“Nếu như ta là ngài, cho dù một lượng bạc ta cũng không cho, y phục của các vị quan viên cũng không tệ mà, sao phải đổi làm gì? Ban thưởng cho sứ giả, tìm đại vài món đặc sản là xong rồi còn gì? Mắc gì phải là vàng bạc châu báu chứ? Bọn họ có đóng góp gì cho Đại Ngụy ta đâu?”
Lời này của Hứa Thanh Tiêu là thật không hề giả, chuyện xảy ra hôm nay trên triều đường, Cố Ngôn đã kể rõ hết rồi.
Lễ bộ này xin vốn hai trăm vạn lượng, đúng là không nên, cho ai cũng được, lại đi cho sứ giả vạn quốc? Nếu như đấy là hắn, nhất định không đưa! Cút đi chỗ khác, bệ hạ có nói gì cũng vô dụng, không nghe không nghe, mắt điếc tai ngơ.
Lời này vừa nói ra, Cố Ngôn lập tức bật cười.
“Đúng đúng đúng, Thủ Nhân à, lời ngươi nói đúng lắm, bình thường quả thật không nhìn ra, ngươi vậy mà lại biết tiết kiệm như vậy, không tồi, không tồi, lão phu đồng ý với ngươi, nói thật lòng, chỉ cần bệ hạ ra quyết định trong vòng hai mươi năm không Bắc phạt, vị trí này của ta, để ngươi làm.”
Cố Ngôn rất vui lòng, không ngờ Hứa Thanh Tiêu lại có bản lĩnh kiếm tiền, lại còn có ý thức biết tiết kiệm, thế này làm sao mà ông ta không yêu thích cho được chứ?
“Cố đại nhân, nói quá, nói quá rồi, vị trí này ngài còn có thể tiếp tục làm thêm hai mươi năm nữa, ta làm một chức thị lang là được rồi, ta còn trẻ, đi theo ngài học hỏi thật tốt, nếu thực sự có thể leo lên, sau này quả thật không dám đảm bảo có bị mấy người họ moi tiền hay không.”
“Ta thật sự không nỡ.”
Lời này của Hứa Thanh Tiêu nửa thật nửa giả, thật ở chỗ, hắn không nỡ, nhưng giả ở chỗ, nếu như thật sự cần tiêu tiền, hắn vẫn sẽ chi ra, hơn nữa còn chi rất ư là hào phóng.
“Ừm, dù sao ngươi cứ theo lão phu học hỏi là được rồi, nhớ lấy, không có chuyện gì đừng thân thiết với bộ môn khác làm gì, Hình bộ cũng vậy, Hộ bộ chúng ta phải công tư phân minh, nếu quan hệ với nhau quá tốt, hắn mở miệng tìm ngươi đòi tiền, không cho thì đắc tội người ta, đưa rồi thì chúng ta xót xa.”
“Được rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, lão phu đi trước đây.”
Thấy Hứa Thanh Tiêu hiểu chuyện như vậy, Cố Ngôn cũng không còn gì để nói nữa, nở nụ cười chầm chậm đứng dậy.
“Cố đại nhân, không ở lại dùng bữa sao?”
Hứa Thanh Tiêu nhiệt tình giữ người.
“Không cần đầu, mấy ngày này ngươi nghỉ ngơi chút đi, gần đây lại sắp phải bận rộn nữa rồi.”
Cố Ngôn phủi phủi tay, sau đó bèn lập tức rời đi.
Đợi đến khi Cố Ngôn rời khỏi, Hứa Thanh Tiêu thở phào một hơi, đang định quay sang nói với sư huynh mình hai ba câu.
Rất nhanh, Hình bộ thượng thư Trương Tĩnh đã tới rồi.
“Trương thượng thư.”
Hứa Thanh Tiêu chào hỏi, nở nụ cười đi lên.
“Thủ Nhân, Cố Ngôn tới đây làm gì? Ông ta nói gì với ngươi rồi?”
Lúc Trương Tĩnh tới gặp được Cố Ngôn, không nhịn được mà hỏi.
“Cũng không có chuyện gì, chỉ là nói vài việc liên quan đến Bắc phạt, bảo ta đi khuyên bệ hạ một chút.”
Hứa Thanh Tiêu giải thích qua loa.
“Ừm, lão phu tới thăm cũng là vì chuyện này.”
“Nếu ông ta đã nói với ngươi rồi, vậy thì ta không nói nữa, ta nói với ngươi về chuyện khác vậy.”
“Thủ Nhân, ngươi có muốn quay lại không? Quay về Hình bộ, lão phu xin cho ngươi một chức quan thị lang, phẩm cấp y như vậy, bây giờ Hình bộ có không ít vụ án khó xử lý, cần ngươi tới giúp một tay ấy.”
Trương Tĩnh lên tiếng, nói ra nguyên nhân bản thân tìm tới.
“Ớ? Trương thượng thư, cái này thì không cần đâu, ta cứ ở lại Hộ bộ là được rồi.”
