Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1009 - Chương 1009. Tới Địa Ngục Hỏi Diêm Vương Đi

Chương 1009. Tới địa ngục hỏi Diêm vương đi Chương 1009. Tới địa ngục hỏi Diêm vương đi

Tiếng nói rơi xuống, chỉ thấy Hắc Báo trong tầm mắt của Triệu Khách đột nhiên mơ hồ.

Một vết cào màu đen lưu lại vết nứt màu đen trong không khí, sắc nhọn như đột nhiên mở ra một khoảng trống trước mặt.

Trong nháy mắt Triệu Khách bị chói mắt, hắc trảo đã đâm về cổ họng Triệu Khách.

Sâu trong con ngươi màu đen của Triệu Khách, vết nứt màu đen dần chiếu rọi trong ánh mắt của hắn.

"Phanh phanh phanh phanh..."

Thế giới xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh lại, mỗi một tích tắc lại nhanh chóng bị chậm lại trước mặt Triệu Khách.

Chỉ có tiếng tim đập vững vàng mạnh mẽ đinh tai như nổi trống bên tai Triệu Khách.

Một loại mùi vị kỳ lạ tràn vào xoang mũi Triệu Khách, là sợ hãi, là căng thẳng, là mùi vị của tử vong.

Đều nói khứu giác của động vật rất nhạy bén, nhạy bén tới trình độ nào? Có thể ngửi được cảm xúc của con mồi.

Sau khi Triệu Khách tái tạo nhục thể, vốn khứu giác đã đủ cường đại, lúc này trở nên càng thêm nhạy bén.

Không chỉ ngửi được cảm xúc yếu ớt trên người mình, đồng thời còn ngửi được cỗ quyết chí tiến lên, không hề do dự tàn nhẫn trên người Hắc Báo, cùng cảm xúc sốt ruột, hưng phấn, mong đợi đang phát tán ra từ mỗi một lỗ chân lông của hắn ta.

Khi thấy bóng dáng Hắc Báo đã cách hắn chỉ có một mét ngắn ngủi, ánh mắt Triệu Khách đột nhiên trở nên sắc bén, trong lòng hô lên một câu chỉ bản thân có thể nghe được: "Là bây giờ!"

Sau khi trong đầu có một suy nghĩ, Triệu Khách hành động, lấy ra một món đồ từ trong sách tem cản ở trước mặt mình.

Đó là một món đồ nằm ngoài dự đoán của Hắc Báo, mai rùa to lớn.

Vốn tưởng Triệu Khách sẽ thi triển thủ đoạn đáng sợ nào đó, không ngờ chỉ là một cái mai rùa này ra.

Trong ánh mắt Hắc Báo hiện ra sự sắc nhọn, lưỡi dao sắc bén xé rách không gian của hắn ta cũng không phải ăn chay, chuyên môn đối phó những người đưa thư có phòng ngự cực mạnh này.

"Đừng nói là mai rùa, dù ngươi cầm vỏ Huyền Vũ, lão tử cũng có thể mở ra cho ngươi."

Theo một câu nói của Hắc Báo, quyền nhận trên hai tay hiện lên ánh sáng màu đen, lưỡi đao nhanh chóng kéo dài đến một mét, đơn giản như là cắt đậu hũ, trực tiếp đâm vào mai rùa trước mắt.

"Phốc!"

Đúng như hắn ta dự đoán, mai rùa này không trở ngại chút nào, căn bản không có bất cứ uy hiếp gì với hắn ta.

Chỉ là cùng lúc hai tay Hắc Báo đâm vào mai rùa, không biết vì sao trong lòng Hắc Báo đột nhiên chấn động như có cảm giác điềm xấu, lại không nói ra được rốt cuộc kỳ lạ ở chỗ nào.

Vô thức quay đầu nhìn thoáng qua sau lưng, chỉ vừa nhìn một cái, khuôn mặt Hắc Báo đã tái mét.

Nhìn trong bụi cây sau lưng, không biết từ lúc nào đã nhô ra từng họng súng đen ngòm.

"Ai?"

Trong nháy mắt trong đầu Hắc Báo nghĩ đến vô số khả năng, vô thức muốn trốn tránh.

Nhưng ngay vào lúc này, Hắc Báo đột nhiên phát hiện sau khi quyền nhận cắm vào mai rùa lại không rút ra được.

Lại nhìn lên, lúc này mới thấy hai bàn tay màu vàng óng lại nắm thật chặt cổ tay của mình.

"Là bẫy!"

Nếu là vào lúc khác, Hắc Báo có cách đối phó Triệu Khách, đừng nói cách một cái mai rùa, dù cách một ngọn núi thì hắn ta cũng có cách cạo chết đối phương.

Nhưng hiện tại cũng không có thời gian qua để hắn ta nghĩ cách.

Lúc này Hắc Báo đột nhiên hiểu rõ vì sao Triệu Khách hỏi hắn ta, đánh đơn hay là đánh nhóm.

Chỉ nghe "pằng pằng pằng pằng", tiếng súng nổ cao thấp chập trùng cùng lúc vang lên.

Lít nha lít nhít viên đạn rút máu đã nhuộm bầu trời xung quanh thành màu đỏ, ngoại trừ đạn rút máu, còn có đạn năng lượng tốc độ cực nhanh, đủ loại chùm sáng trộn lẫn vào nhau.

Hắc Báo không cần quay đầu, cũng có thể cảm nhận được tiếng xé gió khi viên đạn đánh tới sau lưng.

Trong lúc nguy hiểm, Hắc Báo kích hoạt tem hộ thân của mình, một cái lồng ánh sáng đặc biệt bao trùm trên người Hắc Báo.

Đây là một con tem hộ thân phổ thông, cũng không phải là cấp bạch ngân.

Không phải là không có, mà là trước đó một chiêu Thái Sơn áp đỉnh của Nhục quỷ suýt nữa cuốn cả Hắc Báo vào, đến mức trong lúc vội vàng Hắc Báo đã kích hoạt con tem năng lực kia.

Bản thân Hắc Báo cũng không để ý chuyện này, bởi vì hắn ta tin tưởng tốc độ là căn bản của tất cả, chỉ cần mình duy trì đủ tốc độ, dù là tiến công hay phòng thủ đều chiếm cứ ưu thế tự nhiên.

Điều này vốn không sai, nhưng bây giờ lại không thể thực hiện được.

Dù hai chân Hắc Báo đạp đá như thế nào, thậm chí liều mạng vung lên móng vuốt của mình, nhưng hai cái Nhiếp nguyên thủ của Triệu Khách vẫn như kìm sắt nắm thật chặt cổ tay của hắn ta.

Cho dù lại có năng lực khác, cách mai rùa cũng không thể thi triển.

"Rầm rầm rầm!"

Ngay lúc Hắc Báo tuyệt vọng, lít nha lít nhít viên đạn như một trận mưa to đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt che hết Hắc Báo.

Đạn rút máu, đạn lửa, đây đều do Phụ ma hoả thương phiên bản tăng cường do con tem “Hắc công xưởng” gia công bắn ra.

Uy lực mạnh hơn ban đầu không biết bao nhiêu lần.

Triệu Khách đã đưa tất cả hoả thương mà hắn vơ vét được trong kho vũ khí công xưởng trước đó vào trong Hắc công xưởng.

Bình Luận (0)
Comment