Hai người lần lượt biến mất không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Cốt quỷ không muốn tiếp tục chờ đợi ở chỗ này thêm chút nào.
"Cút ngay!"
Tuyết Nữ đẩy Cốt quỷ ra, quay đầu nhìn về phía Yuri nói: "Các ngươi đi, ta ở lại!"
"Ngươi điên rồi!"
Cốt quỷ không thể tin vào tai mình, thành công sắp đến, chỉ cần đi theo Yuri rời đi sẽ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, lúc này còn ở lại làm cái gì?
Tuyết Nữ không nói chuyện, quay người đi ra phía sau, tuy trong không gian khủng bố không có kỳ tích, nhưng chỉ cần có một tia hy vọng thì Tuyết Nữ không muốn từ bỏ.
Nhiệm vụ thất bại cùng lắm là bị trừng phạt, nhưng muốn nàng rời đi một mình để hoàn thành nhiệm vụ, tiếp theo lại một mình đối mặt với thế giới lạnh băng vô tình này?
Tuyết Nữ không có dũng khí như thế, cho đến khi Hắc Báo biến mất, Tuyết Nữ mới nhận ra mình chỉ còn lại một mình.
Yuri lại thấy không sao cả, nhanh chân đi vào phi thuyền, quay đầu nhìn thoáng qua Cốt quỷ: "Ngươi thì sao?"
Cốt quỷ nghe vậy nhìn bóng lưng Tuyết Nữ một chút, hàng lông mày nhíu chặt.
"Mặc kệ!"
Tuy không hiểu nổi hành động của Tuyết Nữ nhưng mạng của mình quan trọng, Cốt quỷ quay người đi theo Yuri vào phi thuyền.
"Ong ong ong..."
Tên lửa đẩy phi thuyền bắt đầu phát ra tiếng vù vù ầm ầm.
Chỉ thấy Yuri đi đến trước lồng thủy tinh, nhìn mỹ nhân nằm ngủ ở bên trong, đã càng ngày càng không thể chờ đợi.
"Chuẩn bị sinh mổ!" Yuri nhìn về phía Hồ Ly bên cạnh.
Đây là một chiếc phi thuyền loại nhỏ bình thường, đương nhiên không có đủ điều kiện chữa bệnh.
Nhưng Yuri không quan tâm, hoặc phải nói hắn ta căn bản không định để Carrie còn sống trở về cùng hắn ta.
Hắn ta đã đợi không kịp, hắn ta đã cảm nhận được sinh mệnh thể hoạt bát trong bụng Carrie phát ra sóng sinh mệnh mạnh mẽ.
Không hề nghi ngờ, cỗ thân thể này sẽ đưa đến lực lượng mà hắn ta khát vọng.
"Oanh..."
Lúc này, ngoài phi thuyền phát ra tiếng ầm ầm to lớn, toàn bộ thế giới như đang rung động.
Hỏa vân trên bầu trời còn xoay tròn như là biển gầm.
Yuri cách mặt thủy tinh có thể thấy phía trên vương thành ở phương xa đã bị ánh lửa như tận thế bao phủ.
Sóng xung kích tạo ra gió bão điện từ cường đại, tùy ý vặn vẹo ở trên bầu trời.
Dù cách nhau rất xa nhưng sóng xung kích nổ tung cuốn lên gió bão vẫn suýt nữa nhấc lên cả phi thuyền.
Cũng may còn chưa bắt đầu cất cánh, nếu không chịu trùng kích như thế, phi thuyền chắc chắn sẽ bị hao tổn rất nhiều.
"Vù vù..."
Gió mạnh nóng hổi đập vào mặt Tuyết Nữ, hình ảnh ở phương xa cứ như tận thế, khiến trái tim của nàng cũng rơi xuống vực sâu.
Phi thuyền sau lưng đã bắt đầu chậm rãi chuẩn bị lên không.
Nàng vẫn đang chờ đợi...
Có lẽ... Còn có một hy vọng.
Theo thời gian trôi qua từng giây từng phút, lúc hy vọng càng ngày càng xa vời, ánh mắt Tuyết Nữ đột nhiên sáng lên, nhanh chóng quay đầu chạy chậm về phía trước mấy bước, hô hấp trở nên dồn dập.
Nàng cảm thấy một bóng dáng tốc độ cực nhanh, đang nhanh chóng phi nước đại về bên này.
"Là hắn!"
"Nhất định là hắn!"
Cảm nhận được tốc độ của bóng dáng càng ngày càng gần, trong ánh mắt mong đợi của Tuyết Nữ chỉ thấy trong gió lốc có một bóng người bắt đầu rõ ràng.
Đợi sau khi thấy rõ ràng khuôn mặt người đến, vẻ chờ mong trên mặt Tuyết Nữ lập tức bị nát bấy rối tinh rối mù.
"Sao lại là hắn?"
Sau sự ngạc nhiên ngắn ngủi, trong đầu Tuyết Nữ hoàn toàn trống rỗng, một chút hy vọng sau cùng trong lòng cũng sụp đổ.
Trong gió lốc, hai bóng người đan xen, hai người nhìn nhau, một người hoảng sợ, một người hoang mang.
Đến khi Triệu Khách nhảy lên lướt qua bên cạnh nàng, Tuyết Nữ mới thấy trên bộ ngực của mình có một thanh phi đao, đang đâm thật sâu vào trong lòng nàng.
Hai bóng người đan xen, ánh mắt nhìn nhau, hình ảnh dừng lại một lúc ngắn ngủi.
"Vì sao?"
Trong ánh mắt hai người đồng thời lấp lóe vẻ nghi ngờ.
Trong ánh mắt Triệu Khách xuất hiện vẻ hoang mang, hắn chỉ là tiện tay ném ra phi đao, thậm chí còn không kích hoạt Phi đao thuật.
Tăng phúc duy nhất là năng lực bị động Thú vương của “Phách vương hổ bí”, mang đến 15% tăng phúc lực lượng.
Đối với Tuyết Nữ thì hoàn toàn có thể né tránh.
Vì sao không tránh?
Vấn đề này quấn quanh trong đầu Triệu Khách, ánh mắt hoang mang nhìn Tuyết Nữ.
Sau khi Triệu Khách ngây người chốc lát ngắn ngủi, ánh mắt chợt trở nên sắc bén, bỏ đi những hoang mang lung tung rối loạn trong đầu.
Nhìn phi thuyền đã bắt đầu lên không, đột nhiên tăng tốc.
"Vì sao không phải hắn!"
Bóng dáng Triệu Khách dần trở nên mơ hồ trong tầm mắt của nàng.
Trong đầu Tuyết Nữ xuất hiện sự hoảng hốt như lần đầu tiên nàng bước vào không gian khủng bố.
Là Hắc Báo cứu nàng từ cái chết trở về, tận mắt thấy những người mới lần thứ nhất tiến vào không gian khủng bố chết thảm ở trước mặt mình.
Suy nghĩ duy nhất của Tuyết Nữ vào lúc ấy, là nắm chặt lấy người nam nhân trước mắt.
Sau khi rời khỏi không gian khủng bố, nàng lại rất may mắn làm quen Vương Chiêu, Trương Khôn.
Lúc là người đưa thư hạ cấp, bốn người đã kết thành đồng đội, một đường lảo đảo, từng tầng bò tới người đưa thư trung cấp.
Đoạn đường này, Tuyết Nữ từng thấy rất nhiều nữ nhân không may mắn.