"Lâm Hiểu Đông, ngươi đứng lên là muốn lên giải đề sao?"
Thấy Triệu Khách nhảy dựng lên từ trên ghế, giáo viên đứng trên bục giảng chậm rãi quay đầu lại.
Lúc nói lời này, một con mắt lăn ra từ trong hốc mắt của nàng, rơi xuống bục giảng rồi lăn xuống dưới.
Nàng cất bước đi xuống từ bục giảng, cộc cộc cộc... Giày cao gót màu trắng giẫm lên sàn nhà trong phòng học phát ra tiếng động trong trẻo mạnh mẽ.
Cặp bắp đùi thon dài kia lại tỏa ra một mùi hôi thối dày đặc, có thể thấy lít nha lít nhít miệng vết thương đang chảy ra dịch đặc màu trắng, dưới da thịt như có con côn trùng gì đó đang chui ra từ bên trong.
"Hiểu Đông, ngươi lên đây, giáo viên dạy ngươi làm đề này."
Nhìn nữ nhân càng đi càng gần, khuôn mặt Triệu Khách lạnh lùng, không nói chuyện mà chỉ gọi ra kiếm mang.
Chỉ thấy lần này Vô Tướng kiếm kinh bị Triệu Khách thôi động, trên lưỡi kiếm còn có thêm một tầng Lưu Ly hỏa, là kèm theo năng lực bị động của “Đại địa động mạch”.
Kiếm mang bị Triệu Khách thao túng hình thành một cái nồi lớn, trùm thẳng xuống đầu nữ nhân từ phía trên.
"Ầm!"
Trong chốc chỉ thấy đầu nữ nhân nổ tung, chất lỏng màu đen phun tung toé nhưng bị kiếm khí bao lại, từng giọt rơi lộp bộp xuống mặt đất.
"Hiểu Quân, chúng ta tới chơi đi."
Học sinh trên ghế ngồi xung quanh bắt đầu nhao nhao đứng lên.
Trong không khí tràn ngập mùi hôi khiến người ta buồn nôn, dường như là vì hư thối khiến khuôn mặt những học sinh này trông càng giống một đoàn thịt nhão.
Dường như mỗi đi một bước, thịt trên người những học sinh này sẽ rơi xuống từng mảng một.
Triệu Khách lui ra sau từng bước một, theo thân thể bị ép đến góc tường từng bước một, chỉ thấy một đám học sinh trước mắt đã bao vây hắn kín kẽ.
"Tạch tạch tạch két..."
Lúc này, giáo viên không có đầu bò dậy từ dưới đất, khớp xương vặn vẹo phát ra một từng tiếng vang tạch tạch, nhìn phòng học trước mắt biến thành địa ngục nhân gian trong nháy mắt.
"Đừng đi!"
Thấy Triệu Khách đã không có chỗ để lùi nữa, một bàn tay hư thối đưa ra từ bên cạnh, đột nhiên túm về phía Triệu Khách.
Ngay lúc đó, thân thể những học sinh khác cũng đè ép về phía Triệu Khách, chặn kín tất cả đường lui của Triệu Khách.
Nhưng bàn tay còn chưa chạm đến Triệu Khách, chỉ thấy bóng dáng Triệu Khách trở nên mơ hồ, bàn tay đâm vào ngực Triệu Khách lại như chạm đến cái bóng, đâm xuyên qua trên người Triệu Khách.
Trong chốc lát một đoàn người đen nghịt chen vào góc tường, nhưng bóng dáng Triệu Khách đã không thấy tung tích.
Nhìn Triệu Khách trước mặt đã biến mất, trên mặt những học sinh này hiện ra vẻ hoang mang.
"Cạch!"
Ngay lúc bọn họ còn đang nghi ngờ Triệu Khách trốn ở chỗ nào, một tiếng súng lên đạn máy móc lạnh băng khiến bọn họ mờ mịt quay đầu.
Không biết Triệu Khách đã xuất hiện ở trên bục giảng từ lúc nào, trên tay phải cầm một khẩu súng kíp phong cách cổ xưa, họng súng đen ngòm phát ra một luồng sát khí lạnh lẽo.
Trên thân súng màu bạc mang theo khí tức tang thương của năm tháng, phía trên lóe ra hoa văn điêu khắc kỳ dị, là Triệu Khách kích hoạt năng lực đặc thù Công Tước gào thét, Hắc Hỏa Dược.
"Hay là các ngươi tự chơi đi!"
Trong nháy mắt ngón tay Triệu Khách bóp cò, họng súng đen ngòm phun ra một chuỗi ngọn lửa, một giây sau chỉ thấy một viên đạn màu tím ầm vang nổ tung trong những học sinh này.
"Ầm!"
Theo tiếng ầm ầm của viên đạn bắn nổ, một đạo ánh sáng mạnh nổ tung trong những thi thể mục nát này, phun tung toé trên vách tường, trên bàn học xung quanh.
Triệu Khách vung Nhiếp nguyên thủ ra, quét vết máu phun tung toé ra, dưới đất đầy xác chết, cánh tay, đầu, trộn lẫn thịt nát đặc dính, phun tung toé đầy đất.
Thịt nát chồng chất cùng một chỗ, còn có thể nhìn thấy một số xác thối vẫn chưa chết, chỉ là nói không ra lời cũng không có năng lực hành động, chỉ có thể ngọ nguậy với biên độ nhỏ ở trong đống thịt nhão kia.
E rằng pháp y chuyên nghiệp tới cũng đừng hòng phân rõ ràng, đây là cánh tay của ai, đây là bắp đùi của ai.
Triệu Khách thu hồi Công Tước gào thét trên tay, đối phó những xác thối này cũng không khó khăn, thậm chí chỉ có thể hình dung là dùng dao mổ trâu để giết bò.
Nhưng sau khi dung hợp năng lực Giảo hồ tam ảnh của Tam vĩ hồ ly, lúc thi triển ra có độ tự do cao hơn rất nhiều.
Hắn không cần một lần phân ra ba bóng dáng, dù là một lần phân ra một hình bóng cũng được.
Hơn nữa không có thời gian cold-down, thứ duy nhất cần chờ đợi là mỗi lần hắn tiêu hao một hình bóng, sẽ cần thời gian nhất định để bộ phận năng lượng tiêu hao trong cơ thể lại ngưng ra một bóng dáng mới.
Hiện tại, hình như hắn chỉ có thể ngưng ra ba bóng dáng, nhưng không phủ nhận loại năng lực này có tiềm lực rất kinh người.
Triệu Khách tin tưởng theo việc không ngừng tăng lên, tương lai hắn có thể ngưng ra bốn người, năm người, thậm chí là mười người.
Triệu Khách không để ý đến những miếng thịt còn đang ngọ nguậy.
Tin tưởng lấy khẩu vị hiện tại của Đồ phu chi hạp, để nó ăn, nó cũng không muốn ăn những miếng thịt bốc mùi này.
Triệu Khách bắt đầu lục lọi lên bàn sách xung quanh, hy vọng có thể tìm ra một số manh mối.