nhiều người mà trốn thoát. Cho dù có người truy sát đi chăng nữa thì quân chủ lực cũng sẽ không đến tìm mình gây phiền phức.

Bình Luận (0)
Comment