"Ôi, các ngươi nhìn đi, đây là kết cục của sự thiếu hiểu biết, lần này chắc chắn rắc rối rồi, xe lửa các ngươi cho người ta uống hoắc hương chính khí thủy lại xảy ra vấn đề, có lẽ sẽ bị thưa kiện."
Vị đại nương cao lớn vạm vỡ, một mái tóc xoăn kia giơ điện thoại của mình lên để cả đám người đều thấy được, đẩy bài đăng ở trên điện thoại di động, lời lẽ thấm thía nói: "Cho nên nói, người sống đến già, học đến già, hiện tại là thời đại khoa học, chúng ta phải tin tưởng khoa học, cũng phải hiểu biết khoa học, đi vào nền giáo dục Mark, phát huy sự nhiệt tình của chúng ta."
Có thể thấy, vị đại nương này thật sự có dáng vẻ của người lãnh đạo, nói năng đâu ra đấy hấp dẫn ánh mắt chú ý của đám người, trông khuôn mặt hồng hào, hưng phấn không thôi, dường như cuối cùng đã tìm được điểm sáng trong đời.
Thật ra phần lớn những đại nương đại gia này đều là công nhân viên chức về hưu, vừa tiếp xúc với Wechat đã bị đủ loại súp gà cho tâm hồn, như là bão táp phổ cập khoa học giả và đạo lý lớn lao này cho bọn họ.
Khiến những đại gia đại nương này như đang đứng ở đỉnh cao kiến thức đời người, ngồi ở chỗ đó rất có dáng vẻ chỉ điểm giang sơn.
Sau khi Trương Tử Dương im lặng một lát vẫn mở miệng, lắc đầu chỉ vị đại nương sau lưng, nói: "Vị đại nương kia đã nói ra tất cả mọi chuyện."
Cái gọi là kiểm tra các, cho dù kiểm tra ra cái gì cũng không có tác dụng, bởi vì hoắc hương chính khí thủy là do nhân viên tàu cho hắn ta uống.
Từ đầu đến cuối, tiểu nữ hài kia cũng không yêu cầu cái gì, chỉ nói cho nhân viên tàu biết hắn ta bị cảm nắng.
Kết quả xử lý như bình thường, đều cho một ít hoắc hương chính khí thủy.
Nhưng đến cuối cùng, thanh niên vừa uống thuốc cảm, lúc này thanh niên đã nằm ở nơi đó thần chí không rõ
Cho dù kiểm tra xác ra thứ gì khác, nữ hài kia cũng được nhận định là vô tội.
Còn nhân viên tàu chủ động đưa hoắc hương chính khí thủy, tất nhiên sẽ phải nhận trách nhiệm to lớn.
Sau cùng, cũng như đại nương kia đã nói, ngoại trừ chủ động bồi thường cũng bị khởi tố đến pháp viện.
Mặc kệ là bên nào, đầu tiên chuyện này cũng được tính là chuyện ngoài ý muốn.
"Vậy ngươi dựa vào cái gì xác định, người thanh niên kia sẽ xảy ra vấn đề ở chỗ này?"
Triệu Khách tiếp tục vặn hỏi.
Nhưng lúc này, Trương Tử Dương quay sang cười một tiếng: "Ha ha, sao ta biết được, ta cũng nghe vị đại nương kia nói, hỗ trợ phân tích một chút."
Đến lúc này, Trương Tử Dương hoàn toàn phủ nhận bản thân có liên quan với chuyện này, nhưng chẳng mấy chốc đã nói đến chuyện khác, "Nhưng vừa rồi ta cũng nghĩ đến, thật ra lời của nữ hài kia trước sau không khớp, lúc đầu nói bị cảm, sau đó mới nói bị bệnh, nói rõ nàng đã sớm cho nam hài uống thuốc cảm. Tác dụng lớn nhất khi uống thuốc cảm là giúp đổ mồ hôi, người không bị bệnh uống vào, đương nhiên sẽ không dễ chịu."
Trương Tử Dương cẩn thận phân tích.
Có thể suy đoán, là trước khi lên xe, nữ hài đã vụng trộm cho nam hài uống thuốc cảm và những loại thuốc khác.
Về phần làm sao lừa nam hài uống hết, điều này rất đơn giản, trộn vào trong thức ăn, đồ uống đều được.
Sau khi lên xe, nam hài bắt đầu xảy ra vấn đề, nàng nói với nhân viên tàu là bị cảm nắng.
Cách giải quyết của nhân viên tàu thường là uống hoắc hương chính khí thủy trước lại nói, đây là cách của một người lười.
Bởi vì bọn họ không có đủ kiến thức chữa bệnh tri thức, có thể không cho thuốc thì không cho thuốc, người bình thường uống hoắc hương chính khí thủy đều không xuất hiện vấn đề.
Nếu uống rồi vẫn không có tác dụng, mới áp dụng hành động thêm một bước nữa.
Kết quả...
Sau khi Triệu Khách nghe Trương Tử Dương phân tích toàn bộ quá trình không khỏi cau mày, thử dùng góc độ của Lôi Khoa để nhìn vụ án này.
Nhưng chẳng mấy chốc phát hiện, kết quả cuối cùng cũng như Trương Tử Dương đã nói, vô tội phóng thích.
Cho dù nữ hài là đối tượng bị nghi ngờ nhưng nữ hài chỉ cần cắn chặt hai điểm này.
Thứ nhất, lúc uống thuốc cảm nàng không có mặt, là hành động cá nhân của nam hài,
Thứ hai, nam hài phát giác không thích hợp về sau, mới nói cho nàng biết bản thân đã uống thuốc cảm.
Chỉ cần cắn chết hai điểm này, cảnh sát cũng không có bất kỳ chứng cứ nào, cũng không thể chỉ dựa vào ngờ vực vô căn cứ đã định tội người ta.
Trừ khi có người có thể lấy ra chứng cứ mang tính then chốt.
Nghĩ thông suốt các điểm mấu chốt trong đó, Triệu Khách không khỏi nhướn mày, không thể không nói đây tuyệt đối là một lần phạm tội hoàn mỹ.
Đơn giản không phức tạp, hơn nữa hoàn thành trước mắt bao người, nhưng một mình nữ hài kia thật sự có thể nghĩ ra được quá trình phạm tội như vậy?
Triệu Khách cũng không cảm thấy như thế, nhưng Trương Tử Dương đã không thừa nhận, Triệu Khách cũng không có ý ép hắn ta.
Hai người cũng không phải lần đầu tiên gặp mặt, duy trì một loại ăn ý không ai nói toạc ra, tiếp tục ngụy trang nhân vật của mình.
Đợi xe đến trạm, Trương Tử Dương cầm theo cặp công văn chuẩn bị xuống xe.
Trước khi đi, Triệu Khách vẫy tay: "Gặp lại."
Trương Tử Dương nghe vậy dừng chân, quay đầu lại, ánh mắt sâu xa nhìn Triệu Khách.