Sau khi nghe được lời của phó quan, quan chỉ huy ngạc nhiên, chuyển phát nhanh Nghịch Phong?? Cái quỷ gì? Chẳng lẽ lúc này còn muốn đưa chuyển phát nhanh?
"Cút! Lập tức để hắn cút, đây là chiến khu, còn tới gần, cứ phá huỷ nó cho lão tử!"
Nhưng quan chỉ huy vừa dứt lời, chỉ thấy chiếc thuyền vận chuyển này đang bắt đầu tự mình giải thể.
Dường như có một loại lực lượng vô hình, xé nát chiếc thuyền vận chuyển này, im hơi lặng tiếng vỡ vụn rất quỷ dị, thậm chí chưa từng xuất hiện một tia lửa nào.
Tình cảnh khiến quan chỉ huy ngẩn ngơ, quay đầu lại hỏi phó quan: "Ngươi hạ lệnh nã pháo hả?"
Phó quan nghe xong, vẻ mặt suýt nữa đen sì, hắn ta không muốn gánh tiếng xấu này.
Còn chưa chờ phó quan giải thích, đã nghe có thuyền viên thét to: "Các ngươi nhìn, đó là cái gì??"
Cả đám không ngừng phóng đại hình ảnh, lúc này mới thấy trong phi thuyền vỡ vụn có một chiếc quan tài đỏ thẫm, đang nhanh chóng bay về phía bên này trong trời sao.
Cùng lúc đó, Triệu Khách như đã nhận ra cái gì đó, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, cảm giác nóng bỏng gai đau bên đùi khiến Triệu Khách biết nàng đã đến!
"Nàng tới, chúng ta xông lên!"
Triệu Khách lại nhấc đũng quần một cái, chỉ về phía trước, chuẩn bị tiến lên.
"Ai? Ai đến!!"
Lộ Hạo quan sát, thật sự không nhìn ra có ai đến trợ giúp.
Triệu Khách quay đầu, nhẹ nhàng liếc bàn tay Lộ Hạo đang đặt ở bên hông hắn, khẽ nói: "Tốt nhất ngươi hãy bỏ móng vuốt trên lưng ta ra, nếu không... Ta không bảo đảm, ngươi có thể bị lão bà của ta vặn thành bánh quai chèo hay không!"
Một câu nói khó hiểu khiến Lộ Hạo đầu đau cả đầu, ánh mắt nhìn Triệu Khách đơn giản như nhìn một người bị bệnh thần kinh.
"Ngươi lấy đâu ra lão bà, lão nương không buông tay, ngươi gọi lão bà của ngươi... A?"
Lộ Hạo còn chưa nói xong đã trợn mắt.
Chỉ thấy trong trời sao có một chiếc quan tài đỏ thẫm đã lặng yên xuất hiện trong đám chiến hạm, một góc quan tài chậm rãi bị đẩy ra.
Một sợi lụa đỏ bay ra từ trong quan tài, một cái tay thò ra từ trong quan tài, ngón tay thon dài và bàn tay thể ra tỉ lệ vàng cân đối, móng tay dài nhỏ bôi sơn màu đỏ chót tươi đẹp.
So với một số đầu ngón tay, lại cho người ta cảm giác cân xứng như thế, đầu ngón tay xinh đẹp như đã trải qua sự điêu khắc tinh tế.
Ngôi sao xa xa cũng chỉ có thể biến thành vật làm nền.
Da thịt trơn trượt như mỡ đông, càng khiến người ta ngừng thở, không dám tưởng tượng nếu cầm bàn tay hoàn mỹ này trong tay, sẽ có cảm giác như thế nào.
Ngón tay ngọc khẽ cong lên, bàn tay như là huy động ở trong nước, nhẹ nhàng cách không uốn éo về phía tàu chiến hạm trước mặt.
Chỉ thấy, chiếc phi thuyền gần quan tài nhất đột nhiên bị một luồng lực lượng không biết tên, nhanh chóng xoay thành một đoàn.
Vô số tia điện quang nổ tung, chỉ thấy phi thuyền lớn nhỏ nhanh chóng co vào, từng tấc từng tấc, mỗi một không gian, thậm chí là khe hở đều không lưu lại.
Thậm chí thuyền viên bên trong cũng không kịp phát ra tiếng thét chói tai, đã bị luồng lực lượng vô hình này đè ép, cùng bị xoay thành một đoàn bánh quai chèo với chiếc phi thuyền mà bọn họ đang ngồi.
Hình ảnh đột nhiên xuất hiện khiến mọi người trợn mắt hốc mồm.
Nhưng trong này, Lộ Hạo tuyệt đối là người tỉnh táo nhanh nhất.
Hắn ta giật mình, trong đầu đột nhiên nghĩ đến lời nói như đang nói đùa của Triệu Khách, nhìn lại phi thuyền bị xoay thành bánh quai chèo trước mắt... Lộ Hạo quả quyết đưa ra quyết định nhanh nhất, sáng suốt nhất từ trước tới nay.
Hai tay nhanh chóng dời khỏi trên lưng Triệu Khách, giơ cao khỏi đỉnh đầu, thét to: "Đừng hiểu lầm, ta là nam! Nam nhân thuần túy!"
"Hít!"
Một luồng khí lạnh bốc lên đỉnh đầu Lộ Hạo, chỉ là tiện tay uốn éo như vậy thôi, một chiếc tàu chiến hạm bị biến thành bánh quai chèo.
Trước đó Triệu Khách từng nói với Lộ Hạo, nhưng Lộ Hạo căn bản không để trong lòng, còn nói cái gì xoay hắn ta thành bánh quai chèo, nói đùa à! Ai làm được.
Hiện tại, Lộ Hạo đột nhiên hiểu ra, có lẽ Triệu Khách không phải nói đùa.
Với cái thân thể nhỏ bé này của hắn ta, đừng nói là xoay thành bánh quai chèo, e rằng cái bánh ngàn tầng như bông hoa cũng không phải vấn đề.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt Lộ Hạo nhìn Triệu Khách trở nên cổ quái thần bí.
Trong khoảng thời gian này, hắn ta tưởng đã nắm giữ tất cả về Vương cẩu tử ở trong lòng.
Dù là phân thân biến hóa cổ quái kỳ lạ của hắn, hay là cách để hắn bộc phát ta lực sát thương cường đại mạnh mẽ.
Dường như tất cả tư liệu đều nằm lòng, nhưng vào lúc này tất cả đều trở nên mơ hồ theo chiếc quan tài đỏ thẫm kia.
Chiếc quan tài bay trong trời sao, như nhanh như chậm dần tới gần.
Những chiến hạm sau lưng cứ như đã dừng lại tại chỗ, thời gian bị ngưng kết.
Dù là suy nghĩ của bọn họ hay bản thân phi thuyền, dường như hoàn toàn chìm vào hình ảnh đứng im.
Quan tài mở ra một khe hở, theo đó là lụa đỏ phất phới trong trời sao, khiến đám người Hình Thiên Ly đờ ra nhìn một lúc: "Cái đó là... Thần nữ?"
"Xông lên!"
Nhưng trong lúc ngẩn ngơ, chỉ thấy Triệu Khách rống to một tiếng, cắt ngang suy nghĩ của tất cả mọi người.
Lúc này đám người Hình Thiên Ly mới lấy lại tinh thần, nhanh chóng xông lên theo.