Gọi hai tiếng vẫn không có ai trả lời, điều này khiến trong lòng Nhục quỷ luôn cảm thấy hơi không đúng.
Bởi vì Bì quỷ không thích mấy trò đùa nhàm chán này.
"Này, ngươi ở chỗ nào?"
So sánh cái với màn hình, Nhục quỷ thử tìm trong lùm cây bên trái, vị trí của hai người càng ngày càng gần, đợi sau khi đẩy ra bụi.
Nhục quỷ đột nhiên ngơ ngác rụt tay về, chỉ thấy trên tay dính đầy máu tươi.
"Hỏng bét!"
Vết máu đỏ tươi khiến vẻ mặt Nhục quỷ trở nên nghiêm nghị, sau khi thô bạo đẩy bụi cỏ ra mới thấy một cái bóng mơ hồ đang ngã nhào trên mặt đất.
"Mả mẹ nó!"
Thấy thế, Nhục quỷ nhanh chóng nhào qua, hoàn toàn không chút nghi ngờ, bởi vì khôi giáp khung xương trên người và quần áo của Bì quỷ đã nói cho hắn ta biết người này là ai.
Kéo người trong bụi cây ra nhìn, quả nhiên là Bì quỷ mà hắn ta muốn tìm.
Chỉ là thương thế của hắn ta cũng rất nặng, ở ngực suýt nữa bị vũ khí sắc bén cắt rách lồng lực, nhưng cũng may tránh đi vết thương trí mạng.
Nhìn đến đây, Nhục quỷ cũng không có thời gian nghi ngờ vì sao Bì quỷ lại bị thương thành dáng vẻ này.
Hắn ta nhanh chóng lấy ra thuốc khôi phục cấp tốc phải tốn khoản tiền khổng lồ mua ở Quỷ thị từ trong sách tem, rót hết cho Bì quỷ.
Nhưng sau khi rót hết một bình thuốc, vết thương của Bì quỷ cũng nhanh chóng khép lại, có điều không thấy tỉnh lại.
Thấy thế, Nhục quỷ chỉ có thể cõng Bì quỷ lên chuẩn bị rời đi, mặc kệ nhiệm vụ gì, cứu Bì quỷ tỉnh lại rồi nói tiếp.
Ngay lúc Nhục quỷ định rời đi, bước chân đã bước ra đột nhiên khựng lại.
Thân thể không hề động đậy nhưng đầu lại nhanh chóng nghiêng đi, đôi mắt nhìn chằm chằm Triệu Khách đang ngồi bắt chéo hai chân trên tảng đá không xa, trên mặt không khỏi bao phủ vẻ lo lắng.
"Là ngươi!"
Triệu Khách không để ý tới Nhục quỷ, chuyên tâm gặm nhân sâm tinh thô to như củ cải trắng trên tay, gặm đến say sưa ngon lành.
Nhưng hình như phần đuôi nhân sâm tinh hơi già, Triệu Khách gặm hai lần không khỏi nhíu mày.
"Phi!"
Sau khi nhổ nhân sâm tinh trong miệng ra, Triệu Khách tiếp tục chuyên tâm gặm cắn.
Cảm giác Triệu Khách không thèm đếm xỉa đến khiến ở ngực Nhục quỷ nghẹn một hơi, dường như không thể chịu đựng được việc một người đưa thư hạ cấp không nhìn hắn ta.
Hắn ta xoay người, một chân đá tảng đá trước mặt vỡ nát: "Ta đang hỏi ngươi, là ngươi tổn thương hắn!"
Cảm giác áp lực khiến người ta hít thở không thông, chắc chắn lúc này cảm xúc của Nhục quỷ đã tức giận tới cực điểm.
Không chỉ vì Triệu Khách không nhìn hắn ta, còn là vì Bì quỷ bị trọng thương.
Lúc này, dường như Triệu Khách đã có chút hành động nhưng không nâng đầu lên, chỉ có liếc mắt nhìn về phía Nhục quỷ, dùng một loại ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn ta, thản nhiên nói: "Ngoại trừ ta, còn có ai."
"Ngươi nói dối!"
Tuy Nhục quỷ không thích dùng đầu óc, cũng không có nghĩa hắn ta là kẻ ngu.
Thực lực của Bì quỷ chưa chắc đã mạnh nhất trong tứ quỷ, nhưng năng lực sinh tồn tuyệt đối là nhân tài kiệt xuất trong đám bọn họ.
Trừ khi có thủ đoạn đặc biệt, nếu không một khi Bì quỷ trốn vào cái bóng cũng giống như vô địch.
Đối phương chỉ là một người đưa thư hạ cấp, sao có thể làm hắn ta trọng thương.
"Ngươi không tin?"
Triệu Khách cầm nhân sâm tinh đã ăn chỉ còn lại một nửa trên tay, tiện tay ném vào sách tem.
Hắn lấy ra một cái kính râm, không nhanh không chậm đeo trên mặt mình, đứng lên phủi bùn đất trên mông một cái, đôi mắt nhìn chằm chằm Bì quỷ trên lưng Nhục quỷ, nói: "Vậy ngươi có thể hỏi hắn, ngươi xem hắn đã tỉnh dậy."
Nghe được tin tức Bì quỷ đã tỉnh, Nhục quỷ không suy nghĩ nhiều, vội vàng xoay đầu.
Ngay trong nháy mắt lúc hắn ta xoay đầu, chỉ thấy Bì quỷ được hắn ta cõng ở trên lưng lại đang cười với hắn ta, đó là một nụ cười rất quỷ dị.
Ngoài cười nhưng trong không cười, không nói ra được sự quái dị.
Còn chưa chờ Nhục quỷ hiểu rõ hắn ta đang cười cái gì, chỉ thấy hai cánh tay Bì quỷ lục lọi cái gì đó ở trong ngực, Nhục quỷ chỉ mơ hồ nghe được "két" một tiếng, một đoàn ánh sáng mạnh đột nhiên nổ tung giữa hai người.
Dưới ánh sáng mạnh, một ngọn lửa nhanh chóng cắn nuốt hai người, khiến bóng dáng của hai người lập tức trở nên mơ hồ.
Sau đó nhiệt độ cao nổ tung như một luồng gió bão không thể chống cự, tùy ý biến cây cỏ xung quanh thành tro tàn.
"Oanh!"
Tiếng nổ tung to lớn chấn động màng nhĩ run rẩy kịch liệt, tiếng kêu to bén nhọn không ngừng vang vọng.
Triệu Khách đứng sau tảng đá cách đó không xa, hai cái Nhiếp nguyên thủ màu vàng cản ở trước mặt hắn, hoàn toàn thu nạp sóng xung kích đánh tới thành một quả cầu ánh sáng màu trắng.
Bốn quả bom này là hắn tháo xuống từ trên đầu của tên cai tù, vốn muốn giữ lại cho Yuri, nhưng bây giờ lại cho Nhục quỷ nếm thử hương vị nổ tung này trước.
Tin tưởng trong tình huống vội vàng không kịp chuẩn, cho dù là Nhục quỷ cũng phải ăn hết.
Chỉ thấy ánh sáng trắng dập tắt từng chút một.
Lúc ánh sáng xung quanh bắt đầu ảm đạm, một cái bóng mơ hồ đứng ở trong ngọn lửa, dần rõ ràng theo ngọn lửa dập tắt.
"Ồ!"
Lúc này, Triệu Khách nhanh chóng tháo kính râm xuống, chỉ thấy Nhục quỷ đứng đứng ở đó, nửa bên mặt bị nổ tung vỡ ra, một con mắt đã mù mất.