Hứa Thanh Tiêu cười cười ôn hoà nói.
“Sao vậy? Không thèm để mắt tới Hình bộ bọn ta nữa rồi?”
Lời này vừa nói ra, Trương Tĩnh ngay tức khắc có chút không vui.
“Không phải, Trương thượng thư, Thanh Tiêu là người xuất thân từ Hình bộ, sao có thể nhìn không vừa mắt Hình bộ được, ngài xem lời ngài nói kìa.”
“Trương thượng thư, hôm nay trên triều đường, có phải ngài đòi ngân lượng từ chỗ Cố thượng thư không? Giải toả áp lực cho Hình bộ?”
Hứa Thanh Tiêu hỏi.
Vừa nghe thấy lời này, Trương Tĩnh đã thấy cơn giận ập đến.
“Đúng, cái tên cáo già này, Thủ Nhân, chúng ta dùng lương tâm nói, mỗi ngày Hình bộ đều làm việc bán sống bán chết, ta cần ba trăm vạn lượng, gia tăng nhân thủ, cũng để bù thêm vào chút tiền bị thiếu, cũng coi như đem lại chút phúc lợi cho Hình bộ, nếu không thì ai còn muốn tới Hình bộ chúng ta làm việc nữa chứ.”
“Nhưng cái lão già chết tiệt đó, hại ta chỉ được bệ hạ ban cho bảy mươi vạn lượng bạc, này không bằng khỏi cho, quốc khố có thêm bảy vạn vạn lượng hiện kim, năm vạn vạn lượng tư sản, ba cọc ba đồng cũng không đến mức chỉ cho có bảy vạn lượng chứ?”
“Đúng là tức chết lão phu mà, nếu như không phải thấy lão ta già cả rồi, sớm hơn hai mươi năm trước, một khi vừa hạ triều lão phu nhất định sẽ cho một quyền vào mặt ông ta.”
Trương Tĩnh cũng có chút nổi giận, hầm hừ bất bình nói.
“Trương thượng thư bớt giận, thực ra việc ta ở lại Hộ bộ đối với Hình bộ là một chuyện tốt, ngài nghĩ mà xem, bây giờ ta là Hộ bộ thị lang, chỉ cần ngài ủng hộ ta, nghe theo ta, đợi đến sau khi ta trở thành Hộ bộ thượng thư thì…”
“Hình bộ cần ngân lượng, ta có thể không đưa sao? Trương thượng thư tuổi tác lớn rồi, chắc chắn trước khi cuốn gói về quê muốn làm tốt một chút, ngài cũng nên thông cảm chút.”
Hứa Thanh Tiêu cười nói, giảng hòa cho mối quan hệ của hai người.
Chỉ là lời này vừa nói ra, hai mắt của Trương Tĩnh bèn sáng như đèn pha.
“Đúng ha!”
“Lão phu thế mà lại không nghĩ tới điểm này, đúng đúng đúng, Thanh Tiêu, lời này của ngươi đúng quá rồi.”
“Chỉ cần ngươi lên làm Hộ bộ thượng thư, sau này Hộ bộ và Hình bộ của chúng ta cùng hợp tác, đến lúc đó tiêu diệt đám gian thương, ngươi phụ trách điều tra, Hình bộ ta phụ trách bắt người, sau khi tịch biên xong, ngươi lại phân chút tiền cho Hình bộ ta, vậy thì sau này Hình bộ cũng thoải mái hơn nhiều.”
Trương Tĩnh còn nghĩ tới việc làm thế nào để giết gian thương kiếm tiền, vừa nghe thấy Hứa Thanh Tiêu nói như vậy, cả người bèn có tinh thần hẳn lên.
“Hự…cũng na ná vậy đó.”
Hứa Thanh Tiêu không ngờ đối phượng lại tưởng tượng ra nhiều như vậy.
“Được, chuyện này, ta hỗ trợ ngươi, ngươi cứ làm cho tốt vào, chỉ cần làm thêm hai chuyện như thế này, quan hệ giữa ta và Công bộ thượng thư cũng không tồi, đến lúc đó ta lôi kéo ông ta ủng hộ ngươi, để ngươi thượng vị, trở thành Hộ bộ thượng thư.”
“Được rồi, ta không nói nhiều thêm nữa, trong lòng ngươi có Hình bộ, lão phu coi như được an ủi nhiều rồi, đi đây.”
Trương Tĩnh rất vui, thực sự vui đến mức lòng nở hoa luôn, dù sao nghe Hứa Thanh Tiêu không muốn đến Hình bộ, cứ tưởng Hứa Thanh Tiêu thay lòng đổi dạ rồi, không ngờ Hứa Thanh Tiêu vậy mà người ở Hộ bộ nhưng lòng ở Hình bộ.
Được, tốt lắm, rất tốt.
“Trương thượng thư, hay là ở lại ăn chút gì đó đi.”
Hứa Thanh Tiêu gọi một tiếng, ngươi kia phẩy phẩy tay, sau đó rời đi luôn.