"Hiện giờ ngươi đi Hộ bộ, ta có thể trực tiếp nói cho ngươi biết, nước của Hộ bộ còn sâu hơn so với Hình bộ, bệ hạ cũng muốn nhúng tay vào Hộ bộ, nhưng bất luận nhúng tay như thế nào, đều không thể biết rõ ràng tình hình của Hộ bộ."
Ngay từ đầu ta cho rằng bệ hạ là vì vụ án cứu trợ thiên tai của phủ Bình Khâu, nhưng hiện tại ta phát hiện, ý đồ của bệ hạ, tuyệt đối không đơn giản như vậy."
"Nàng muốn ngươi khuấy đảo nước của Hộ bộ."
Trương Tĩnh thấp giọng mở miệng, những lời này ông ta vốn không cần nói, nhưng nợ ân tình của Hứa Thanh Tiêu, cho nên ông ta vẫn quyết định nói một chút, khuyên Hứa Thanh Tiêu nhất định phải thật cẩn thận.
"Thủ nhân hiểu rõ, đa tạ Trương thượng thư nhắc nhở."
Sắc mặc của Hứa Thanh Tiêu cũng trở nên vô cùng nghiêm túc, thu liễm nét tùy ý.
Trên thực tế khi ở trong tù, Hứa Thanh Tiêu đã nghĩ đến điểm này.
Chính mình đại náo Hình bộ, để giải oan cho Chu Nam, nhưng cũng vì phát tiết, phạt trượng hình thị lang, đây là chuyện lớn, nhưng bệ hạ chỉ để cho mình điều tra vụ cứu trợ thiên tai ở phủ Bình Khâu.
Ngay từ đầu Hứa Thanh Tiêu cũng cảm thấy, đây là mưu kế của bệ hạ, để cho mình kiên trì tiếp nhận vụ án này, mục đích là vì cướp lấy binh phù.
Nhưng hiện tại cẩn thận nghĩ lại, tuyệt đối không phải đơn giản như vậy, dù sao thời điểm mình trượng hình viên ngoại lang thì đã có thể ra tay ngăn cản.
Nhưng hết lần này tới lần khác đợi đến khi mình muốn trượng hình thượng thư, mới ra tay ngăn lại.
Mục đích làm như vậy, không phải là để cho mình phát tiết xong, mà là khiêu khích Lục bộ.
Khiến cho mình trở thành người lập ra 'Vô pháp vô thiên' này.
Cũng chính như thế, bệ hạ lại đưa mình vào trong Hộ bộ, ít nhất Hộ bộ cũng không dám tìm mình gây phiền phức, gây khó dễ cho mình? Vậy không phải là tự tìm cái khổ sao?
Đây mới là mưu tính của bệ hạ.
Hiện giờ Trương Tĩnh Trương đại nhân vừa nói như vậy, Hứa Thanh Tiêu càng thêm chắc chắn.
Nữ đế thật thông minh, người có thể trở thành hoàng đế, không có ai là người bình thường.
Chuyện xảy ra hôm qua, Hứa Thanh Tiêu cũng không cảm thấy cái gì, dù sao Nữ đế cũng là người, có chút tâm tình cá nhân rất bình thường, nhưng trên đại cục Nữ đế sẽ không để xảy ra một chút sai lầm nào.
Có hoàng đế như vậy, kỳ thật đối với quốc gia mà nói là một chuyện tốt, ít nhất bất cứ chuyện gì cũng có mục đích, nhất cử nhất động đều là vì quốc gia, mà không phải cá nhân.
"Ngươi hiểu rõ là tốt rồi, nếu cần Hình bộ hỗ trợ thì trực tiếp đến Hình bộ là được rồi, từ tiên đế bắc phạt, Hộ bộ vẫn luôn có chút cổ quái, ta và Cố Ngôn đại nhân mặc dù là người của Đông Minh hội, nhưng Hình bộ là Hình bộ, Hộ bộ lại là Hộ bộ."
"Chỉ cần là vì Đại Ngụy, mọi chuyện ta sẽ không nói gì, nhưng nếu có người có tư tâm, nên điều tra như thế nào, thì điều tra như thế ấy."
Lúc Trương Tĩnh nói đến đây, cũng không nói gì nữa.
Bởi vì có rất nhiều chuyện, ông ta cũng chỉ là biết một chút, phải cần Hứa Thanh Tiêu tự mình đi điều tra.
Có điều ý tứ trong những lời mà Trương Tĩnh Trương thượng Thư nói cũng rất đơn giản.
Ông ta là Thượng thư của Hình bộ, là triều thần, có thể phấn đấu hết đời vì Đại Ngụy, đảng phái hay không đảng phái, đây là vấn đề triều thế, liên quan đến căn cơ quốc gia, ông ta tuyệt đối sẽ không đáp ứng.
"Có những lời này Trương thượng thư, Thanh Tiêu cũng an tâm rồi."
Hứa Thanh Tiêu đứng dậy, bái Trương Tĩnh một cái.
