Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1205 - Chương 1205. Người Dưới Vầng Sáng (3)

Chương 1205. Người dưới vầng sáng (3) Chương 1205. Người dưới vầng sáng (3)

"Ta đi ngủ một giấc, chuyện còn lại giao cho ngươi."

Triệu Khách chỉ một núi thịt nhỏ đặt chồng chất bên cạnh, ra hiệu Thuỷ Lộc gia công tất cả số thịt này một chút, ngọt mặn không quan trọng, dù sao đều là chuẩn bị cho Đồ phu chi hạp.

"Nướng hết tất cả?"

Thuỷ Lộc nhìn đống thịt như ngọn núi nhỏ trước mắt, khóe miệng giật một cái.

Ánh mắt oán niệm nhìn chằm chằm bóng lưng Triệu Khách, tiếp tục phát ra tiếng nguyền rủa mãnh liệt.

Phết mấy tầng dầu lên miếng thịt nướng, trong lòng nhỏ giọng thầm thì: "Nhiều dầu, nhiều muối, cho ngươi ăn sớm mắc bệnh ung thư, hừ hừ!"

Triệu Khách nằm trong Vạn Thọ quan nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Cũng không biết qua bao lâu, chờ Triệu Khách tỉnh lại lần nữa, trạng thái tinh thần đã khôi phục được lúc đỉnh phong.

Nhìn thời gian một chút, thật ra giấc ngủ này của hắn cũng ngủ không quá lâu, tính ra chỉ hơn hai giờ.

Nhưng Vạn Thọ quan có hiệu quả ngưng thần thuận khí, hai giờ đã khiến chất lượng giấc ngủ của Triệu Khách đạt tới hiệu quả ít nhất tám giờ của người bình thường.

Đi ra từ trong quan tài, Thuỷ Lộc còn đang ra sức thịt nướng, Triệu Khách tiện tay mang theo chút thịt nướng.

Tâm thần khẽ động, sau khi thôi động Tự nhiên chi tức đã nhanh chóng rời khỏi Đại Hạ đỉnh.

Vừa rời khỏi Đại Hạ đỉnh, Triệu Khách nhanh chóng che giấu bóng dáng, ánh mắt nhìn hai bên, lông mày hơi nhíu lại.

Hiện tại, dưới cái hố to đã là một mảnh hỗn độn, một mảnh đen sì, trải một tầng vụn thịt thật dày.

Về phần tam giác quái, lại không thấy bóng dáng.

Nhưng Triệu Khách có thể chắc chắn tam giác quái còn chưa chết, bên mép hố to có dấu chân tam giác quái bò lên.

Tên này lại bò ra từ trong trong cái hố có sườn dốc khoảng 30 độ.

Triệu Khách bước đi trong bùn đất sụp đổ xung quanh, cẩn thận quan sát một vòng, trong lòng đã nắm chắc tám chín phần, có thể chắc chắn trạng thái của tam giác quái tuyệt đối không tốt đến mức nào.

Nhìn thịt nát trên đất là biết, thương tổn của tam giác quái tám chín phần mười là thương tổn rất nặng.

Chỉ là tên này đang ở đâu?

Triệu Khách nhìn về phương hướng tòa nhà dạy học và ký túc xá, phát hiện Tiết Đào và Lưu Gia cũng biến mất.

Nghĩ đến đây, Triệu Khách lấy ra con bọ cánh cứng màu đen mà Lưu Gia cho hắn trước đó từ trong sách tem.

Dựa theo cách nói của Lưu Gia, Triệu Khách hô lên với côn trùng: "Lưu Gia, ta là Lâm Hiểu Đông, các ngươi đâu??"

Hai canh giờ, thật ra dựa theo suy nghĩ của hắn, chưa chắc đã giày vò được tam giác quái.

Huống hồ, đám người Lưu Gia và Tiết Đào cũng không bỏ mặc tam giác quái chạy đi, đây là một cơ hội rất tốt.

Hai người không có lý do gì rời đi??

Sau khi gọi mấy lần, Truyền âm trùng trên tay cũng không có bất kỳ đáp lại gì, ngược lại hắn gọi to côn trùng nửa ngày, cảm giác như một kẻ ngu.

Thấy thế, Triệu Khách dứt khoát ném côn trùng đi, bắt đầu lần theo dấu vết trên mặt đất, tìm kiếm về phía tam giác quái thoát đi.

Mặc kệ như thế nào, tên này phải chết.

Chỉ là Triệu Khách cũng không chú ý tới, sau khi hắn rời đi, Truyền âm trùng trên đất chậm rãi đứng lên, râu trùng không ngừng run run như vội vàng muốn phát ra tiếng hô, nhưng làm thế nào cũng không phát ra tiếng gì.

Nhìn Truyền âm trùng trên tay đã dừng phát ra tiếng của Triệu Khách, sắc mặt Lưu Gia lập tức tái nhợt, liều mạng nắm lấy Truyền âm trùng hét to: "Hiểu Đông! Đáng chết, nói chuyện đi, ta vừa nghe được ngươi, ngươi nghe ta nói không???"

Ngay lúc Lưu Gia đã cảm thấy tuyệt vọng, sau lưng Lưu Gia có một sợi ánh sáng yếu ớt chiếu vào, ánh sáng yếu ớt chiếu sáng khuôn mặt đầy hoảng sợ của Lưu Gia.

Chỉ thấy dưới ngọn đèn cũ nát, một khuôn mặt giống nàng như đúc dần rõ ràng.

Dấu chân tam giác quái rất dễ dàng phân biệt, hiện tại trên người tên này toàn là thương tổn, nhìn dấu chân trên mặt đất thỉnh thoảng sẽ có miếng thịt mục nát, thương tổn của tên này cũng không lạc quan.

Triệu Khách dựa vào Tự nhiên chi tức che giấu bóng dáng cả một đường, cẩn thận đi theo dấu chân.

Tuy tình huống của tam giác quái không lạc quan, nhưng như Lưu Gia đã nói lạc đà chết còn to hơn ngựa, đừng vì sơ ý một chút mà lật thuyền trong mương, đến lúc đó cũng không có chỗ để hối hận.

Tuy loại khả năng này cực kỳ bé nhỏ, nhưng đã trải qua nhiều không gian khủng bố như vậy, không phải Triệu Khách chưa từng gặp việc lật thuyền trong mương, thậm chí còn từng trải qua.

Cũng như Huyết quỷ trong không gian khủng bố lần trước, ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có đã trực tiếp bị chiến sĩ máy móc Hồ Ly cắn một phát nổ đầu.

Ngươi nói xem, ngươi tìm ai nói rõ lí lẽ loại chuyện này.

"Tầng hầm???"

Theo dấu chân, Triệu Khách đi đến chỗ phía sau khu dạy học, tới gần tòa nhà ký túc xá.

Trên mặt đất, một cánh cổng kim loại bị đụng thành mảnh nhỏ, trên cửa kim loại vỡ tan còn mang theo khối thịt màu đen của tam giác quái.

Không biết vì sao nhìn thịt nát đầy đất trước mắt, cùng cửa lớn vỡ tan như là cúc hoa, trong đầu Triệu Khách nghĩ đến thịt hộp trước tiên??

Nhưng đây chỉ là mạch não kín như Triệu Khách mới có thể ngạc nhiên.

Đứng bên cạnh cửa sắt, Triệu Khách cẩn thận nghiên cứu một chút, phát hiện tầng hầm ngầm trước mắt chắc là hầm trú ẩn nào đó.

Cái thứ hầm trú ẩn này có ở các tòa thành thị Trung Hoa.

Bình Luận (0)
Comment