Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 859 - Chương 859: Bát Ngọc Thánh Xích, Trăm Vạn Văn Khí, Giết Yêu Ma, Hứa Thanh Tiêu Trở Thành Thiên Địa Đại Nho! (4)

Chương 859: Bát Ngọc Thánh Xích, Trăm Vạn Văn Khí, Giết Yêu Ma, Hứa Thanh Tiêu Trở Thành Thiên Địa Đại Nho! (4)

Ông ta không cho phép có bất luận kẻ nào làm hại Hứa Thanh Tiêu, bởi vì Hứa Thanh Tiêu là hy vọng duy nhất quật khởi Đại Ngụy.

Mà Trần Chính Nho ông ta năm đó lập ngôn, cũng là vì vương triều Đại Ngụy lập ngôn.

Khoảnh khắc

Trần Chính Nho đứng ra.

Rầm rầm rầm!

Hạo Nhiên chính khí trong cơ thể ông ta tiết ra ngoài, ông ta lấy nho vị của bản thân, trấn sát trăm vạn người đọc sách, ông ta muốn hy sinh chính mình, đến bảo toàn Hứa Thanh Tiêu, hóa giải tai họa này.

“Trần Nho, ngươi đã thay đổi, ngươi thật sự thay đổi rồi.”

“Trần Nho, chớ như thế, ngươi làm vậy là hy sinh vô nghĩa.”

“Trần Nho, ngươi thật sự quá đáng rồi.”

Giờ này khắc này, từng vị đại nho đứng ra, bọn họ giận dữ mắng hành vi này của Trần Chính Nho, giọng nói tràn ngập sự tức giận.

Đám người đọc sách cũng giận tím mặt, dù sao người bọn họ nhắm vào là Hứa Thanh Tiêu, bọn họ bị giết, bọn họ không sợ hãi, nhưng chết trong tay Hứa Thanh Tiêu, mới có thể đạt được mục đích của bọn họ.

Bây giờ Trần Chính Nho xuất hiện, muốn thay Hứa Thanh Tiêu ngăn cản kiếp nạn này, tất nhiên bọn họ không phục.

Nhưng chính vào lúc này.

Giọng nói của Bồng Nho vang lên.

“Một vị đại nho còn chưa đủ tư cách, trăm vạn người đọc sách, ngươi dám giết sao?”

Bồng Nho mở miệng.

Giây phút đó, thiên lao bắn ra một luồng hạo nhiên chính khí không gì sánh kịp, lọt vào trong Bát ngọc thánh xích.

Cùng lúc đó, Bát ngọc thánh xích lơ lửng trên Văn cung, bộc phát ra sức mạnh khủng bố, trực tiếp xông vào trong cơ thể Trần Chính Nho.

Bùm.

Khoảng khắc tiếp theo, cả người Trần Chính Nho bay ngược ra ngoài mấy chục thước, Hạo nhiên chính khí trong cơ thể bị phong ấn.

Vào thời điểm mấu chốt này, Bồng Viên hiển nhiên không có khả năng để cho một Trần Chính Nho phá hỏng chuyện tốt của ông ta.

“Yêu ma xuất thế, người đọc sách chúng ta, đồng tâm diệt yêu.”

Giọng nói của Bồng nho vang lên, truyền đến tai mỗi người đọc sách ở kinh đô.

“Diệt yêu.”

Giọng nói đinh tai nhức óc vang lên vào giờ khắc này, đây là ý chí của trăm vạn người đọc sách.

Lúc này, Bát ngọc thánh xích cũng nở rộ ra ánh sáng rực rỡ, gần như sắp hồi phục rồi.

“Hứa đại nhân tuyệt đối không thể là yêu ma, những người đọc sách các ngươi, không thể nào chết tử tế.”

“Các ngươi chính là ghen ghét với Hứa đại nhân, các vị bách tính, chúng ta quyết không thể để cho bọn họ thực hiện được.”

“Hứa đại nhân vì Đại Ngụy ta mà cống hiến, rành rành trước mắt chúng ta, còn những người đọc sách này, ai nấy đều như vậy, các vị, bọn họ muốn giết Hứa đại nhân, trước tiên giết chúng ta.”

“Ta cũng không tin, thánh ý có mạnh, nhưng lão bách tính chúng ta mạnh hơn, không có bách tính chúng ta, thánh nhân được xem là cái gì?”

Giờ khắc này, dân chúng phục hồi tinh thần lại.

Bọn họ cứ ở trong trạng thái hết sức kinh ngạc, không ý thức được đã xảy ra chuyện gì, nhưng cho đến bây giờ, bọn họ hoàn toàn hiểu ra đám người này muốn làm cái gì rồi.

Bọn họ muốn hại Hứa Thanh Tiêu, bách tính làm sao có thể đồng ý.

Trong phút chốc, có bách tính đã đứng ra, đứng trước mặt Hứa Thanh Tiêu, đối diện với những người đọc sách này.

Rất nhanh thôi, bách tính xuất hiện càng ngày càng nhiều, bọn họ nhao nhao đứng lại, từng người từng người đều mang theo ánh mắt kiên nghị.

