Nói đùa, trên người con hàng này toàn bom, hơi không chú ý sẽ nổ.
"Dừng! Có gì ghê gớm đâu."
Cai tù bĩu môi, trong lòng cảm thấy chắc chắn Rayne bị Thần khí trên người mình dọa sợ.
Ngay lúc cai tù sắp cất bước đi, đột nhiên nghe mọi người xung quanh chỉ lên bầu trời hô: "Mau nhìn!"
Rayne ngẩng đầu theo, chỉ thấy trên bầu trời có từng cái chấm nhỏ chiếu lấp lánh, đang nhanh chóng rơi xuống.
Vừa có kinh nghiệm sống sót sau tai nạn, tất cả mọi người còn đang sợ mất mật, thấy có thứ rơi xuống tất nhiên sẽ căng thẳng hơn.
"Cái đó là..."
Rayne ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy chấm nhỏ chiếu sáng lấp lánh kia càng ngày càng gần, đồng thời mở ra ba cái dù nhảy ở giữa không trung.
"Là phi thuyền!"
Rayne cẩn thận nhìn chằm chằm phi thuyền, hắn ta chắc chắn chiếc phi thuyền này là chiếc phi thuyền kia của Yuri, lúc trước hắn ta lặn vào trong nước nhìn rất rõ ràng.
Đuôi phi thuyền bị sơn thành màu đỏ cá tính.
Lúc này Rayne quay đầu lại, nhìn cai tù bên cạnh la to, con mắt lập tức đỏ lên: "Mẹ nó! Lão tử không muốn làm kẻ đào ngũ!"
"Cái gì??"
Cai tù không hiểu Rayne sau lưng hô cái gì, vừa quay đầu đã thấy một cục gạch đang nện vào gáy cai tù.
"Đó là cái gì!"
Hạ Kiệt ngồi trên vương tọa trong vương cung, chắc chắn sau này sẽ là Đại vương tân nhiệm của Đại Hạ.
Tiếng động bên ngoài lớn như vậy, tất nhiên Hạ Kiệt cũng sẽ chú ý tới.
"Là một chiếc phi thuyền loại nhỏ!"
Người nói chuyện xuất hiện bên cạnh Hạ Kiệt, không phải ai khác chính là Lộ Hạo biến mất đã lâu.
"Phi thuyền?"
Dường như Hạ Kiệt vẫn không rõ vì sao vật kia gọi là phi thuyền.
Lộ Hạo gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm chiếc phi thuyền đang rơi xuống, ánh mắt dần trở nên nóng bỏng, hắn ta đã cảm nhận được linh hồn của Yuri.
Xem ra hạt giống mà mình chôn xuống ở trên người hắn ta, cuối cùng đã bắt đầu mọc rễ!
"Ồ!"
Lúc này, Lộ Hạo chợt nhìn thấy thứ gì đó, nhanh chóng kích hoạt một con tem “Hư nhãn”.
Năng lực đặc thù: Hư không thị dã
Tiêu hao 3 điểm bưu điện chỉ định vị trí mở ra một mảnh tầm mắt, truyền hình ảnh trong đường kính 3000 mét xung quanh vào trong đầu óc.
Sau khi kích hoạt con tem, một mảnh tầm mắt xuất hiện trong đầu Lộ Hạo, là phi thuyền đang rơi xuống, nhưng Lộ Hạo không chú ý tới phi thuyền, mà là người trên phi thuyền.
"Là hắn!"
Chỉ thấy hai tay Triệu Khách túm lấy phi thuyền, không ngừng lấy ra tinh hoa nhân sâm từ trong sách tem uống vào, nhìn dáng vẻ vô cùng chật vật, không chỉ có quần áo trên người đều đã rách nát, trên mặt đều là máu, trông dáng vẻ rất dọa người.
"Khó trách! Vừa hay hắn lại giúp ta một đại ân."
Trong lòng Lộ Hạo bình thường trở lại, đây chính là cơ hội cực tốt, hắn ta cũng không muốn cứ bỏ lỡ như vậy.
"Ngươi đi đâu?"
Thấy Lộ Hạo muốn đi, Hạ Kiệt duỗi tay nắm lấy cánh tay Lộ Hạo.
"Về nhà."
Lộ Hạo quay đầu nhìn thoáng qua Hạ Kiệt, trêu chọc: "Ngươi hãy thành thật làm Hạ vương của ngươi đi, ngươi nhìn những lão quái vật kia, từng người đỏ mắt hận không thể ăn ta, ta còn không nhanh chạy, ở lại đây làm gì?"
Lộ Hạo nói những lão quái vật kia, là trưởng lão Liễu Tương gia, cùng chủ soái bốn quân Chu Tước, Huyền Vũ, Thanh Long, Bạch Hổ vừa vội vàng trở về sau khi xảy ra vụ nổ không lâu.
Những người cầm đầu này, ngoại trừ quân đoàn Huyền Vũ là dòng chính của Hạ vương trước kia, chủ soái ba quân còn lại đều là trưởng lão tứ đại gia tộc.
Ngoại trừ chủ soái, còn có rất nhiều người trong tứ đại gia tộc đều nhận chức trong quân đội.
Những công tử bột lăn lộn kiếm quân công kia không thể so sánh với bọn họ, một khi chính thức nhận chức trong quân đội, đều là nhân tài kiệt xuất được trong gia tộc gửi gắm kỳ vọng.
Có thể thấy thực lực tứ đại gia tộc giảm bớt rất nhiều, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo.
Hạ vương đời trước bị ép phải chó cùng rứt giậu, nếu không cũng không bí quá hoá liều.
Hơn nữa, từ trước khi Hạ Kiệt đăng cơ, Hình Thiên Ách đã lộ ra tin tức lão tổ tứ đại gia tộc cũng chưa chết.
Sau khi pháo quỹ đạo nổ tung, một vết nứt không gian đã khiến bốn vị lão tổ tông đều bị nhốt ở bên trong.
Hiện tại người Huyền Lê gia đang bố trí trận pháp, chuẩn bị tiếp ứng bốn vị lão tổ trở về.
Đương nhiên, đối với tin tức này, Lộ Hạo tỏ vẻ: "Ha ha."
Lúc đó hắn ta thấy rất rõ ràng, một vị lão tổ trong đó đã bị nổ đến mất cả đầu, ba người còn lại cũng không khá hơn chút nào, có lẽ cứu trở về cũng là nửa chết nửa sống.
Hình Thiên Ách lộ ra tin tức cho hắn ta, chỉ là muốn nói cho hắn ta biết, đừng ở lại bên cạnh Hạ Kiệt, hắn ta cần sinh con, cần nối dõi tông đường.
Vương mạch Đại Hạ còn cần dựa vào hắn ta để kéo dài.
Đây đã là chuyện không còn cách nào khác, bao gồm cả Hình Thiên Ách cũng thế.
"Đừng đi, ta..."
Hạ Kiệt hiểu rất rõ điểm này, lúc đầu chỉ muốn làm vương gia thái bình, bàn về bối phận dù sao vương tọa cũng không đến lượt hắn ta.
Nhưng kết quả, huynh đệ tỷ muội của mình đều bị giết sạch, mạch vương tộc này chỉ còn lại một mình hắn ta, hắn ta bị ép ngồi lên vương tọa.