Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1460 - Chương 1460: Lời Mời Đến Xem Cuộc Duyệt Binh, Xuất Phát Đến Ma Vực (2)

Chương 1460: Lời Mời Đến Xem Cuộc Duyệt Binh, Xuất Phát Đến Ma Vực (2)

Hứa Thanh Tiêu nói từng câu từng chữ, mỗi một câu đều làm cho mọi người có suy nghĩ khác nhau.

"Hiện giờ, đất đai của Đại Ngụy, sản xuất lượng lương thực bội thu, an ổn một ngày, Đại Ngụy hơn nước khác mười ngày."

"Có cần đi chinh chiến cùng bọn họ không?"

Nói đến đây, mọi người cũng đã hiểu được ý tứ của Hứa Thanh Tiêu.

Quyết tâm không chiến.

"Ý của Vương gia kia là, cho bọn họ Thần Võ đại pháo, để cho bọn họ biết được uy lực của Thần Võ đại pháo, từ đó sinh ra lòng kính sợ Đại Ngụy ta sao?"

Đây là lời hỏi dò của Binh bộ thượng thư chu nghiêm.

"Không chỉ có như vậy."

Hứa Thanh Tiêu lắc đầu.

“Điều thực sự cần làm không phải là khiến cho bọn họ kính sợ, mà là kiểm tra và cân bằng quyền lực.”

"Vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên đều có Thần Võ đại pháo, đối với các thế lực lớn trong thiên hạ mà nói, cũng không phải là một chuyện tốt, thậm chí đối với Đại Ngụy mà nói cũng không phải là một chuyện tốt."

"Nếu như để cho các thế lực lớn trong thiên hạ đều có Thần Võ đại pháo, vừa làm cho bọn họ an tâm, vừa xem như gián tiếp thu mua, để cho bọn họ đi áp chế cân bằng với vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên, tất cả mọi người đều có Thần Võ đại pháo, có tác dụng khống chế cân bằng lẫn nhau."

"Cứ như vậy, Đại Ngụy có số lượng lớn nhất, bất kể là ở bất kỳ cuộc đàm phán nào, Đại Ngụy đều chiếm ưu thế lớn nhất."

"Hệ thống vàng của tiền trang Đại Ngụy, càng có thể gián tiếp khống chế toàn bộ thiên hạ."

"Thu thập vàng của các thế lực lớn trong thiên hạ, làm cho mọi người trong thiên hạ đều biết, Đại Ngụy cất giữ nhiều vàng nhất, cứ như vậy, sẽ hoàn hảo phổ biến tiền giấy Đại Ngụy, khi đó chỉ cần có người giữ tiền giấy Đại Ngụy, nó sẽ được trao đổi cho người dân của các nước khác, thì có thể hoàn thành giao dịch."

“Bằng cách này, chỉ cần căn cứ vào tổng số vàng của đơn vị tiền tệ được sử dụng, Đại Nguỵ sẽ tạo ra một lượng vàng khổng lồ từ số vàng nhàn rỗi mà không cần sử dụng tới số lượng vàng trong kho dự trữ."

"Một khoản tài phú này, cũng đủ cho dân chúng Đại Ngụy, ăn no uống đủ, dưới cái này, Đại Ngụy phát triển mạnh mẽ, mỗi mười năm đều sẽ thay đổi long trời lở đất."

"Mà bản chất của chiến tranh, không phải là muốn dân giàu nước mạnh, dân chúng an khang sao?"

Hứa Thanh Tiêu nói ra điểm trung tâm cuối cùng.

Đây chính là con đường phát triển của Đại Ngụy, cũng là lý do hắn không đánh.

Đương nhiên còn có một lý do nữa, chính là có người hy vọng huyết tế thông qua chiến tranh, cho nên hắn không thể phát động chiến tranh.

Chẳng qua, nền kinh tế còn quan trọng hơn.

Đánh đánh giết giết có thể đánh được bao lâu?

Giết nhiều người hơn nữa thì có ý nghĩa gì?

Thể lượng trước mắt của Đại Ngụy, cũng chỉ có thể chiếm lấy Trung Châu, hơn nữa tùy thời có thể bị phản công trở về.

Lý do chính là vấn đề về dân số.

Không có nhiều người như vậy, có thể di cư đến chỗ nào?

Đánh thắng trận không phải là một việc khó, bảo vệ giang sơn mới là thuật cai trị.

