Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1201 - Chương 1201. Bạo Động (2)

Chương 1201. Bạo động (2) Chương 1201. Bạo động (2)

Hắn có một loại dự cảm, trong tòa nhà ký túc xá này chắc chắn còn cất giấu thứ gì đó, hơn nữa thứ này càng khó chơi hơn đầu tam giác nhưng hiện tại hắn không đợi được nữa.

Triệu Khách lạnh nhạt nhìn chằm chằm xung quanh, trong vô thức hắn đã dẫn dụ tất cả quái vật, bao gồm cả đầu tam giác đến cầm trận vị trí trung tâm bãi tập.

Hai tay mở ra, gọi Nhiếp nguyên thủ quét quái vật xung quanh, hai tay đánh ra khắp nơi.

"Tự nhiên chi nộ!"

Ầm ầm...

Bùn đất dưới chân sụp ra, một cây trụ bùn đột ngột mọc lên từ mặt đất, bị Triệu Khách một phát đẩy lên trời.

"Lên!"

Theo hai tay Triệu Khách mở ra, từng cây trụ bùn đột ngột mọc lên từ mặt đất.

"Hệ tự nhiên??"

Hành động của Triệu Khách khiến Lưu Gia cảm thấy bất ngờ, vốn tưởng Triệu Khách có khả năng là người đưa thư hệ cận chiến, hoặc là đi tuyến đường duy nhất cao thủ kiếm đạo.

Lại không ngờ, Triệu Khách là hệ tự nhiên.

Cùng lúc Lưu Gia cảm thấy bất ngờ, ánh mắt trở nên cổ quái.

Mặc dù người đưa thư hệ tự nhiên là hệ được công nhận khá mạnh trong đông đảo người đưa thư, nhưng lực công kích tuyệt đối là yếu nhất.

Trừ khi có ưu thế hoàn cảnh địa lợi cực tốt, nếu không rất khó phát huy ra tổn thương cường đại của hệ tự nhiên.

Huống hồ, cho dù phát huy ra cũng có ích lợi gì, cái đầu tam giác kia căn bản miễn dịch tất cả công kích, năng lực của Triệu Khách không có bất kỳ tác dụng gì với nó.

Nhưng thấy theo bùn đất nhô lên từ mặt đất, toàn bộ sân tập đang nhanh chóng chìm xuống, trong lòng Lưu Gia lập tức mừng thầm.

Lưu Gia lờ mờ cảm thấy mình đoán được Triệu Khách muốn làm gì.

Hắn sẽ nhốt tất cả những quái vật này ở bên trong?

Lưu Gia nghĩ tới đây, trong lòng bắt đầu suy đoán, nếu Triệu Khách nhốt tất cả quái vật ở phía dưới, biết đâu có thể kéo dài một đoạn thời gian rất dài.

Điều này sẽ có tác dụng rất quý giá với bọn họ.

Nhưng Lưu Gia cũng không biết, điều Triệu Khách muốn cũng không phải nhốt chúng nó, vì làm như vậy không có ý nghĩa.

Đứng ở trên trụ bùn, ánh mắt Triệu Khách vẫn nhìn chằm chằm vào đầu tam giác, sâu trong con ngươi lóe ra tia sáng lạnh quỷ dị.

"Oa oa oa!"

Theo sân tập không ngừng chìm xuống, lúc này một số quái vật phía dưới bắt đầu leo lên bốn phía.

Nhưng đương nhiên Triệu Khách sẽ không để bọn chúng bò lên, đám này là thứ mà hắn trông cậy để đối phó đầu tam giác.

Hắn điều khiển trụ bùn xung quanh, chỉ thấy trụ bùn bị Triệu Khách khống chế hung hăng nện xuống, nện những quái vật đã leo đến mép hố rơi xuống hố sâu.

Cho đến khi Triệu Khách cảm giác mình đã đến cực hạn, cả người như bị rút sạch, chỉ thấy Triệu Khách cẩn thận chậm rãi lấy ra một thứ từ trong sách tem.

Một cái hộp vuông vức, mặt trên còn có dấu vết phong ấn của Thuỷ Lộc.

Triệu Khách đã áp chế tất cả năm giác quan ngoại trừ thị giác đến trình độ thấp nhất.

Trong lúc nhất thời, ngoại trừ thị giác, Triệu Khách gần như trở thành kẻ điếc, khứu giác và vị giác, thậm chí là xúc giác đều bị áp chế tới cực điểm.

"Đáng tiếc, còn định giữ thứ này lại tự sử dụng."

Xé mở phong ấn, mở hộp ra, nhìn đan hoàn màu đỏ trong hộp, Âm dương hồng hoàn đan.

Dựa theo cách nói của Thuỷ Lộc, viên đan dược kia bị Xà Quân cất giấu, mục đích là vì gặp được cơ hội thích hợp, có thể tìm tới rắn mẹ cường đại, sinh sản đời sau cho hắn ta.

Dù sao bản thân rắn là động vật máu lạnh, kỳ phát tình thường chỉ có vào tháng năm.

Càng cường đại lại càng khó phát tình.

Một khi gặp gỡ, chẳng may đối phương không thích, hắn ta cũng chỉ có thể dùng cách này để cưỡng ép đẩy lên.

Cho nên trong quá trình luyện chế viên đan dược kia, chắc chắn dược hiệu phải lớn hơn nhiều.

Dù sao đan hoàn của người ta thường đều to bằng móng tay, viên này lại có độ lớn bằng nắm đấm trẻ con.

Trong lòng Triệu Khách không khỏi tiếc hận, vốn muốn giữ thứ đồ chơi này chờ đến đêm động phòng hoa chúc lại dùng.

Nhưng so sánh với giết chết đầu tam giác, điều này không quan trọng.

Kích hoạt “Đại bổ đương quy”, theo thường lệ dùng Tiểu bổ di tình trước.

Sau khi gia trì đan hoàn, trông càng đỏ tươi hơn trước đó.

Chỉ mùi thơm tỏa ra đã khiến những quái vật phía dưới tập trung ánh mắt vào trên tay Triệu Khách.

Sau khi Triệu Khách thôi động Đại bổ đương quy, chỉ thấy đan hoàn "rắc" một tiếng vỡ ra một đường vết rách, một luồng sương đỏ tràn ngập ra theo vết rách.

Triệu Khách thay đổi sắc mặt, vội vàng dùng Nhiếp nguyên thủ ngăn cách luồng sương đỏ này với mình.

Ở trong mắt Triệu Khách, viên đan hoàn trên tay không còn đơn giản là xuân dược nữa.

Triệu Khách cũng không dám chạm tay vào chút nào, liếc mắt nhìn tam giác quái phía dưới.

Chỉ thấy tam giác quái còn đang bắt chước đủ loại tiếng động hiếm lạ cổ quái.

Dường như tên này chỉ cần ngửi được một ít mùi vị con người, có thể rút ra rất nhiều tin tức có giá trị từ trong mùi vị.

Chỉ có điều tên này cũng không phải hấp thu những ký ức này một cách đơn thuần, mà dựa theo bản năng bắt chước những tiếng động và trí nhớ này, dùng cái đó để bố trí cạm bẫy.

Một loại thủ đoạn rất bẩn, người không quen thuộc gặp lần đầu có khả năng bị lừa.

Bình Luận (0)
Comment