Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1336 - Chương 1336: Man Di Xâm Lược, Chiến Trận Tập Kích, Máu Đỏ Biên Giới, Hứa Thanh Tiêu Dẫn Binh Xuất Chinh (7)

Chương 1336: Man Di Xâm Lược, Chiến Trận Tập Kích, Máu Đỏ Biên Giới, Hứa Thanh Tiêu Dẫn Binh Xuất Chinh (7)

Tứ phẩm Thiên lôi đại pháo có tác dụng gì cơ chứ?

Tam phẩm cũng chẳng có ích gì.

Muốn dẫm nát Đại Nguỵ, đánh đổ Đột Tà, thì nhất định phải chế tạo ra Nhị phẩm Thiên lôi đại pháo, đợi sau khi Nhất phẩm tạ thế, hoặc đợi đến khi Nhất phẩm về già, Nhị phẩm Thiên lôi đại pháo này bèn có thể trở thành vũ khí giết người thực sự trong nhân gian này.

Đến lúc đó Thần cản giết thần, Phật cản giết Phật, thống nhất Trung Nguyên, không còn chỉ là giấc mộng nữa.

Lời này nói xong, mọi người đều hiểu được dã tâm của Sơ Nguyên đại đế.

Trong chớp mắt, mọi người không còn chỉ vây quanh chuyện này nữa, mà nhắc đến một chuyện khác.

“Bệ hạ, vương triều Đột Tà cũng đang âm thầm chế tạo Thiên lôi đại pháo, còn phái vài tên tới thám thính, đều bị Binh bộ bắt được, phải xử lí thế nào đây?”

Hình bộ thượng thư cất lời, nhìn về phía Sơ Nguyên đại đế.

“Áp giải vào nhà lao.”

“Về việc vương triều Đột Tà muốn nghiên cứu, vậy cứ để bọn chúng nghiên cứu đi, đây là chuyện không cách nào giải quyết được, sớm muộn gì bọn chúng cũng sẽ tìm ra cách thôi.”

“Nhưng chỉ cần vương triều Sơ Nguyên không bị bọn chúng vượt qua là được, phải nhanh chóng tìm ra cách chế tạo vũ khí giết người thật sự, Nhị phẩm Thiên lôi đại pháo.”

“Nhưng không được giống như Đại Nguỵ, phát triển buôn bán gì đó, cái tên Hứa Thanh Tiêu đó, đúng là nực cười.”

“Người tầng lớp thấp mãi mãi chỉ ở tầng lớp thấp, mãi mãi không biết được vũ khí chiến tranh mới là căn cơ gốc rễ của một vương triều.”

“Kiếm được nhiều ngân lượng như vậy để làm gì? Lương thực thu hoạch được nhiều thì đã làm sao? Cũng chỉ làm đá lót đường cho trẫm mà thôi.”

“Trước mắt, trẫm thực sự muốn xem thử, Man di mang theo Thiên lôi đại pháo, đối đầu với Đại Nguỵ rốt cuộc sẽ là cảnh tượng thế nào, trẫm nghĩ phải đặc sắc lắm.”

Sơ Nguyên đại đế tràn đầy tự tin nói.

Những lời này nói ra cũng cực kì ngang tàng, chúng thân nghe xong đều đồng loạt gật đầu, bọn họ đồng thuận với những lời của Sơ Nguyên đại đế.

Đây là sự thật.

Đối với một vương triều mà nói, phát triển kinh tế tất là một chuyện quan trọng, nhưng lực lượng quân sự mới quyết định tất thảy.

Rất nhanh.

Chỉ một cái chớp mắt.

Năm ngày đã trôi qua.

Người đàn ông đeo mặt nạ đặt chân tới Man quốc, truyền đạt lại những lời của hai vị đế vương.

Chỉ là, yêu cầu của Man di cũng rất thẳng thắn, Tứ phẩm thiên lôi đại pháo phải thêm ba mươi quả, Tam phẩm thiên lôi đại pháo thêm năm quả nữa, nếu không khỏi bàn.

Mà sau khi vương triều Sơ Nguyên nhận được tin tức này, cũng thẳng thắn bác bỏ luôn.

Mặc dù bọn chúng muốn Man di tiến đánh, nhưng cái giá đòi hỏi quá cao, vương triều Sơ Nguyên không muốn phải cung cấp như thế.

Chủ yếu là Man di quá đáng quá.

Cuối cùng trôi qua mười ngày thương lượng dài đằng đẵng, Man di đưa ra yêu cầu thấp nhất có thể chấp nhận được là thêm mười quả Tứ phẩm Thiên lôi đại pháo nữa cùng với năm quả Tam phẩm Thiên lôi đại pháo.

