Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1236 - Chương 1236: Nhất Phẩm Phá Cảnh Tiên Đan, Không Ổn Rồi, Thái Tử Đại Ngụy Tới! (3)

Chương 1236: Nhất Phẩm Phá Cảnh Tiên Đan, Không Ổn Rồi, Thái Tử Đại Ngụy Tới! (3)

"Không, nhất phẩm phá cảnh tiên đan này có thể khiến toàn bộ hệ thống của ngươi ngoại trừ Nho đạo đều đột phá nhất phẩm."

Cổ kinh đan thần mở miệng, một câu nói khiến cho Hứa Thanh Tiêu choáng váng.

"Toàn bộ hệ thống đều nhất phẩm?"

Hứa Thanh Tiêu nuốt ngụm nước bọt, thật sự có hơi sốc nặng.

Nếu chỉ nói Võ đạo nhất phẩm, Hứa Thanh Tiêu cũng không kinh ngạc gì, nhưng toàn bộ hệ thống đều nhất phẩm thì có hơi lố rồi.

"Ừ."

"Toàn bộ hệ thống đều nhất phẩm ngoại trừ Nho đạo, cho nên… nếu như ngươi thực sự dám đánh cược, còn phải đi tu luyện yêu pháp và ma công."

Cổ kinh đan thần nói như thế.

Vừa nghe xong, Hứa Thanh Tiêu có chút bất đắc dĩ.

"Ta tu luyện cái đó làm gì? Chuyện về dị thuật đã khiến ta phiền muộn rồi, còn tu luyện yêu pháp và ma công? Tự tìm đường chết à?"

Hứa Thanh Tiêu có hơi bất đắc dĩ. Võ đạo, Tiên đạo, Phật đạo đã đủ rồi, còn phải tiếp tục tu luyện yêu pháp và ma công? Vậy không phải bị điên sao?

"Không, không giống nhau."

Cổ kinh đan thần lên tiếng ngăn lại, sau đó nói.

"Ngươi không nên cảm thấy hễ yêu và ma là xấu xa. Yêu hấp thu tinh hoa của thiên địa nhật nguyệt, từ đó sinh ra linh trí, tu luyện yêu pháp có thể tăng cường linh trí, dung hợp cùng với thiên địa tự nhiên."

"Mà ma công là công pháp bá đạo, nói thẳng ra chính là đa phần công pháp của ma công là tàn nhẫn đối với mình, không phải loại công pháp hại người, công pháp hại người đó gọi là tà thuật."

"Ma công chân chính, là công pháp chọn lọc, có hơi giống võ đạo. Nhưng ma công chủ yếu là bá đạo hơn, là trình độ cao nhất của võ đạo, cực kỳ bá đạo."

"Nếu như ngươi tu luyện sẽ không có cái gì xấu, hơn nữa nếu như ngươi võ đạo nhất phẩm, Phật đạo nhất phẩm, tiên đạo nhất phẩm, yêu đạo nhất phẩm, ma đạo nhất phẩm, khục khục… nếu như ngươi lại thăng cấp nho đạo lên hàng nhất phẩm nữa…"

"Ngươi sẽ bước vào một cảnh giới trước giờ chưa từng có, là siêu phẩm, siêu phẩm chân chính, mà không phải những siêu phẩm giả đó."

"Chỉ sợ đại thánh nhân cũng không bằng ngươi đâu!"

Cổ kinh đan thần xúc động nói một câu như thế.

Lời nói này quả thực khiến người ta động lòng không thôi, nhưng Hứa Thanh Tiêu vẫn giữ nguyên lý trí, cười khổ nói.

"Tiền bối, chuyện này thì bỏ đi, nhất phẩm là đã đủ rồi. Nói cho ta nguyên liệu để phá cảnh võ đạo nhất phẩm là được."

Hứa Thanh Tiêu cười khổ nói.

Siêu phẩm nghe thì lợi hại đấy, nhưng vấn đề là nguyên vật liệu phổ thông của nhất phẩm chỉ sợ là kỳ trân dị bảo trong thiên địa, huống chi là siêu phẩm?

Vậy không phải đang tán dóc với mình à?

"Ài…"

"Ngươi không hiểu, cho dù là nhất phẩm, lại còn là nhất phẩm ưu việt thì người đó cũng bị thiên địa trói buộc, hơn nữa cũng không phải Võ đế chân chính."

"Nhất phẩm không thể giết được một nhất phẩm khác, trừ phi đồng quy vu tận, nếu không thì đã hoàn toàn đạt đến đỉnh rồi."

"Nhưng nếu ngươi trở thành siêu phẩm, nhất phẩm trong mắt ngươi giống như con sâu cái kiến, thổi một hơi là phải chết. Chẳng lẽ ngươi thật sự không động tâm sao?"