"Được rồi, đừng giả bộ nữa, tháng này an ổn ở chỗ này, chờ cấm túc kết thúc, không có việc gì thì đến Hình bộ ngồi chơi, điều tra vụ án, đừng chỉ biết lười biếng."
Nói tới đây, Trương Tĩnh không còn gì để nói, trực tiếp đứng dậy rời đi, ông ta còn có việc nên đi trước.
"Lão Trương, đi thong thả."
Hứa Thanh Tiêu hô một tiếng.
Trương Tĩnh ngẩn người một chút, cuối cùng cũng không nói gì, rời đi.
Sau khi người này đi, giọng nói của Hứa Thanh Tiêu vang lên.
"Dương Báo, cầm thủ lệnh của ta, đi Hộ bộ một chuyến, kêu bọn họ chuẩn bị chi tiết tất cả hồ sơ thuế trong ba mươi năm qua."
Hứa Thanh Tiêu mở miệng.
Nếu tháng này bị cấm túc, vậy thì ngoan ngoãn ngồi ở nhà chuẩn bị bài tập trước rồi nói sau.
Một khắc sau.
Dương Báo trở về, có điều là tay không trở về.
"Thế nào? Họ không đưa à?”
Hứa Thanh Tiêu vừa nấu trà vừa hỏi.
"Không phải không đưa, là quá nhiều, đại nhân, ta phải gọi mấy người đến giúp."
Dương Báo vẻ mặt buồn bã nói.
Không phải người ta không đưa, mà là đưa nhiều lắm, hắn cần phải gọi người đi qua đó lấy.
"Ừ..."
Hứa Thanh Tiêu không nói lời nào nữa.
Không bao lâu sau, Dương Báo gọi thêm bốn người Triệu Đại Triệu Nhị và Lý Kiện Lý Khang đến Hộ bộ.
Đi đi về về, hết rương này đến rương khác chuyển tới, ước chừng hơn bốn mươi cái rương lớn, bên trong là hồ sơ thuế ba mươi năm qua của Hộ bộ.
Rõ ràng Hộ bộ rất thông minh, không dám gây khó dễ với mình, nhưng vẫn có thể gây rắc rối cho mình.
Muốn tra thuế đúng không? Cung cấp cho ngươi tất cả, để ngươi từ từ mà kiểm tra.
Hơn bốn mươi cái rương lớn, ngươi đương nhiên phải nghiêm túc đọc, cũng phải cần một khoảng thời gian dài, đây là thủ đoạn nhỏ của Hộ bộ, so với Hình bộ thì khôn khéo hơn nhiều.
Không thể không nói, Hộ bộ này quả thực thông minh.
Theo lý mà nói cho ít bảng tổng kết là được, nhưng đối phương vận chuyển nhiều tư liệu như vậy, rõ ràng chính là muốn mình an tĩnh một hồi.
Uống một ngụm trà.
Hứa Thanh Tiêu cũng không thèm để ý thủ đoạn này của Hộ bộ, đứng dậy tìm hồ sơ năm ngoái, bắt đầu nghiêm túc tra xem.
Hứa Thanh Tiêu xem hồ sơ rất nhanh, hắn không phải hạch toán, mà là muốn hiểu rõ tình hình hiện tại của Hộ bộ là gì, tình hình hiện tại của Đại Ngụy lại là gì.
Bốn mươi cái rương, bên trong có hơn hai ngàn hồ sơ, Hứa Thanh Tiêu duy trì tốc độ một canh giờ xem một trăm hồ sơ.
Hơn nữa Hứa Thanh Tiêu vừa xem, vừa bắt đầu liệt kê bảng số liệu.
Hộ bộ không cho mình bảng tổng kết, vậy mình hoàn toàn có thể tính ra mà, dùng số Ả Rập, lại vận dụng phương thức tính toán cơ bản nhất, nói trực tiếp chính là làm bảng biểu tài chính.
Thu vào, chi ra, tổng hợp.
Bất cứ thứ gì thoạt nhìn rậm rạp cực kỳ phức tạp, chỉ cần liệt kê bảng số liệu, lại cộng trừ một chút, là có thể đưa ra đáp án cuối cùng, nếu tính ra kết quả không nhất quán, vậy thì tính lại một lần nữa, nếu như còn không nhất quán, đó chính là có mèo vờn chuột.
Cho nên thủ đoạn của Hộ bộ vẫn là trò trẻ con thôi.
Trong khi đó.
Hộ bộ Kinh Đô.
Trong thư phòng.
Cố Ngôn lẳng lặng nghe thủ hạ báo cáo, bên cạnh có Tả Hữu thị lang đang ngồi.
"Đại nhân, thuộc hạ đã đem tất cả hồ sơ đưa cho Hứa Thanh Tiêu, tổng cộng hai ngàn bốn trăm hồ sơ."
"Có điều hồ sơ tổng kết vẫn chưa đưa ra, trước mắt cũng đang trong hạch toán."