Chỉ là lúc Hắc Báo ngẩng đầu, lại thấy huyết chuỳ trên tay Triệu Khách đập vào gáy hắn ta, "ầm" một cái.
"Thật xin lỗi, tới địa ngục hỏi Diêm vương đi."
Triệu Khách nhìn xác Hắc Báo, trả lại những lời mà Hắc Báo nói với mình, Triệu Khách nói xong đột nhiên lại cảm thấy không đúng, kích hoạt Phệ hồn thuật nắm tới xác của Hắc Báo, chẳng mấy chốc một đoàn u ảnh bị Triệu Khách bắt ra.
Nhìn Hắc Báo vẻ mặt hoảng sợ bị nhốt ở bên trong, khóe miệng Triệu Khách nhếch nhe răng cười: "Thật xin lỗi, ta chính là Diêm vương!"
Lần này hắn đã móc rỗng tất cả của cải, ngày bình thường thu thập được quả cầu linh hồn đều bị hắn tiêu xài gần hết, cũng là lúc bổ sung một chút.
Linh hồn của Hắc Báo có chất lượng tốt như vậy, cũng không phải những con gián, con kiến đó có thể so sánh, đương nhiên Triệu Khách không thể bỏ qua.
Về phần Nhục quỷ...
Vẫn là thôi đi, tên này cũng được coi là một đối thủ đáng kính.
Cất kỹ quả cầu linh hồn, đầu tiên Triệu Khách nhìn thoáng qua huyết chuỳ trong sách tem.
Nhìn vào huyết chuỳ trong sách tem, sau khi sử dụng một lần, oán khí bị tiêu hao 2400 điểm.
Nhưng giết chết Hắc Báo, oán khí lập tức được bổ sung, không chỉ đã vượt qua 8000, đạt đến 9300, trực tiếp phá cửa ải mười nghìn.
"Không tệ không tệ."
Tuy hao hết của cải nhưng thu hoạch vẫn kinh người, Triệu Khách quay người, mở ra sách tem của Nhục quỷ.
Không có điểm bưu điện để kế thừa, điểm bưu điện trong sách tem là số không.
Nhưng Triệu Khách vốn chưa từng nghĩ đến việc kế thừa điểm bưu điện của Nhục quỷ, hiện tại trong tay hắn còn đầy đủ điểm bưu điện.
Hắn muốn một bộ phận con tem “Đại địa động mạch” này, cũng chính là tấm “Phong lâm hỏa sơn” kia, rút con tem này ra, hắn chỉ cách Đại địa động mạch một bước.
Một khi hợp thành, hắn sẽ góp đủ bộ con tem hệ tự nhiên này.
Đến lúc đó, thực lực của hắn lại tăng lên hai bậc thang.
Nghĩ đến đây, Triệu Khách đắc ý cất kỹ con tem, quay người mở ra sách tem của Hắc Báo.
Không nằm ngoài dự đoán của hắn, trong sách tem của Hắc Báo không khác Bì quỷ lắm.
Cũng có tem bạch ngân, nhưng số lượng và chất lượng kém hơn Bì quỷ.
Cho nên cái đầu hàng lệnh kia cũng chỉ là một nguỵ trang, bắt nạt hắn không hiểu rõ bí mật của người đưa thư trung cấp.
Có lẽ một nửa con tem trong này cũng không có bất kỳ giá trị gì với hắn, càng không ảnh hưởng đến thực lực tổng hợp của Hắc Báo.
Chỉ là Triệu Khách không nghĩ ra, rõ ràng tên này có tem hệ phòng ngự cấp bạch ngân, vì sao không sử dụng?
Ngay từ đầu, Triệu Khách đã nghĩ kỹ chuẩn bị ăn thua đủ với Hắc Báo trong thời gian dài.
Dù sao hắn tự trốn ở trong mai rùa, cũng không sợ Hắc Báo có thể làm gì hắn.
Chỉ là không ngờ, mới hai đợt tấn công mà Hắc Báo đã không được.
Đương nhiên Triệu Khách không biết, trước đó vì Thái Sơn áp đỉnh của Nhục quỷ, dẫn đến Hắc Báo sớm sử dụng con tem năng lực này.
Lúc này mới dẫn đến vào thời khắc mấu chốt không có tem phòng ngự có thể dùng.
Nếu cẩn thận công bố toàn bộ quá trình tử vong của Hắc Báo cho người đưa thư trung cấp khác, vậy tin tưởng những người đưa thư trung cấp này sẽ thống nhất đưa ra đáp án là: "Đáng đời."
Cũng như Nhục quỷ, sau khi bước vào trung cấp chỉ tin tưởng lực lượng của mình, sức mạnh của sách tem đã biến mất, cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.
Đây mới là phương hướng người đưa thư trung cấp.
Hắc Báo thì thuộc về loại quá cực đoan, quá tự tin, cảm thấy tốc độ cũng là tất cả sự bảo vệ, để lại hai con tem hộ thân chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Nếu Hắc Báo ở trong một đoàn đội, ưu thế đoàn đội chắc chắn sẽ bổ sung sự thiếu sót của hắn ta.
Trông như hắn ta bị Triệu Khách ép đến đường cùng là một trận ngẫu nhiên, trên thực tế là kết quả tất nhiên.
Dù đối thủ không phải Triệu Khách, là chó nhỏ mèo nhỏ cũng sẽ có một ngày đối mặt với cái chết này, chỉ là thời gian sớm hay muộn mà thôi.
Sau khi Triệu Khách nhìn kỹ một lần, đang định rút đi một con tem bạch ngân từ trong sách tem của Hắc Báo, dù gì cũng có thể coi như tế phẩm của hắn.
Nhưng ngay lúc Triệu Khách chuẩn bị rút ra, đột nhiên hai mắt liếc qua, ánh mắt tập trung vào một thứ, một khối kim loại đen bị tàn phá.
Triệu Khách nhìn thuộc tính, phát hiện trong sách tem không có giải thích gì.
Trông là một thứ phổ thông đến không thể phổ thông hơn, lại khiến Triệu Khách nghĩ tới một việc.
Lần trước hắn đi theo kẻ nghiện thuốc, tiến vào chỗ tổ chức buổi đấu giá cho người đưa thư trung cấp ở Hồng Yên quán.
Vốn định từ đó phát hiện sự huyền bí của người đưa thư trung cấp.
Kết quả...
Cái rắm cũng không nhìn ra.
Tất cả đồ vật lung tung rối loạn, không có một tin tức nào.
Đầu Nữ Vu gì đó, trường mâu đứt gãy gì đó.
Kẻ nghiện thuốc nhìn những thứ đồ ngổn ngang này lại miệng đắng lưỡi khô một trận, vẻ mặt kia đơn giản là tên yêu râu xanh thấy một mỹ phụ trưởng thành.
Sở dĩ khối kim loại đen này được Triệu Khách coi trọng, cũng là vì Triệu Khách nhớ đến lúc đó những món kia không khác gì khối kim loại đen này, đều là rách tung toé, hơn nữa sách tem không đưa ra bất kỳ lời giải thích gì.