Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1279 - Chương 1279. Nàng (2)

Chương 1279. Nàng (2) Chương 1279. Nàng (2)

Lúc ấy hắn ta cắt một đống thịt, lại chiên vài miếng đậu hũ, phối hợp một chén nước kho nhỏ, ngồi ăn ngon lành trong phòng khách.

Không biết lão gia tử đã đứng sau lưng La Thanh từ lúc nào, con mắt theo dõi hắn ta, trong miệng lẩm bẩm: "Nàng đến rồi! Nàng đến! Khuôn mặt kích động đến đỏ hồng, kết quả đột nhiên ngã xuống đất ngất xỉu."

Triệu Khách và đại sư huynh nhìn nhau, trên mặt xuất hiện vẻ hoang mang, bọn họ đi theo lão gia tử không phải một ngày hai ngày

Có thể nói còn thân hơn phụ thân ruột, hiểu rõ ràng tính cách của lão gia tử.

Đừng thấy lão đầu nhảy ở ngoài quảng trường, đã trêu chọc bác gái nhà khác rất nhiều lần, nhưng cho tới bây giờ đều đóng cửa lại khổ luyện thủ nghệ gia truyền.

Về việc này, cứ nhìn cái giường của lão gia tử là biết.

Nhưng vấn đề là... Nàng là ai? Lại khiến lão gia tử kích động như thế?

Ngay lúc hai người trầm tư suy nghĩ, trong đầu Triệu Khách và đại sư huynh nghĩ đến điều gì đó, đồng thời hoảng sợ nói: "Chẳng lẽ là nàng!"

Sau khi kêu lên câu nói này, Triệu Khách và đại sư huynh đồng thời nhíu mày nhìn về phía đối phương.

Trong đầu Triệu Khách nghĩ tới một người, không phải ai khác chính là vị nữ đầu bếp ở Hồng Yên quán kia, cũng chính là nữ nhân tặng cái nồi kho lâu năm cho hắn.

Triệu Khách nghĩ tới nghĩ lui, chỉ nghĩ tới nàng.

Không dám nói người mà lão gia tử nhắc đến chính là vị nữ đầu bếp này, nhưng ít nhất cũng có liên quan.

Triệu Khách không có chứng cứ rõ ràng về những điều này, chỉ là một suy đoán nhưng càng nghĩ càng thấy có khả năng.

Dù sao từ lúc lão gia tử cho hắn tẩu thuốc, hắn đã biết người mà lão gia tử muốn tìm có thể là một nữ người đưa thư.

Nhưng lúc đó Triệu Khách thật sự không nghĩ nhiều.

Nói thật, mạng của người đưa thư không phải là mạng, có lẽ một khắc trước hút thuốc uống rượu thân thiết với ngươi, một giây sau tiến vào không gian khủng bố đã biến thành một đống thịt nát.

Lão gia tử tìm kiếm trong hiện thực lâu như vậy, vẫn không có tin tức của đối phương, trong lòng Triệu Khách nhận định đối phương đã chết.

Nhưng bây giờ nghĩ lại, nếu đối phương trở thành nô bộc của Hồng Yên quán, có lẽ sống sót cũng không phải việc khó.

Triệu Khách có thể nghĩ tới vị nữ nhân này.

Nhưng vấn đề là, đại sư huynh có thể nghĩ đến cái gì, chẳng lẽ hắn ta cũng là người đưa thư giống hắn.

Cũng khó trách Triệu Khách sẽ nghi ngờ như thế.

"Ngươi biết?" Trong ánh mắt đại sư huynh xuất hiện vẻ kỳ quái, lúc ấy Triệu Khách và La Thanh đều chưa nhập môn, cũng chỉ có một mình đại sư huynh biết.

Triệu Khách biết được từ đâu??

Triệu Khách thấy thế, trái tim đập nhanh hơn nhưng Triệu Khách nhanh chóng thừa nhận.

"Biết, thím Vương Nhị nhà cách vách, lúc trước lão gia tử nhìn trộm nàng tắm rửa, ta thấy rõ thân thể thím Vương Nhị trắng bóng, mông lớn, ngực cũng thẳng, khỏi phải nói lão gia tử nhìn rất hăng hái, xem hết liền đỏ mặt tiến vào gian phòng, khổ luyện điên muôi chước đi."

Đại sư huynh nghe vậy khuôn mặt đen sì, nhìn thoáng qua ánh mắt quái dị của y tá và người đi đường xung quanh, vung tay lên: "Đi đi đi, cái này là gì, không phải!"

Trên thực tế, đại sư huynh nghĩ tới một nữ nhân, hơn mười năm trước Triệu Khách và La Thanh còn chưa nhập môn, có một ngày hắn ta xào rau bị lão gia tử lớn tiếng trách mắng một trận tơi bời, nửa đêm khóc lóc đứng trong đống tuyết luyện xào cát.

Ngày ấy đặc biệt lạnh, hạt tuyết rơi vào chảo sắt đầy hạt cát vừa nặng vừa lạnh, tay của hắn ta đã đông lạnh đến tái xanh, bờ môi run rẩy.

Cho đến đêm khuya, hắn ta cảm giác đầu mịt mờ nặng nề, ngay lúc hắn ta sắp ngã xuống đất, một đôi bàn tay lớn thật ấm áp kéo hắn ta.

Áo choàng màu đen khiến hắn ta cảm thấy ấm áp, quay đầu nhìn là một vị nữ nhân mặc áo dài.

Trên mặt nữ nhân đầy vẻ mẫu tính từ ái, hai tay nắm tay hắn ta, nhẹ nhàng nói cho hắn ta biết điểm mấu chốt để xào cát, đồng thời không quên hỏi tình huống gần đây của lão gia tử.

Nàng đi vào phòng lão gia tử, nhìn lão gia tử say ngã ở cạnh giường, không nói gì, không làm gì đã rời đi.

Trước khi đi còn dặn dò hắn ta đừng nói chuyện này cho lão gia tử.

Nhớ đến lúc ấy hắn ta đứng ở phía sau, không thấy rõ khuôn mặt nữ nhân này, nhưng thấy bả vai đối phương khẽ run run, có thể cảm nhận được nữ nhân dưới áo choàng đang khóc.

Đến tận sau này, đại sư huynh cũng chưa từng gặp lại nàng.

Chuyện này vẫn bị đại sư huynh giấu ở trong lòng, bây giờ suy nghĩ một chút, có lẽ nữ nhân mà lão gia tử muốn tìm chính là nàng.

Triệu Khách nghe đến đây, trong lòng chấn động, nhớ kỹ nữ đầu bếp kia cũng mặc áo dài, chẳng lẽ là trùng hợp??

Trong lòng Triệu Khách nghĩ đến một khả năng, nhưng ngoài miệng vẫn giả ngây giả dại nói: "Ngươi không sợ chẳng may là tên trộm sao, thật là to gan."

Đại sư huynh vẫn còn nhớ rõ ràng tình cảnh lúc ấy, nhưng nghe Triệu Khách nói một câu như vậy, trong nháy mắt đã cảm thấy buồn nôn như ăn phải con ruồi.

Quay đầu căm tức nhìn Triệu Khách, hận không thể đánh nhau với Triệu Khách một trận ngay bây giờ, nhưng Triệu Khách không quan tâm.

Nếu thật sự như hắn đã nghĩ, vậy vấn đề xuất hiện ở trên người nữ đầu bếp này.

Bình Luận (0)
Comment