Giờ khắc này, Văn cung Đại Ngụy an tĩnh lại, an tĩnh như chết, ba vị thiên địa Đại Nho, ánh mắt càng chua xót, bọn họ nhìn về phía Trần quốc, bên tai vẫn vang lên thanh âm của Ngô Minh.
Nội tâm bọn họ buồn bực, toàn bộ Chu Thánh nhất mạch Văn cung Đại Ngụy đều thắc mắc.
Hứa Thanh Tiêu sao đang yên đang lành lại trở thành đồ đệ của nhất phẩm võ giả rồi?
Mà khoan.
Trong lúc đột ngột, mọi người hoàn toàn bừng tỉnh.
Được lắm thằng nhãi, thì ra Hứa Thanh Tiêu là đồ đệ của nhất phẩm võ giả.
Trách sao Hứa Thanh Tiêu dám kiêu ngạo như vậy.
Dám giận dữ Đại Nho, dám đại náo Hình bộ, dám chém giết quận vương, thì ra là như vậy à.
Ngay từ đầu, mọi người quả thật có chút thắc mắc, ai có thể ngờ tới sư phụ Hứa Thanh Tiêu lại là nhất phẩm võ giả.
Nhưng đột ngột, mọi người đột nhiên phản ứng lại.
Chả trách Hứa Thanh Tiêu cuồng vọng như thế, thì ra là như vậy, có nhất phẩm võ giả làm chỗ dựa.
Đây thật đúng là... hợp tình hợp lý.
Sư phụ là nhất phẩm võ giả, ai không cuồng chứ? Cái gì chó má Đại Nho? Cái gì chó má Văn cung? Cái gì chó má triều đình?
Dưới nhất phẩm, đều là con kiến hôi.
Trừ phi ngươi làm Chu Thánh sống lại, bằng không, trên đời này ngoại trừ nhất phẩm khác ra, ai dám khiêu khích vị chủ nhân này chứ?
Được lắm thằng nhãi, hóa ra là như vậy.
Giờ khắc này, mọi người hoàn toàn hiểu được, vốn liếng cuồng vọng của Hứa Thanh Tiêu là gì.
Ngay từ đầu mọi người cho rằng là Nữ đế ủng hộ, phía sau mọi người cảm thấy là Hứa Thanh Tiêu được dân ý ủng hộ, hiện tại xem ra, mẹ nó đều là giả dối.
Té ra người ta là đồ đệ nhất phẩm.
Không sao, hiểu rồi, hiểu rồi.
Vương triều Đại Ngụy.
Phàm là người quen biết Hứa Thanh Tiêu, ngoại trừ Nữ đế ra, hầu như đều hoàn toàn hiểu vì sao Hứa Thanh Tiêu lại cuồng vọng như vậy.
Không cuồng vọng mới là lạ, sư tòng nhất phẩm, nếu đổi lại là mình, đừng nói quận vương, ngày đó tâm tình không tốt, thân vương ta cũng giết.
Mà trong Hoài Ninh vương phủ.
Hoài Ninh thân vương cũng có chút trợn tròn mắt, Đại Ngụy nhất phẩm lại là sư phụ của Hứa Thanh Tiêu?
Ông ta vẫn suy đoán phía sau Hứa Thanh Tiêu có một vị đại nhân vật, nhưng bất luận ông ta tính như thế nào cũng không tính ra được, nhất phẩm lại là sư phụ của Hứa Thanh Tiêu?
Lần này toàn bộ kế hoạch sắp bị rối rồi.
Một vị nhất phẩm, có lẽ đối với đại bộ phận người mà nói, là một khái niệm cực kỳ mơ hồ, chỉ biết là rất mạnh.
Nhưng đến trình độ này của ông ta, Hoài Ninh thân vương thật sự biết từng vị nhất phẩm đại diện cho cái gì.
Phá vỡ sự tồn tại của các quy tắc.
Cái gì luật pháp, cái gì quy tắc, ở trước mặt nhất phẩm đều là đồ vật vô cùng buồn cười, thậm chí có vài quy định đều là bọn họ chế định ra.
Vì sao Phiên Vương không dám trực tiếp tạo phản?
Không phải là sợ nhất phẩm ra mặt sao?
Cho nên bọn họ mới phải đi tìm một lý do thích hợp, bọn họ hy vọng Đại Ngụy suy bại, như vậy, có thể chỉ trích hoàng đế đương triều vô dụng.
Nhất phẩm có thể chấp nhận được, nhưng ngươi muốn trực tiếp làm hoàng đế, dựa vào phát binh tạo phản cướp đoạt ngôi vị hoàng đế?