Đây là dân ý của Hứa Thanh Tiêu.

Trăm vạn người đọc sách, thực sự rất nhiều.

Nhưng dân chúng kinh đô Đại Ngụy còn nhiều hơn rất nhiều so với những người đọc sách này

.

Trên bầu trời kinh đô.

Hạo Nhiên chính khí hình thành quân tử kiếm.

Tuy nhiên, dân ý của bách tính, tạo thành một lá chắn khổng lồ.

Bảo vệ Hứa Thanh Tiêu.

Cũng chính vào lúc này.

Trong cung điện.

Hứa Thanh Tiêu luôn kết nối với Văn cung, Bát ngọc thánh xích xuất hiện, muốn thật sự chống lại, nhất định phải nhờ vào Thiên Địa Văn cung trong đầu mình.

Ngoài ra, không có cách nào khác.

Nhưng muốn thật sự thức tỉnh Thiên Địa Văn cung, với năng lực đại nho của mình, vẫn chưa đủ.

Nhất định phải trở thành Thiên Địa đại nho.

Mới có thể kích hoạt Thiên Địa Văn cung.

Nếu như có Triều Ca và Phá Tà ở đây, mình có thể dùng năng lực của Đại nho.

Thiên Địa Đại nho sao?

Nhìn bầu trời tối đen, gió lớn cuốn sạch đồ trong cung, thổi tung quần áo.

Giờ khắc này, bên tai Hứa Thanh Tiêu không còn bất kỳ tiếng ồn ào náo động nào, thay vào đó là yên tĩnh, yên tĩnh hoàn toàn.

Thăng cấp Thiên Địa Đại nho

, cần phải có dân ý và biết được thiên mệnh.

Bây giờ dân ý là hoàn toàn đủ rồi.

Về phần biết được thiên mệnh, cũng có chút khó khăn.

Cũng không phải là Hứa Thanh Tiêu không biết thiên mệnh là cái gì, mà là không biết thiên mệnh của mình là cái gì.

Thuận đạo trời mà ứng bản tâm

Vừa phải thuận theo đạo trời, vừa phải từ trái tim.

Tỉ mỉ suy nghĩ.

Hứa Thanh Tiêu nghiêm túc suy đi nghĩ lại, từ lúc bản thân bước vào Nho đạo, mỗi một chuyện bản thân làm.

Hình như đều không phải là thuận theo đạo trời.

Giận dữ đại nho, đại náo Hình bộ, chém chết Quận vương, giết Phiên thương, hội thơ Thái Bình, Văn cung tự chứng, bình loạn dị tộc.

Hầu như mỗi một chuyện đều là đường cùng.

Gần như mỗi một chuyện, ở trong mắt người khác xem ra, tự mình không có khả năng phá vỡ tình hình.

Nhưng mình cũng đã phá vỡ tình hình, bởi vì bản thân không có thuận theo.

Nếu như thuận theo, ngày đó Nghiêm Lỗi bắt người, không biết bao nhiêu người bởi vậy bị liên lụy, bị đi đày biên cương, cả đời này không còn gặp được người thân bạn tốt nữa.

Nếu như thuận theo, Hình bộ áp chế mình, mà bản thân cả đời này có thể sẽ là loại tầm thường không có tài cán gì, trở thành một thành viên của chúng sinh đông đúc.

Nếu như thuận theo, không giết Quân vương, không vì giải oan cho trăm vạn người dân vô tội đã chết oan uổng, lương tâm của mình cả đời sẽ bị dằn vặt, nho tâm của mình sẽ tự hủy.

Nếu như thuận theo, không giết Phiên thương, dân chúng kinh đô vĩnh viễn không có bình an, kinh đô Đại Ngụy vĩnh viễn bị một đám người hút máu.

Nếu như thuận theo, hội thơ Thái Bình, quét sạch thanh danh của một nước, văn nhân Đại Ngụy, không ngẩng đầu lên được, trở thành trò cười.

Nếu như thuận theo, không đi tự chứng, bị người đời chỉ trích, sấm chớp đánh, cả đời không ngẩng đầu lên được.

Nếu như thuận theo, khi đội quân tinh nhuệ của các tộc các nước khác thúc ngựa mà đến, mỗi một giọt máu dưới đao kiếm đều là máu của bách tính Đại Ngụy.

Hài cốt chất như núi, máu chảy thành sông, dùng máu đúc nên lịch sử.

Mỗi một chuyện đều xuất hiện trong đầu Hứa Thanh Tiêu.

Và khoảnh khắc này.

Bên trong cung điện.

Một cỗ khí tức vô cùng khủng bố từ trong cơ thể Hứa Thanh Tiêu khuếch tán ra.

Hạo Nhiên chính khí đáng sợ, cuốn sạch toàn bộ kinh đô Đại Ngụy, Hứa Thanh Tiêu nhắm mắt lại, hắn đứng trong gió bão.

Tất cả mọi người bị cỗ khí tức này dọa sợ.

Bình Luận (0)
Comment