Dùng phương thức này, để cho dân chúng Đại Ngụy sống một cuộc sống tốt đẹp, từ đó sản xuất ra càng nhiều lương thực, sinh ra nhiều nhân tài, đây mới là tầm nhìn và ý tưởng của một cường quốc nên có.

Hứa Thanh Tiêu nói xong những lời này.

Quần thần hoàn toàn trầm mặc.

Cuối cùng, Hộ bộ thượng thư Cố Ngôn mở miệng.

"Bệ hạ, thần cho rằng, kế này của vương gia cực kỳ hay, tiền giấy của Đại Ngụy nếu có thể thuận lợi quảng bá đến khắp thiên hạ, đối với Đại Ngụy ta mà nói, là chuyện tốt."

Cố Ngôn mở miệng, hận không nói ra câu kia, muốn không phát tài cũng khó.

Khí Cố Ngôn nói, các thượng thư còn lại cũng nhao nhao gật đầu.

Tuy rằng Binh bộ có chút thất vọng, nhưng bọn họ cũng hiểu được cái gì là đạo lý quan trọng, cho nên cũng không có ý định tiếp tục đánh nhau nữa.

Cuối cùng, nữ đế lên tiếng, gioing nói bình tĩnh.

"Nếu đã như thế, tất cả theo ý Hứa ái khanh."

Quý Linh lên tiếng.

Nàng đưa ra quyết định.

Đến cuối cùng, triều thần rời khỏi đại điện, chỉ còn lại một mình Hứa Thanh Tiêu.

Dưỡng Tâm điện.

Chỉ còn lại hai người Quý Linh và Hứa Thanh Tiêu.

"Ái khanh, lần này không chiến, mượn chuyện duyệt binh, là muốn bức toàn bộ bọn họ ra sao?"

Trong điện đã không còn ai, nữ đế cũng trực tiếp hỏi ra nguyên nhân của mình.

Trên thực tế chuyện này nàng nhìn rõ, Đại Ngụy không tuyên chiến cũng được, nhưng cũng không cần phải đưa Thần Võ đại pháo cho bọn họ.

Có thể sử dụng một cách khác.

Chỉ là nàng cũng hiểu được suy nghĩ của Hứa Thanh Tiêu.

Có người hy vọng thế đạo này loạn lên, mà Hứa Thanh Tiêu hết lần này tới lần khác không để cho thế đạo này loạn lên.

Kế hoạch của đối phương là gì, cũng không khó đoán ra.

Từ chối cho Thần Võ đại pháo, các thế lực lớn không muốn chiến cũng không được.

Nhưng nếu như cho Thần Võ đại pháo, đối phương cũng có thể gây chuyện từ đó.

Nhưng con bài tẩy lớn nhất của Đại Ngụy bây giờ chính là duyệt binh.

Một khi sau cuộc duyệt binh, bày ra mấy ngàn khẩu Thần Võ đại pháo, người trong thiên hạ đều sẽ trầm mặc, các thế lực lớn đều sẽ kinh ngạc, mất hết ý chí chiến đấu để giành quyền bá chủ, chỉ có thể thành thật nhịn xuống.

Nhưng làm như vậy chắc chắn sẽ buộc bọn họ phải trực tiếp đi đến bước cuối cùng.

Nói một cách trực tiếp, mấy người ẩn trốn trong bóng tối này, còn trông cậy thông qua chuyện ly gián hoặc là các thủ đoạn khác, để làm cho thiên hạ loạn lên.

Mấy ngàn khẩu Thần Võ đại pháo, có thể tạo thành ảnh hưởng chính là các thế lực lớn trong thiên hạ nằm im.

Bởi vì không có tranh đoạt.

Dù tranh như thế nào, phát triển như thế nào, lực lượng cả nước cũng tốt, cho ngươi chế tạo ra mười khẩu Thần Võ đại pháo, thì có thể như thế nào?

Vương triều Đột Tà muốn đánh nhau với đế tộc Đông Châu.

Đại Ngụy ra mặt, đừng đánh nữa, cho ta mặt mũi đi.

Không cho à? Ai không cho mặt mũi thì đánh kẻ đó.

Vậy có tạo ra Thần Võ đại pháo hay không cũng hoàn toàn không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Cho nên, cách làm của Hứa Thanh Tiêu, gần như buộc những người đứng phía sau phải trở mặt.

Hoàn toàn xé mặt, đi đến điểm cực hạn.

Bình Luận (0)
Comment