Trong không khí tràn ngập linh khí, hút vào phế phủ khiến người ta cảm giác lạnh băng, nhẹ nhàng ướt át như bị chất đầy ion âm.
"Bắt đầu đi!"
Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, Triệu Khách ngồi dưới đất, yên lặng gọi sách tem ra, gọi Thôn ở bên trong sách tem ra.
【 Nhắc nhở: Ngươi có muốn dung tem bạch ngân “Đại địa động mạch” thành tem bản mệnh của mình không, đã quyết định thao tác thì không thể sửa đổi, xin cẩn thận!! 】
Nhìn thấy nhắc nhở trước mắt, Triệu Khách không do dự lựa chọn có.
Trong chốc lát chỉ thấy trên sách tem trước mắt tỏa ra một luồng ánh sáng mạnh, chiếu đến trước mặt Triệu Khách.
Dưới ánh sáng mạnh, Triệu Khách vô thức nhắm mắt lại, nhưng sau khi hai mắt nhắm lại, ánh sáng mạnh vẫn mãnh liệt chói mắt như vậy.
Trong lúc tối tăm, Triệu Khách có thể cảm nhận được có đồ vật gì đó đang lôi kéo hắn.
Không thấy rõ là cái gì, nhưng Triệu Khách lại không do dự nhanh chóng đứng lên, đi theo lực hút này vào chỗ sâu.
Dưới ánh sáng mạnh, Triệu Khách mơ hồ thấy được thế giới hoàn toàn mơ hồ như một mảnh hỗn độn.
Lúc này theo ánh sáng mạnh dần ảm đạm, Triệu Khách đột nhiên nhìn thấy cái gì đó, dường như là mấy quả cầu đủ mọi màu sắc.
"Đó là cái gì?"
Tia sáng mãnh liệt khiến Triệu Khách cảm giác tầm mắt của hắn luôn mang theo một tầng cảm giác mịt mờ, dường như trước mặt bao trùm một tầng sương mù màu vàng.
Ngay lúc Triệu Khách muốn xoa mắt, vừa nhấc cánh tay đã thấy trước mắt hắn là móng vuốt lông xù bao trùm một tầng lông màu vàng.
Theo cánh tay mở ra, Triệu Khách mới phát hiện tầm mắt của hắn cũng trở lên rõ ràng.
"Cái này không phải là trảo... Phi... Tay của ta."
Lại nhìn lên, lúc này Triệu Khách mới nhìn rõ ràng cái bụng tròn vo cùng bàn chân lớn vụng về của hắn.
'Thôn'?
Lúc này Triệu Khách mới nhìn rõ thì ra hắn đã biến thành hình thái Sử linh.
Lại nhìn lên, phía trước có mấy quả cầu ánh sáng, dường như đã nhận ra Triệu Khách, vô thức muốn chạy trốn.
"Đừng đi!"
Lúc này, Triệu Khách cũng chú ý tới, không kịp nghĩ nhiều đã vung lên hai cánh tay to khỏe mạnh mẽ của mình, bắt đầu nhanh chóng đuổi theo.
Hai tay vung lên, ngay sau đó Triệu Khách đã kéo gần khoảng cách với quả cầu ánh sáng.
Trông viên thịt có vẻ vụng về nhưng ở trong không gian hỗn độn này, lại tự tại như cá gặp nước.
Lúc này Triệu Khách mới phát hiện, hai tay 'Thôn' lại dẹp như vây cá, khiến Triệu Khách như một con cá lớn màu vàng, tốc độ đột nhiên tăng nhanh.
Dường như bẩm sinh tên này đã là sinh linh ở chỗ này.
Triệu Khách cẩn thận trải nghiệm loại cảm giác này một chút, cũng không tệ lắm, có hơi giống lúc hắn khống chế phân thân.
Nhìn thấy mấy quả cầu ánh sáng phía trước ra sức phi nước đại, càng ngày càng xa.
Triệu Khách thấy thế vội vàng đuổi theo sau, hai tay to lớn mở ra, chỉ vung lên hai cái đã lại rút ngắn khoảng cách.
Lúc này, chỉ thấy quả cầu ánh sáng màu xanh kia đột nhiên dừng lại, bên trong phát ra một tiếng thét chói tai dồn dập, phun ra một mảnh lục mang về phía Triệu Khách.
Triệu Khách cũng không ngờ quả cầu ánh sáng còn biết đánh trả, chờ đến lúc hiểu ra đã không kịp nữa rồi.
Nhưng lúc này đây, dường như phản ứng bản năng khiến Triệu Khách vô thức hé miệng, cái miệng to như chậu máu ở trên bụng mở ra, trực tiếp nuốt lục mang.
Hành động này như là bản năng vốn có, ngay cả con khỉ bẩm sinh đã biết leo trèo, năng lực này đã khắc sâu ở trong xương cốt.
Sau khi nuốt vào một ngụm, Triệu Khách liếm miệng.
"A? Vị trái xoài."
Chua chua ngọt ngọt, hương vị cũng không tệ lắm.
Không biết có phải vì hắn biến thành 'Thôn' hay không, Triệu Khách đột nhiên cảm giác đặc biệt nghèo đói.
Loại cảm giác này, ngoại trừ lúc Triệu Khách kích hoạt Tham ăn, bình thường cũng chưa từng mãnh liệt như thế.
Sau khi nếm được hương vị này, hai mắt nhìn chằm chằm quả cầu ánh sáng trước mắt, trong con ngươi lóe ra ánh sáng nóng rực.
Hắn giãy giụa thân thể tròn vo của mình, tiến về phía mấy quả cầu ánh sáng.
Thấy thế, quả cầu ánh sáng khác bắt đầu điên cuồng phản kích, nhưng Triệu Khách ai đến cũng không từ chối, mở cái miệng rộng nuốt vào tất cả.
"Táo! Không tệ."
"Chuối tiêu! Ăn rất ngon."
"Giống dưa hấu... Ăn hết."
"A? Đây là hương vị gì? Mặc kệ, ăn hết."
Triệu Khách ai đến cũng không từ chối, quan tâm ngươi quăng tới cái gì, ta sẽ ăn hết.
Ăn đến sau cùng, quả cầu ánh sáng hoàn toàn hoảng sợ muốn chạy, nhưng vịt đã đến miệng, Triệu Khách còn có thể để ngươi bay mất?
Chỉ thấy Triệu Khách bắt đầu tăng tốc độ, vung lên hai tay như vây cá của hắn, vồ về phía quả cầu ánh sáng trước mặt.
Móng vuốt đầy đặn, một bàn tay đập lên quả cầu ánh sáng màu xanh phía sau cùng, nhanh chóng nhét vào trong miệng.
"Ực..."
Theo hình ảnh thịt mỡ trên bụng Triệu Khách run run, có thể nghe được một tràng tiếng nhấm nuốt giòn vang.
Cảm giác giòn rụm thoải mái khiến Triệu Khách nghĩ đến hương vị hơi giống với rau trộn giao bạch.
Dường như cũng không hài lòng với loại hương vị này, Triệu Khách xoay người lại, đưa mắt về phía mấy quả cầu ánh sáng khác, mở ra cái mồm to như chậu máu, theo hai tay vung lên, Triệu Khách cảm giác mình như là một con Kình Ngư, mở ra hình thức nuốt chửng.