Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 253 - Chương 253: Đại Nho Nhằm Vào, Quận Vương Nổi Giận, Sự Tức Giận Của Hứa Thanh Tiêu, Bình Khâu Chẩn Tai Án (1)

Chương 253: Đại Nho Nhằm Vào, Quận Vương Nổi Giận, Sự Tức Giận Của Hứa Thanh Tiêu, Bình Khâu Chẩn Tai Án (1)

“Chỉ là, theo lý thuyết thì cho dù Hứa Thanh Tiêu có tài hoa hơn nữa thì cũng không có khả năng được sắp xếp thẳng chức quan, theo lý thì hắn chẳng qua chỉ làm được chức Duyệt Chưởng, còn bây giờ lại bắt đầu làm từ Chủ sự thất phẩm.”

“Chỉ có thể nói, chiêu bài này, bệ hạ dùng rất tốt.”

Tôn Tĩnh An mở miệng phân tích tỉ mỉ chuyện này.

“Ừ.” Trần Chính Nho khẽ gật đầu, hắn ta cũng cho rằng như vậy.”

“Có điều, sắp xếp Hứa Thanh Tiêu vào Hình bộ là có ý gì?”

Lúc này, Chính Minh đại Nho mở miệng, trong lời nói tràn ngập vẻ hiếu kì.

“Còn có thể có ý gì, Hình bộ phụ trách thẩm tra tất cả vụ án của cả nước.”

“Để Hứa Thanh Tiêu qua đó đơn giản là vì cho hắn ít trải nghiệm mà thôi. Hắn là Chủ sự, không nhận nổi trách nhiệm quá lớn.”

“Nếu như Hứa Thanh Tiêu ngoan ngoãn thì ở bên đó ba năm năm năm, đến lúc đó lại cho hắn thêm chút chức quyền, đại khái là thế.”

Tôn Tĩnh An có hơi xem thường, cũng không phải do hắn ta ngạo mạn mà thật sự là như thế.

“Không đúng.”

Trần Chính Nho lắc đầu, thân là tả thừa tướng, hắn ta phải suy nghĩ đến rất nhiều chuyện

“Hôm nay bệ hạ làm như vậy, tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là muốn đề bạt Hứa Thanh Tiêu mà thôi.”

“Bắc phạt chi tranh, đây là chuyện không đến một hai năm nữa thì sẽ có kết quả, không có gì bất ngờ xảy ra, căn bản là sẽ không Bắc phạt mà lấy hưng quốc làm chủ, có thể nhìn ra từ việc thi phủ năm nay.”

“Bệ hạ nói cho cùng vẫn biết bây giờ Đại Ngụy cần nhất là gì, nếu chắc chắn Bắc phạt thì rất nhiều chuyện trong triều đình đều sẽ thay đổi, chỉ sợ Hộ bộ sẽ nhảy lên.”

“Về phần Lại bộ chỉ sợ cũng sẽ có những thay đổi cực lớn, Nho gia nhất mạch chúng ta có thể sẽ bởi vì vậy mà bị liên lụy, có lẽ bệ hạ đang ném cho chúng ta một tín hiệu, cảnh cáo một chút.”

“Nhưng chuyện Hứa Thanh Tiêu có thể đảm nhiệm chức vụ trong Hình bộ, những lão già chúng ta có thể sẽ phải lùi về rồi, chuyện này tuyệt không đơn giản như trong tưởng tượng.”

Trần Chính Nho nhạy bén phát giác ra một chuyện, một chuyện cực kỳ không giống bình thường.

Bệ hạ cố ý chèn ép Nho đạo nhất mạch.

hắn ta không quan tâm đến chuyện cuối cùng Hứa Thanh Tiêu được sắp xếp chức quan gì, cho dù thật sự tới Lại bộ thì sao chứ? Cho dù là Viên Ngoại lang thì sao chứ?

Nói cho cùng thì Hứa Thanh Tiêu vẫn còn quá non nớt, nhưng chuyện hôm nay không hiểu sao lại làm cho hắn ta có cảm giác bệ hạ đang muốn chèn ép Nho đạo nhất mạch, nếu như vậy thì đây mới là tai họa ngập đầu.

Tôn Tĩnh An và đại Nho Chính Minh vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhất là Tôn Tĩnh An, hắn ta mở miệng nói:

“Không thể nào, trong triều có một số việc không thể nào tách nho giả chúng ta ra, giống như Lại bộ vậy, lấy hiền mà dùng, nếu để cho những người khác làm thì chỉ vấn tâm thôi đã không làm được rồi.”

Tôn Tĩnh An thẳng thắn phủ nhận.

Bên trong lục bộ, có rất nhiều vị trí quan trọng đều do nho sinh đảm nhận bởi vì Nho giả vô tư, đặc biệt là đại nho, đến trình độ này thì chỉ nói đến tâm cảnh.

Đương nhiên vẫn là câu nói kia, nếu như hai nhân tài đều có thể dùng, dùng người của mình không bị xem là thiên vị mà là vì kéo dài địa vị Nho gia nhất mạch trong triều, hơn nữa lại tiện cho mình, có thể quản lý tốt thiên hạ.