Vương triều Sơ Nguyên vẫn không chịu đồng ý, đã đưa ra mức căn bản rồi.

May ở chỗ, vương triều Đột Tà đứng giữa giải quyết, đồng ý bỏ ra một phần nguyên liệu, còn đồng ý thêm nếu như Man di xâm lược Đại Nguỵ thành công, khoáng sản khai thác được ưu tiên gửi cho vương triều Sơn Nguyên trước.

Cũng chính vì lí do này, vương triều Sơ Nguyên mới đồng ý.

Cứ như vậy, rằm tháng Tám.

Đột Tà, Sơ Nguyên, Man di chính thức đứng chung một chiến tuyến, lấy Man di làm trung tâm lập quân doanh, chuẩn bị tiến đánh Đại Nguỵ.

Đối với việc Đột Tà cùng Sơ Nguyên đàm phám với Man di gần một tháng trời.

Đại Nguỵ không thể không biết gì về tình báo được.

Nhưng tính bảo mật ở Man di cực kì cao, hiện tại tình báo truyền về, cũng chỉ là nghi ngờ rằng Man di chuẩn bị tiến đánh, còn về tình báo liên quan đến Thiên lôi đại pháo này thì căn bản không có gì truyền về Đại Nguỵ.

Vương triều Đại Nguỵ.

Mọi chuyện vẫn cứ yên bình như cũ.

Đối với bách tính mà nói, không ai biết sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì, bách tính cứ tiếp tục phải làm gì thì làm đó thôi.

Một chút tin tức về chiến loạn cũng không có.

Đại thần trong triều cũng không biết rõ, có người đang phong bế tin tức.

Là Hứa Thanh Tiêu.

Ý của hắn là phong toả tin tức, toàn bộ triều đình, cũng chỉ có năm người nữ đế, Trần Chính Nho, Trương Tĩnh, An Quốc công, Lư Quốc công biết mà thôi.

Hoài Ninh thân vương đã phản kèo, Đại Nguỵ cũng đương nhiên không thể thể hiện quá rõ ràng ra ngoài được, nếu không thì nước cờ này, chẳng phải đã bị lãng phí mất rồi sao.

Trong Bình Loạn vương phủ.

Hứa Thanh Tiêu, tể tướng Trần Chính Nho, Binh bộ thượng thư Trương Tĩnh, An Quốc công, Lư Quốc công, năm người đều đang ở trong mật thất.

Trong mật thất, bố trí đầy những bản vẽ bản đồ, còn có sa bàn chiến trường, nơi đây chính là vị trí quân cơ, vừa an toàn lại vừa kín đáo.

“Vương gia, năm mươi vạn đại quân đã trà trộn vào biên cảnh, sáu vị phiên vương cũng đã giúp quân đội thay đồng phục, thành công nguỵ trang.”

“Đại Hoang quân, Thiên Tử quân, còn có Kỳ Lân quân đều cùng thống nhất rút ra một nửa binh lực, trấn thủ từ LãngTây đến Đông Thành, chỉ cần đám Man di dám tiến vào địa phận, liền ngay lập tức có thể một lưới bắt gọn.”

Trương Tĩnh cất lời, ông ta trình bày sắp xếp của Binh bộ.

“Tốt.”

Hứa Thanh Tiêu gật đầu.

Sau đó giọng nói của An Quốc công cũng vang lên.

“Thủ Nhân, lão phu đã phái người đi điều tra, Man di đã âm thầm điều phái binh lực của ba đại quậ doanh, theo như những gì có được từ tình báo, lần này Man di rất có thể sẽ xuất toàn bộ quân đội cho trận này.”

“Đến lúc đó trăm vạn đại quân nếu như tập hợp lại hết, cứ vậy để cho bọn chúng tiến vào lãnh địa, thực sự có hơi nguy hiểm.”

“Theo ý kiến của lão phu, có lẽ nên tiếp tục phái thêm trăm vạn binh mã nữa, đi trước tiến vào năm mươi dặm đường, nguỵ trang làm bách tính, hoặc cũng có thể để quân ẩn nấp, vào thời khắc quan trọng, còn có thể bao vây ngược lại chúng, thế nào?”

An Quốc công lên tiếng.

Ông ta có tình báo của riêng mình, nhận được tin có khả năng Man di sẽ tấn công toàn quân, tất nhiên có chút lo lắng.

Bình Luận (0)
Comment