Cổ kinh đan thần tiếp tục dụ dỗ.

Không thể không nói, lời này quả thật đã làm Hứa Thanh Tiêu có hơi động lòng.

"Như vậy đi, tiền bối cứ nói trước cho ta biết mọi nguyên liệu mà siêu phẩm cần, nếu nhưu có thể thì cũng không phải là không thể tranh thủ."

Hứa Thanh Tiêu dò hỏi, hắn động lòng rồi.

Nhưng đổi lại là bất kỳ kẻ nào, ai mà không động lòng chứ? Ai có thể không động lòng?

Một hơi đã gạt bỏ được nhất phẩm.

Đổi thành ai mà không động tâm?

"Được, muốn có được vật liệu của nhất phẩm phá cảnh tiên đan cũng không khó. Tim chí dương, máu chí âm, thần ngọc vạn năm, hoa Phật Đà, suối U Minh, thiên chi khí, địa chi cốt, niệm lực chúng sinh."

Cổ kinh đan thần chậm rãi nói từng thứ.

Vừa nói xong, Hứa Thanh Tiêu có hơi chau mày.

"Tim chí dương? Máu chí âm? Thứ quái quỷ gì đây?"

Hứa Thanh Tiêu nhăn nhó.

"Chính là một vị nhất phẩm võ giả còn sống, tuổi tác không được quá lớn, phải dưới năm mươi tuổi, lấy trái tim của hắn làm thuốc. Cái này còn dễ."

"Máu chí âm thì có chút khó làm, yêu cầu cơ thể chí âm. Từ xưa đến nay cũng rất hiếm gặp, mái của loại người này chỉ một giọt duy nhất là có thể làm một yêu ma tứ phẩm thăng cấp thành yêu ma tam phẩm."

Cổ kinh đan thần trả lời.

"Rồi rồi rồi! Đừng nói nữa… đừng nói nữa."

"Nhất phẩm võ đạo phá cảnh đan, tiền bối, đừng nói với ta cái này nữa."

Ngay từ đầu, Hứa Thanh Tiêu thật sự có hơi động tâm, nhưng sau khi nghe được những nguyên liệu cần thiết là những thứ này thì xìu ngay tại chỗ.

Nói đùa à.

Trái tim của một võ giả dưới năm mươi tuổi?

Có phải ngươi đang trêu đùa ta đấy không?

Võ đạo nhất phẩm, cả thế gian khó tìm, nói tới nói lui cũng chỉ là những cái đó.

Năm mươi tuổi có thể thành nhất phẩm được bao nhiêu người? Nếu như không phải nhờ vào sự trợ giúp của Cổ kinh đan thần, mình có lẽ cũng khó mà làm được.

Nếu như thật sự có loại người này thì cũng là thiên kiêu trong thiên kiêu.

Bảo người ta hi sinh, móc trái tim ra cho mình? Hoặc là bảo người ta đồng quy vu tận với mình, rồi giao trái tim hắn cho mình?

Điều này có thể sao?

Hoàn toàn không thể nào a!

Đúng là nói bừa, còn sau đó cái gì mà hoa Phật Đà, suối U Minh với lại thần ngọc vạn năm chi đó.

Nghe đã thấy hoa hòe hoa sói, khó có thể hoàn thành rồi.

Vì vậy Hứa Thanh Tiêu trực tiếp bác bỏ.

"Không phải! Tiểu hữu à, thử một lần đi mà! Ngộ nhỡ thật sự có một tên đần tặng ngươi thì sao? Làm người nếu như không có ước mơ thì chẳng khác nào con cá mắm sao?"

Cổ kinh đan thần tiếp tục xui khiến.

Nhưng Hứa Thanh Tiêu không thèm để ý.

"Được thôi."

Mắt thấy Hứa Thanh Tiêu dầu muối không ăn, Cổ kinh đan thần cũng chỉ có thể từ bỏ.

"Nhất phẩm phá cảnh đan chỉ cần hai thứ, là võ đạo chi tâm và khí cực âm."

Cổ kinh đan thần giải đáp.

"Còn muốn võ đạo chi tâm? Ngươi dọa ta à?"

Hứa Thanh Tiêu nhăn nhó vặc lại.

"Cái này thì khác, võ đạo chi tâm này chính là trái tim của võ đạo đã chết. Chỉ cần chưa chết quá trăm năm là được."

Cổ kinh đan thần trả lời.

Câu trả lời này còn làm cho Hứa Thanh Tiêu có thể chấp nhận, chết chưa quá trăm năm, cái này còn được.

"Khí cực âm thì sao?"

Hứa Thanh Tiêu hỏi.

Bình Luận (0)
Comment