“Ừ, quốc công nói có lý, ta cũng đã xem qua cái guồng nước này, đúng là không tệ, nhưng nếu như sản xuất với số lượng lớn thì quốc khố Đại Ngụy sẽ lại trống không một lần nữa, đừng nói đến Bắc phạt, đến cả trận đánh nhỏ cũng không đánh nổi. Ta ủng hộ lời nói của quốc công.”
Binh bộ Thượng thư Chu Nghiêm trực tiếp bày tỏ thái độ.
“Bọn ta cũng ủng hộ lời nói của quốc công.”
Những hầu gia còn lại cũng liên tục gật đầu, tất nhiên là bọn họ hy vọng Bắc phạt nhanh chóng bắt đầu, tốt nhất là ngày mai luôn đi, dù sao thì chuyện rửa nhục cho đất nước cũng ở ngay trước mắt.
Nhưng giọng của Tề quốc công lại chầm chậm vang lên.
“Lão phu cảm thấy lần này bệ hạ thật sự rất nghiêm túc, chuyện Bắc phạt, có thể nó vốn dĩ chỉ là một cái cớ mà thôi.”
Tề quốc câu nói ra một câu làm cho đám người phải nhíu mày.
“Ý của quốc công là gì?”
Binh bộ Thượng thư Chu Nghiêm hỏi.
“Còn có ý gì nữa? Bộ các người thật sự cho rằng bệ hạ muốn Bắc phạt hả? Nếu như thật sự muốn Bắc phạt thì vớ bao nhiêu bạc này, đủ cho chúng ta đánh sao?”
“Một khi cái guồng nước này xuất hiện thì dân chúng trong thiên hạ cũng biết, trong kinh đô Đại Ngụy đâu chỉ có dân chúng Đại Ngụy, thám tử địch quốc cũng đâu có ít? Nếu như bọn chúng biết được thứ này thì chỉ sợ sẽ truyền tin về ngay lập tức.”
“Đại Ngụy không có ngân lượng, nhưng vương triều Đột Tà thì đâu thiếu đâu? Vương triều Sơ Nguyên cũng đâu có thiếu? Còn có Hải Thượng Thiên quốc, còn có các nước dị tộc nhỏ kia nửa, cho dù là bọn họ không chế tạo ra được trên toàn quốc thì chắc cũng có thể thực hiện được một phần.”
“Thứ như guồng nước, lão phu nhìn ra được nó đúng là có chút tác dụng, tên Lý Ngạn Long kia lần này đúng là đã lập được công, chỉ là ông ta quá gấp gáp, vội vàng khoe ra, đúng thật là ngu xuẩn.”
Tề quốc công nói ra suy nghĩ của mình, cho rằng nữ đế không thể nào muốn Bắc phạt, đơn giản chỉ là muốn lừa gạt mọi người mà thôi.
“Nhưng nếu như bệ hạ đã như thế, chẳng lẽ ngài không sợ làm trái tim chúng ta nguội lạnh hay sao?”
Lư quốc công nhíu mày, trên thực tế ông ta cũng đoán được, chỉ là ông ta vẫn hi vọng rằng nữ đế muốn Bắc phạt, mặc dù xác xuất là rất nhỏ nhưng dù sao có hi vọng cũng tốt hơn là không có.
“Sợ!”
“Nhưng nữ đế càng sợ nếu như Bắc phạt thì Đại Ngụy sẽ không còn hơn.”
Giọng của Tề quốc công làm cho đám người trở nên trầm mặc.
Nhưng rất nhanh sau đó ông ta lại tiếp tục mở miệng:
“Chẳng qua đây cũng chỉ là suy đoán của lão phu mà thôi, có như vậy hay không lão phu không dám chắc.”
“Tâm ý của bệ hạ có ai đoán được đâu?”
Tề quốc công nói vậy, câu này thì đám người ai cũng hiểu, dù sao thì ai dám cam đoan rằng sẽ không có Bắc phạt chứ?
“Bắc phạt hay không Bắc phạt tạm thời đừng nhắc tới nữa, công trình guồng nước trước mắt kia có thể ủng hộ bệ hạ thí điểm ở một quận, nhưng nếu như thẳng tay mở rộng năm mươi quận thì chắc chắn không được.”
An quốc công mở miệng, đây là thái độ của ông ta.