Dù sao thì có ai nhận mình sai bao giờ?

“Nhưng nếu như có một học phái mới thì sao?”

Trần Chính Nho mở miệng nói một câu làm cho Tôn Tĩnh An nói không nên lời.

Trong chốc lát, Tôn Tĩnh An khẽ cau mày nói:

“Chính Nho tiên sinh, ý của ngài là bệ hạ muốn nâng đỡ tâm học của Hứa Thanh Tiêu?”

Tôn Tĩnh An đã nghĩ rõ rồi.

“Chính là như vậy, nhưng không nhất định, dù sao thì học phái của Hứa Thanh Tiêu cũng không có cách nào đối chọi được với Chu thánh nhất mạch được, nói theo cách khác thì như mấy điều mà các vị vừa nói, Hứa Thanh Tiêu không thể trở thành thánh nhân được.”

“Nhưng triều đình không cần một thánh nhân, chỉ cần Hứa Thanh Tiêu có thể thuận lợi trở thành thiên địa đại Nho vậy thì chúng ta gặp rắc rối rồi.”

Trần Chính Nho không tin Hứa Thanh Tiêu có thể trở thành thánh nhân, nhưng Trần Chính Nho cũng biết triều đình không cần thánh nhân, bệ hạ cũng không mong Hứa Thanh Tiêu sẽ trở thành Văn thánh, điều này có sự khiêu chiến cực lớn đối với hoàng quyền.

Nhưng chỉ cần Hứa Thanh Tiêu trở thành thiên địa đại Nho là được rồi, chỉ cần Hứa Thanh Tiêu trở thành thiên địa đại Nho, có phải thánh nhân hay không đã không còn quan trọng, hắn hoàn toàn có thể dìu dắt một nhóm học sinh ủng hộ hắn.

Đến lúc đó cài cắm vào triều đình, vậy thì bọn họ sẽ ngày càng yếu đi, nếu có một ngày trong đám môn đồ của Hứa Thanh Tiêu có người trở thành đại Nho thì bọn họ coi như xong đời.

Mới thay thế cũ, đây chính là quy luật của tự nhiên, có chống lại cũng không được, nhưng chuyện mới thay thế cũ quá nhanh khiến bọn họ không thể tiếp nhận được.

“Ý Chính Nho tiên sinh muốn nói, Hứa Thanh Tiêu là quân cờ mà bệ hạ dùng để thử nghiệm?”

Tôn Tĩnh An hỏi.

“Ừ.”

Trần Chính Nho khẽ gật đầu, ý của hắn ta chính là như vậy.

Hai người kia lập tức trầm mặc.

Còn Tôn Tĩnh An, hắn ta lại tiếp tục mở miệng nói: “Nói như vậy, chúng ta làm cho con cờ này biến thành con chốt thí luôn có được không?”

Giọng hắn ta có vẻ lạnh lùng.

“Biến thành con chốt thí là thế nào?”

Chính Minh đại nhân hỏi.

“Hắn đã vào Hình bộ, ta và Hình Bộ Thượng thư Trương Tĩnh có quan hệ không tệ, để hắn thẩm tra chẩn tai án Bình Khâu chẳng phải là được rồi hay sao?”

Trong nháy mắt Tôn Tĩnh An nghĩ đến biện pháp này.

Lời này nói ra làm cho sắc mặt Chính Minh đại nhân hơi thay đổi, lông mày không khỏi nhăn lại: “Vụ án này có liên quan quá lớn, để cho Hứa Thanh Tiêu xử lý thì không phải là hành vi của Nho đạo ta.”

hắn ta có chút mâu thuẫn, bởi vì vụ án này rất phiền phức, bảo Hứa Thanh Tiêu tiếp nhận thì rõ ràng chính là đang chơi Hứa Thanh Tiêu một vố.

“Chính Minh tiên sinh sai rồi.”

“Lão phu làm vậy là có ba mục đích, một, Hứa Thanh Tiêu vừa vặn là đại tài vạn cổ, để hắn ta tiếp nhận việc này cũng xem như kiểm tra bản lĩnh của hắn. Nếu như hắn thấy khó mà lui thì căn bản chẳng phải là đại tài gì. Trong lòng chúng ta cũng rõ.”

“Thứ hai, nếu như hắn dám lật lại bản án thì cũng coi như là giải quyết được một chuyện phiền phức to lớn, vừa có thể xem tài hoa của hắn, lại có thể ra sức cho quốc gia, nhất cử lưỡng tiện.”

“Thứ ba, tài học của Hứa Thanh Tiêu chính là bàng môn tả đạo, nếu như lấy học phái của hắn lập triều thì Đại Ngụy ta sẽ loạn mất, lão phu có nghe qua tâm học của hắn, tri hành hợp nhất, đã biết rồi thì nhất định phải làm. Loại học thuật này sao có thể giáo hóa người trong thiên hạ? Biết tiền tài của quý thì liền đi cướp hay sao?”

Bình Luận (0)
Comment