Không ngờ còn có loại thao tác này?
Nhưng nghĩ lại, năm phần dược hiệu, không biết có thể phục chế cả Đại bổ đương quy hay không.
Nếu cùng nhau phục chế...
Đại bổ, đương, quy!
Bốn chữ này cũng không đơn giản như đọc.
Triệu Khách thở sâu, hắn chỉ muốn lừa một người, nếu thật sự phục chế ra, chẳng phải sẽ lừa cả một đám?
Nghĩ đến tương lai đánh nhau với người khác, ngươi lấy ra một cái bánh bao vàng chói nhét vào trong miệng.
Đối thủ thấy thế cũng vội vàng lấy ra một cái nhét vào trong miệng.
Kết quả sau khi ăn hết, lại là hiệu quả độc dược xuyên ruột.
Không lâu sau, hai người thương tổn càng thêm thương tổn, ngay cả đỡ cũng không đỡ được.
Chẳng may đến lúc đó có chút gió thổi cỏ lay, biết đâu hai người còn phải liên thủ mới có thể giữ mạng.
Nghĩ đến đây, Triệu Khách không khỏi thở sâu, yên lặng like cho việc tốt của vị Dương Vạn Tài này.
Cũng không biết đến lúc đó có người có thể còn sống trở về, vạch trần chuyện này hay không.
Mặc kệ thế nào, hắn đạt được 530 điểm bưu điện, thật sự vượt ra khỏi mong muốn của Triệu Khách.
Những điểm bưu điện này đủ để hắn thôn phệ hai con tem bạch ngân, đều không phải vấn đề.
Phần còn lại, vừa hay chuẩn bị cho không gian khủng bố tiếp theo.
Sau khi nói chuyện với kẻ nghiện thuốc, Triệu Khách đứng dậy rời đi, dù sao thời gian của hắn vô cùng gấp gáp, từng giây từng phút đều phải nắm bắt.
Sau khi Triệu Khách tạm biệt kẻ nghiện thuốc, lại quay người rời khỏi Quỷ thị.
Lúc đi ra từ Quỷ thị, sắc trời bên ngoài đã sớm tối đen, vì tường cao xung quanh đã bị Xà Quân bố trí trận pháp.
Cho nên người bên ngoài căn bản không rõ bên trong tường vây xảy ra chuyện gì.
Chỉ là rất kỳ quái, thường ngày đến giờ này, nhà này đã treo đèn lồng đỏ, cửa lớn rộng mở, mấy vị tiểu tỷ tỷ tuổi trẻ xinh đẹp sẽ đứng ở trước cửa, nhiệt tình nghênh đón khách tối nay.
Nhưng hôm nay bên trong đèn đuốc sáng trưng, lại không thấy ai đi ra mở cửa, lần lượt có mấy đợt người quen gõ cửa hồi lâu, sau khi phát hiện không có ai lại rời đi.
Khiến cửa hàng xoa bóp trên con đường này đều cẩn thận, lo lắng tối nay có phải có kiểm tra đột xuất gì đó không.
Ngược lại khiến đêm nay trong thôn Thành Trung trở nên đặc biệt sạch sẽ.
Triệu Khách đi qua tường vây, sửa sang lại quần áo của hắn.
Lúc này, lấy điện thoại di động ra nhìn, phát hiện phía trên đã có không ít cuộc gọi nhỡ, là tiểu sư đệ La Thanh gọi tới.
Xem ra, lúc này lão gia tử cũng đã tỉnh rồi.
Nghĩ đến đây, Triệu Khách cất bước đi ra ngoài, dự định về thăm lão gia tử một chút.
Vừa nghĩ tới, hắn chuẩn bị một nồi kho lâu năm cho lão gia tử, hiếm khi nào trên mặt Triệu Khách lộ ra nụ cười.
Tin tưởng, đây chắc chắn là một sự bất ngờ rất lớn.
Chỉ là còn chưa đi được mấy bước, trong sách tem đột nhiên có một tin tức truyền vào trong tai Triệu Khách.
【 Nhắc nhở! Kiện hàng tiếp theo của ngươi sẽ đến nơi vào ba ngày sau, xin chú ý kiểm tra và nhận. 】
"Ba ngày!"
Thật sự sợ điều gì sẽ gặp điều đó, tuy đã sớm có dự cảm nhưng Triệu Khách không ngờ sẽ đến đột ngột như vậy.
Ba ngày sau tiến vào không gian khủng bố mới.
Mặc dù trong lòng Triệu Khách cảm giác được thời gian căng thẳng, nhưng cùng lúc cũng cảm nhận được sự chờ mong với không gian khủng bố mới.
Không biết vì sao, Triệu Khách nghĩ đến Rayne, nghĩ đến Hình Thiên Ly, cùng những người gặp được trong không gian khủng bố lần trước, mỗi người đều mang sắc thái rõ ràng.
Thậm chí là Yuri mắc bệnh ảo tưởng bị hại, tầng tầng lớp lớp át chủ bài, tính cách cẩn thận tỉ mỉ luôn khiến Triệu Khách cảm thấy đầy thách thức.
Điều này không khỏi khiến Triệu Khách tràn đầy cảm giác chờ mong với không gian khủng bố tiếp theo, muốn biết trong không gian khủng bố tiếp theo, hắn sẽ gặp đối thủ như nào, thấy tình tiết ra sao.
Có lẽ, ngay cả bản thân Triệu Khách cũng không chú ý tới, trong lúc vô tình hắn không còn bài xích không gian khủng bố, mà là hưởng thụ.
Hoặc phải nói, so với hiện thực không hợp nhau, nơi đó mới thuộc về Triệu Khách, thuộc về thế giới người đưa thư.
Thời gian rất gấp gáp nhưng Triệu Khách vẫn có ý định về thăm lão gia tử một chút.
Quay lại trước khu biệt thự, Triệu Khách nhìn thoáng qua chỗ đậu xe trước cửa.
Xem ra, vị đại sư huynh này còn chưa trở lại.
Thật ra suy nghĩ kỹ một chút, lời nói hôm qua của hắn thật sự hơi quá đáng.
Nhưng đối với hắn, lãng phí là một loại đáng xấu hổ, hắn đã từng hâm mộ thiên phú của hắn ta, ghen ghét hắn ta được lão gia tử khen ngợi như một thiên tài.
Bây giờ trên tay không còn mùi thơm khói dầu, ngược lại tràn đầy hơi tiền.
Điều này khiến trong lòng Triệu Khách cũng thấy hơi khó chịu.
Có lẽ phần khó chịu này không chỉ vì hắn, càng nhiều hơn là cảm thấy không đáng thay cho lão gia tử.
Lúc trước lão gia tử tràn đầy hy vọng với hắn ta.
Đẩy cửa đi vào, trong phòng khách đã truyền đến mùi thơm của thức ăn.
Chờ Triệu Khách đi vào phòng khách, chỉ thấy lão gia tử đang ngồi ở trước bàn, cầm bầu rượu bạc trong tay.
Sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, rõ ràng trạng thái tinh thần càng tốt hơn trước đó rất nhiều, xem ra hiệu quả một giọt tinh hoa nhân sâm này thật sự không tệ.