Ủng hộ nữ đế tạo ra đồ vật có lợi cho đất nước này. Đây đúng là thứ tốt, hơn nữa lúc ở trên triều ông ta cũng đã nhìn ra được ý của nữ đế, nhưng nếu như thật sự phải tốn hết ngân lượng chỉ vì tạo nên vật này.
Vậy thì thật sự ccó chút không thể chấp nhận được. Mặc kệ là có Bắc phạt hay không thì chắc chắn Đại Ngụy cũng phải giữ lại cho mình một khoản ngân lượng để chi tiêu, một phần trong đó chính là dành cho binh bộ bọn họ, cấp cho quân đội của bọn họ.
Không phải là vấn đề tham tiền hay gì mà là binh bộ hao tốn quá nhiều tiền.
Đây là sự thật không thể chối cãi được.
Sao ông ta lại không biết đây là thứ tốt chứ? Nhưng nếu như ngươi đỗ tất cả ngân lượng vào trong này thì cũng không được, thứ nhất là quá mạo hiểm, thứ hai là một khi quốc khố trống rỗng thì khi mọi người muốn làm chuyện gì thì cũng sẽ có rất nhiều hạn chế.
Nói tới nói lui, còn không phải là gây nhau vì không có ngân lượng à, nếu như có ngân lượng thì loại chuyện này nhất định sẽ được văn võ cả triều đồng ý.
Cho nên bọn họ cũng đành chịu thôi, dưới loại tình huống này, chỉ có thể bảo vệ bản thân trước.
Đương nhiên nếu như có một người đứng ra đảm bảo vật này nhất định có thể khiến cho sản lượng lương thực tăng lên gấp bội đồng thời còn có thể thuyết phục mọi người vậy thì không sao cả, nhưng mà thật sự có người này sao?
Ai mà có tiếng nói lớn như vậy?
Tất nhiên là không có.
“Ừ, lời của quốc nói rất có lý, thế nhưng vẫn phải xem tình hình, không thể mù quáng, thời điểm quan trọng, không thể đắc tội bệ hạ được.”
Tề quốc công cũng lên tiếng đồng ý với những điều mà An quốc công nói, thế nhưng mà cũng không thể hoàn toàn đắc tội nữ đế được, bằng không mà nói thì chỉ sợ rằng sẽ rất phiền phức.
“Ừ.”
Đám người cùng nhau gật đầu thống nhất cùng một ý nghĩ.
Cùng lúc đó.
Trong một gian mật thất ở kinh đô Đại Ngụy.
Giọng của Hoài Ninh thân vương cũng vang lên.
“Chúng ta nhất định không thể để cho nữ đế thực hiện công trình guồng nước kia. Vật này có tác dụng lớn, có thể làm tăng sản lượng lương thực cho Đại Ngụy, không đến ba năm nữa thôi, ít nhất Đại Ngụy cũng có thể giải quyết được bảy thành vấn đề ăn no mặc ấm, nếu như thật sự là như vậy thì bách tính một lòng, chuyện của chúng ta sẽ càng thêm khó làm.”
"Truyền vương lệnh của ta, thông báo cho các nơi, các Phiên vương, nhất định phải ngăn chặn chuyện này lại."
Hoài Ninh Vương sắc mặt âm trầm nói.
Bất luận gặp phải bất cứ chuyện gì, ông ta cũng sẽ không như thế, nhưng khi công trình guồng nước này xuất hiện trước mặt mình, ông ta trong nháy mắt liền hiểu được tác dụng của thứ này lớn đến mức nào.
Ông ta đã từng nông canh, biết được vấn đề lớn nhất của nông canh chính là nguồn nước, Lý Ngạn Long tuyên bố có thể sản xuất lương thực tăng gấp đôi, ông ta không tin.
Dù sao trong này có rất nhiều vấn đề, tuyệt đối không dễ dàng như vậy, nhưng tăng trưởng năm thành, sáu thành, bảy thành hẳn là không có vấn đề gì, quốc lực Đại Ngụy tăng trưởng, đối với bọn họ mà nói chính là một chuyện xấu.
Ông ta thà rằng không có binh phù, cũng tuyệt đối không thể để cho Đại Ngụy phát triển mạnh mẽ, nói như vậy, tất cả kế hoạch toàn bộ đều đỗ sông đỗ biển.
"Vương gia, công trình guồng nước này, thật sự có thể làm cho Đại Ngụy tăng cường quốc lực sao?"
Có người tò mò, cảm thấy rằng chỉ là một guồng nước, có cần phải lợi hại đến vậy không?