Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1051 - Chương 1051. Vẻ Mặt Ngơ Ngác (2)

Chương 1051. Vẻ mặt ngơ ngác (2) Chương 1051. Vẻ mặt ngơ ngác (2)

Từ ký ức của phân hồn, Triệu Khách biết cuối cùng Hình Thiên Ách đã chạy về, bỏ xuống đại nghĩa trên vai, vứt đi vinh quang đang nghênh đón, cuối cùng mang theo xác Vương Mân Nhân rời đi.

Trước khi đi, phân thân của Triệu Khách từng hỏi một câu.

Hình ảnh trong trí nhớ khiến lúc này Triệu Khách nhớ tới, cũng cảm thấy hốc mũi hơi chua xót.

Hình Thiên Ách nhảy lên tọa kỵ quay đầu lại, khuôn mặt gầy gò, dường như tóc dài đã biến thành tóc trắng trong nháy mắt.

Quay đầu nhìn bầu trời đã vào hạ...

"Hoa quỳ đã nở... Ta dẫn hắn đi xem biển!"

Phân thân đưa mắt nhìn bóng dáng hai người dần biến mất trong đám người phồn hoa, dường như tiếng ca múa, tiếng chúc mừng xung quanh hoàn toàn bị ngăn cách với bọn họ.

Biển!

Cũng không phải là biển chân chính, mà là biển trong lòng bọn họ, đó là tuổi thơ tốt đẹp nhất của bọn họ.

Còn có Lộ Hạo, Nhục quỷ và những người đưa thư trung cấp này đều cho Triệu Khách ấn tượng khắc sâu.

Trông bọn họ như bị hắn nắm mũi dẫn đi, cũng không phải bọn họ không mạnh, cũng không phải bọn họ ngu dốt, mà là quá khuyết thiếu tin tức.

Lượng tin tức khuyết thiếu này mới cho hắn cơ hội để lợi dụng.

Có lẽ bọn họ cũng không ngờ hắn lại to gan đến mức dùng bản thân đi giả mạo Yuri, để hoàn thành kế hoạch lừa gạt mưu lợi riêng.

Biểu hiện của Lộ Hạo trong lần này cũng nằm ngoài dự đoán của hắn.

Tên này đã thay đổi, sự thay đổi như là lột xác, khiến Triệu Khách cảm thấy lạ lẫm, nhưng không phủ nhận hắn ta đã mạnh hơn.

Sau cùng, trong đầu Triệu Khách hiện ra ánh mắt âm trầm của Yuri.

Tính toàn tỉ mỉ, dùng tất cả át chủ bài.

E rằng tên bệnh thần kinh vui giận thất thường này, mới là chỗ khó khăn nhất trong nhiệm vụ chính tuyến của đám người Lộ Hạo.

Cũng như Huyết quỷ, e rằng đây là người chết không rõ ràng nhất, oan uổng nhất.

Nhưng từ khía cạnh nào đó cũng nhắc nhở hắn, sau này có gặp được người trong nhiệm vụ chính tuyến của mình, tuyệt đối không tùy tiện để lộ ra sau lưng.

Nếu không, ai biết một giây sau có thể một đao đâm vào điểm yếu hại của hắn hay không.

Tổng kết một lượt, Triệu Khách phun ra nuốt vào tẩu thuốc trên tay, con mắt khép hờ đột nhiên mở ra, lóe ra ánh sáng mãnh liệt như ánh nắng.

Rốt cuộc người đưa thư trung cấp là thế giới như thế nào.

Hai tay Triệu Khách chậm rãi mở ra hũ tro cốt, theo hũ tro cốt bị mở ra, trước mặt Triệu Khách bị một đạo ánh sáng mạnh bao bọc.

Lúc này, chỉ thấy trong sách tem của Triệu Khách xuất hiện sự thay đổi mới.

Chỉ thấy trên sách tem màu đen hiện ra một tầng tia sáng màu bạc.

Trước mặt Triệu Khách hiện ra một bóng sói đầu bạc, đi ra từ trong hũ tro cốt.

Con mắt sâu thẳm màu xanh lam, bộ lông màu trắng thuần, điều kỳ lạ là nơi Bạch Lang đi qua, trong không khí bị che kín một tầng sương lạnh.

Ánh mắt cao ngạo liếc nhìn Triệu Khách, cao ngạo nâng đầu lên, từng bước một đi về phía sách tem của Triệu Khách.

"Thứ đồ chơi gì đây??"

Triệu Khách nhìn Bạch Lang trước mắt, trong lòng không khỏi nói thầm, nhưng Bạch Lang còn chưa đi được hai bước, trong hũ tro cốt lại lóe lên ánh sáng mạnh.

"Ngao!"

Tiếng hổ kêu theo gió, mang theo sự tức giận lao ra từ trong hộp khiến trong lòng Triệu Khách giật mình, trên mặt không khỏi sinh ra mấy phần mong đợi.

Tuy cho tới bây giờ, hắn vẫn hoàn toàn không biết gì về tình huống trước mắt, nhưng xem ra lại có thứ mạnh hơn đang tới.

Quả nhiên, chỉ thấy một con mãnh hổ lao ra từ trong hộp, một trảo đập vào đầu sói trắng.

Bạch Lang bị đập đến nửa bên mặt sưng lên, phát ra tiếng gào thét bén nhọn.

Nhưng lúc này chỉ thấy mãnh hổ giận dữ gào lên, tiếng gào đinh tai nhức óc mãnh liệt, một khắc trước Lang Vương, một khắc sau đã biến thành Husky, cụp đầu chui vào trong hộp.

Kết quả sói còn chưa tiến vào, trong hộp không ngừng lóe lên, một con độc xà toàn thân như kim cương, một đôi đan lô mọc ra cánh.

Còn có một thanh Đại bảo kiếm... Ầy, thật sự là bảo kiếm, còn là loại chiếu sáng lấp lánh.

Đủ loại đồ chơi bắt đầu lao ra từ trong hũ tro cốt.

Triệu Khách ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt ngơ ngác nhìn hình ảnh trước mắt, hoàn toàn không biết nên nói cái gì cho phải.

Hắn chỉ muốn tìm hiểu người đưa thư trung cấp một chút, sao vừa mở hũ tro cốt ra, thứ đi ra không phải tem mà là những đồ chơi lung tung lộn xộn này.

Hiện tại những thứ đồ ngổn ngang này bắt đầu vặn vẹo thành một đoàn.

Triệu Khách suy nghĩ, dứt khoát đứng lên đi đến nhà bếp.

"Các ngươi tiếp tục đánh đi, đánh thắng lại tìm ta!"

Hắn cũng không rõ những vật này muốn làm gì, bọn họ đã muốn đánh, Triệu Khách cũng bằng lòng chờ, xem bọn họ đánh ra kết quả lại nói.

Đi ra từ không gian khủng bố, tâm trạng của Triệu Khách cũng không tệ lắm.

Mở ti vi, điều chỉnh tiếng đến mức lớn nhất, tránh để tiếng động lung tung binh binh bang bang trong phòng làm ồn đến hàng xóm trong tòa nhà, mặc dù tiếng truyền hình hơi lớn, nhưng tối đa cũng cũng chỉ kiện hắn làm phiền người dân, hoặc là đến gõ cửa nhà mấy lần.

Người tố chất cao cũng chỉ mắng một câu, bệnh thần kinh.

Một con cá bị Triệu Khách đặt ở trên thớt, lưỡi dao cắt da cá ra, dao trong tay vẩy một cái, một lớp da cá mỏng manh kéo theo vảy cá bị bóc ra từ trên thân cá.

Bình Luận (0)
Comment