Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1262 - Chương 1262. Phản Đồ

Chương 1262. Phản đồ Chương 1262. Phản đồ

Chỉ nghe Thuỷ Lộc khẽ nói: "Năm đó nha đầu Mai cửu cô này cũng rất xinh đẹp, là mỹ nhân bại hoại mười dặm tám thôn, thiên phú lại tốt, trong giới hạ cửu lưu này, người cầu hôn đã sắp đạp nát bậc cửa Mai gia, đáng tiếc... Nha đầu này học ai không tốt, lại cứ học theo Orochimaru, muốn đi nghiên cứu tà thuật Quỷ siêu sinh kia, khiến bản thân người không ra người quỷ không ra quỷ, bỏ phí túi da tốt như vậy."

"Orochimaru?? Lão gia tử, ngài còn xem Naruto??"

Tiết Đào hơi ngạc nhiên, nhìn Thuỷ Lộc từ trên xuống dưới, lão gia hỏa này ria mép bạc trắng lại còn xem Anime.

Thuỷ Lộc gật đầu đắc ý nói: "Rất tân tiến đúng không, ngươi phải biết sống đến già học đến già, ta còn xem One Piece, One-Punch man, Hắc thú... Gần đây sản phẩm trong nước cũng không tệ, La Tiểu Hắc chiến kí, Thế giới chi la tập truyện."

Thuỷ Lộc một hơi nói ra từng cái tên, dù sao cứ ngồi chờ người khác chết cũng là chuyện rất nhàm chán.

Có nhiều thời gian cũng chỉ có thể xem phim, hiện tại có đủ loại anime, tiểu thuyết, không có việc gì cũng có thể coi như giải trí.

Tiết Đào nghe vậy không khỏi nhếch khóe miệng, nửa đùa nửa thật nói: "Lão gia tử, những cái đó đều là series lúc còn sống."

"Lúc còn sống? Ha ha, ngươi nói là tác giả?"

Thuỷ Lộc ngoài cười nhưng trong không cười khinh thường nhìn Tiết Đào, Tiết Đào ngạc nhiên, lúc này mới nhớ tới với loại yêu quái như Thuỷ Lộc, biết đâu thật sự có thể xem hết được.

"Nói đủ chưa?"

Hai người đang trò chuyện sôi nổi, đột nhiên nghe thấy sau lưng truyền đến giọng nói của Mai cửu cô.

Vừa quay đầu lại, không biết Mai cửu cô đã đứng ở phía sau hai người từ lúc nào, có thể nhận ra Mai cửu cô rất không vui.

Cái gì??

Ngươi hỏi Mai cửu cô đã là dáng vẻ này, sao còn có thể nhận ra biểu cảm trên mặt?

Thật ra rất dễ nhận ra, đổi lại là ngươi cũng có thể, không tin ngươi chạy ven đường một vòng, nhìn thấy con chó hoang đi lên giẫm một cái, đảm bảo ngươi có thể nhìn ra vẻ tức giận của chó hoang.

Tuy khuôn mặt của Mai cửu cô đã thay đổi, nhưng trên mặt không tàn không thiếu, chỉ là trông hơi quái dị, chỉ cần không mù đều có thể nhìn ra vẻ mặt khó chịu.

Dường như nàng đã nghe hết cuộc nói chuyện vừa rồi, không bỏ sót một chữ nào.

Chỉ thấy Mai cửu cô ngoài cười nhưng trong không cười nhìn chằm chằm Thuỷ Lộc nói: "Dù có túi da xinh đẹp, hiện tại cũng là một đống hài cốt, ngoại trừ những tên trộm mộ và chuyên gia khảo cổ đó, ta không cảm thấy một bộ xác nữ còn có thể khiến nam nhân các ngươi cứng!"

"Khục... Khụ khụ khục..."

Mai cửu cô nói xong, Triệu Khách suýt thì nghẹn một hơi, sặc nước mắt chảy ròng, nghe lời nói này, Triệu Khách cảm giác hắn nằm không cũng trúng đạn.

Lúc này Triệu Khách rất muốn nói với Mai cửu cô, hắn không chỉ cứng rắn, hắn còn... Giao nộp lương thực nữa.

Đương nhiên, Triệu Khách cũng chỉ nói những lời này trong lòng, nếu để hắn nói ra, hắn thật sự không có mặt mũi để nói.

"Bớt nói nhảm đi, thời gian đã đến, đồ ta muốn đâu?"

Mai cửu cô không có thời gian để lãng phí với lão bất tử Thuỷ Lộc này, xòe bàn tay về phía Triệu Khách đòi Vạn Thọ quan.

"Ta có thể đưa đồ cho ngươi bất cứ lúc nào nhưng ta có một điều kiện, ngươi thả nàng ra, ngoài ra đưa chúng ta rời đi! Ta muốn thấy cửa rời đi trước, mới có thể đưa đồ cho ngươi!"

Người mà Triệu Khách nhắc đến là nữ nhân có vẻ ngoài của Vương Vi, đang bị đóng đinh trên thập tứ giá trong cái hố dưới sân tập.

Đồng thời cứ giao ra quan tài như vậy, có trời mới biết bọn họ còn có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai hay không.

"Đến lúc này, ngươi còn nói điều kiện?"

Đôi mắt đen bóng của Mai cửu cô nhìn chằm chằm khuôn mặt Triệu Khách.

"Ăn!"

Chỉ thấy ở bên cạnh, Ngô công quái nhanh chóng tỉnh lại, thân thể khổng lồ không hề có vẻ đần độn khi tỉnh lại, ngược lại càng giống như thiểm điện, nhanh chóng lao tới bên cạnh Triệu Khách.

"Ngươi cảm thấy bây giờ ngươi có tư cách bàn điều kiện với ta?"

"Không, không phải bàn điều kiện, ta chỉ có một con đường chết, dù sao cũng phải chết, ta muốn đánh cược một lần."

"Đánh cược cái gì?"

Đôi mắt Mai cửu cô nhìn chằm chằm Triệu Khách, phát hiện Triệu Khách đứng dậy, ánh mắt cứng cỏi từng bước đến gần nàng.

"Đánh cược mạng của chúng ta kém cỗ quan tài kia."

Trong nháy mắt lời nói của Triệu Khách rơi xuống, Ngô công quái sau lưng đột nhiên một tay bắt lấy Triệu Khách, móng tay bén nhọn đâm vào huyết nhục của Triệu Khách, dường như một giây sau có thể tháo Triệu Khách thành tám khối.

Đặc biệt là cái tay nắm lấy đầu Triệu Khách, móng tay đã đâm rách da thịt, máu tươi nóng hổi đang chảy xuống theo khuôn mặt Triệu Khách.

Dường như chỉ cần đến gần thêm một bước, có thể nhẹ nhõm xé mở sọ não Triệu Khách.

Giọt máu theo lông mi nhỏ xuống đồng tử Triệu Khách, khiến tầm mắt Triệu Khách toàn là màu đỏ tươi.

Nhưng cho dù là như vậy cũng không thể khiến mí mắt Triệu Khách nhúc nhích chút nào, đứng trước mặt Mai cửu cô.

Tiến thêm một bước có lẽ là sống, có lẽ là chết.

Nhưng lui một bước sẽ là kết quả chắc chắn phải chết, lúc này Triệu Khách đã đặt cược bằng tính mạng, tất nhiên không thể lui thêm bước nữa.

Móng tay của Ngô công quái dần cắt vào da đầu Triệu Khách, thậm chí Triệu Khách có thể nghe được tiếng vang khi móng tay bén nhọn hoạt động trên xương đầu.

Bình Luận (0)
Comment