Xin lỗi, cho dù là trăm vạn đại quân của ngươi, giết đến kinh đô cũng vô dụng, chỉ cần nhất phẩm ra mặt, cho dù ngươi chiếm được ưu thế to lớn, cũng không bằng một câu nói của người ta.
Đây mới là nguyên nhân Hoài Ninh thân vương trợn tròn mắt.
Nhất phẩm, ý nghĩa quá lớn.
Cũng vào lúc này.
Bên trong Trần quốc.
Một sự im lặng.
Giọng nói của Văn cung Đại Ngụy đột nhiên dừng lại, cả Trần quốc cũng rất yên tĩnh.
Đám người Quảng Dương hầu, Lâm Dương hầu, Tôn Hâm cũng hoàn toàn trợn tròn mắt.
Bọn họ ngay từ đầu đã chú ý tới Ngô Minh, chỉ là không biết Ngô Minh là ai, hiện tại nghe được đối phương tự báo gia môn, đám người này đều trợn tròn mắt tại chỗ.
Nhất phẩm võ giả đó nha.
Hứa Thanh Tiêu thế mà lại mang theo một vị nhất phẩm võ giả đến trấn áp yêu ma?
Đây có phải có chút quá thái quá rồi không?
Hứa Thanh Tiêu, Tiêu gia, ngài có thể đừng mãnh liệt như vậy không, lúc trước dùng văn chương chửi Văn cung, hiện tại tốt rồi, trực tiếp mời tới nhất phẩm, rốt cuộc ngươi còn có lá bài tẩy gì chưa lấy ra vậy?
Mọi người đều bị sốc.
Đừng nói bọn họ, Hứa Thanh Tiêu cũng có chút chấn động.
Đương nhiên hắn không phải chấn động thân phận đối phương, mà là chấn động sức ảnh hưởng của nhất phẩm lại khủng bố như thế.
Văn cung Đại Ngụy vốn còn kêu gào, giờ khắc này tập thể lại trầm mặc.
Loại cảm giác này, quả nhiên là sảng khoái.
Có thể làm cho Văn cung Đại Ngụy câm miệng, uy nghiêm cỡ nào chứ.
Cho dù là Đại Ngụy Nữ đế, cũng không thể làm cho Văn cung Đại Ngụy câm miệng, nhưng nhất phẩm có thể làm được.
Nhất phẩm.
Đỉnh của chóp luôn rồi.
Cảm nhận được ánh mắt Hứa Thanh Tiêu, trong lòng Ngô Minh cuối cùng cũng thoải mái.
Vốn ông ta muốn ở trước mặt Hứa Thanh Tiêu lộ ra thực lực, nhưng không nghĩ tới Hứa Thanh Tiêu tự mình giải quyết trăm vạn yêu ma loạn.
Điều này làm cho ông ta có chút khó chịu, có điều cũng may Văn cung Đại Ngụy vào lúc này lại nhảy ra.
Đây quả thực là cảm tình tốt mà, đang thiếu không có người gây phiền toái, Văn cung Đại Ngụy chủ động nhảy vào Ngô Minh cũng không giả bộ làm gì, trực tiếp giết gà cảnh cáo khỉ, thuận tiện triển lộ một tay cho Hứa Thanh Tiêu biết, cái gì gọi là nhất phẩm.
Nghĩ tới đây, giọng nói của Ngô Minh lại vang lên.
"Cứng họng rồi?"
"Sao không nói tiếp đi?"
Giọng nói của Ngô Minh lần thứ hai vang lên, chẳng qua lúc này đây ông ta không có quá mức kịch liệt, mà là vô cùng bình tĩnh.
Lời này vừa nói, Văn cung Đại Ngụy từ trên xuống dưới đều có chút không biết làm sao.
Không ai muốn trả lời câu hỏi này, cũng không ai dám trả lời câu hỏi này?
Trả lời gì bây giờ?
Đây chính là đả kích trả đũa đó, trả lời thế nào cũng là sai.
Nhất phẩm cũng xuất hiện rồi, cũng không thể nào tiếp tục ầm ĩ rồi chứ?
Văn cung Đại Ngụy trầm mặc.
Chỉ là loại trầm mặc này, quá mức áp lực, có nho sinh không khỏi mở miệng, trả lời.
"Tiền bối, chúng ta vô tình mạo phạm, nhưng mà thánh nhân không thể nhục, còn nữa việc này quả thật là bởi vì Hứa Thanh Tiêu mà ra, Văn cung Đại Ngụy tế ra Hạo nhiên Văn chung, coi như là xuất thủ tương trợ."
"Hứa Thanh Tiêu này còn nhục mạ ta như vậy, chuyện này nói không thông được."