Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1329 - Chương 1329 - Hắn Tên Vương Cẩu Tử! (2)

Chương 1329 - Hắn tên Vương cẩu tử! (2)
Chương 1329 - Hắn tên Vương cẩu tử! (2)

Ba cái đuôi hồ ly xõa tung rời khỏi người Metz, tiện tay ném quả thận cầm trên tay vào ao nước bên cạnh.

Vốn là khuôn mặt yêu diễm mị hoặc, bây giờ hóa thành Hồ tiên lại càng yêu mị đến tận xương.

"Thế nào, xem hết trò vui, ngươi dự định để ta mời ngươi đi ra?"

Nữ nhân liếc mắt nhìn về phía cái rương bên cạnh mình, trong con mắt màu xanh bên trái lóe ra một vòng ánh sáng màu vàng, chính là năng lực Hoàng kim đồng mà Triệu Khách quen thuộc.

Qua mấy giây, chỉ thấy trong bóng tối dần lộ ra bóng dáng Triệu Khách.

Đối mặt với giả thể trong không gian song song trước mặt, trong ánh mắt Triệu Khách không khỏi sinh có mấy phần tò mò.

Đối mặt với ánh mắt đánh giá từ trên xuống dưới của Triệu Khách, thậm chí nữ nhân rất hào phóng mở rộng quần áo cho Triệu Khách nhìn, không hề kiêng dè nửa người trên trần truồng của mình.

Không biết vì sao lại cho Triệu Khách cảm giác nàng vô cùng đặc biệt, trên người đối phương như có một loại lực lượng đặc biệt đang hấp dẫn hắn, giống một loại ma lực không cách nào hình dung.

Triệu Khách nhìn về phía đối phương, cảm giác càng thêm rõ ràng.

Lực lượng trên người đối phương đúng là thứ mà hắn khát cầu, nhưng lúc nhìn về phía đối phương, Triệu Khách lại sinh ra một loại cảm giác hắn đang soi gương.

Bản thân ở trong gương không hề khoác lên vẻ ngoài của hắn, lặp lại hành động của hắn, ngược lại như khắc hoạ ra từ trong lòng.

Tràn đầy sự điên cuồng muốn làm gì thì làm, không có chút ngụy trang nào, loại cảm giác này vẫn rất đặc biệt.

"Thật xin lỗi, ta chỉ hơi đói bụng, muốn tới lấy hoa quả ướp lạnh."

Triệu Khách im lặng một lát, cuối cùng đã mở miệng nói.

Nói xong, Triệu Khách chỉ xác chết trên đất, "Cần ta giúp đỡ không? Trước kia ta từng làm thịt dê."

"Vậy thật sự quá tốt, vừa hay sủng vật của ta đói bụng đã lâu."

Hai người nhìn nhau, ánh mắt không ngừng quan sát và thăm dò trên người đối phương.

"Sủng vật!"

Lúc này Triệu Khách nhíu mày lại, trong lòng đột nhiên có một loại dự cảm xấu, vặn hỏi: "Sủng vật của ngươi là..."

Triệu Khách vừa nói xong, chỉ nghe trong góc nhà bếp phát ra một tràng tiếng rung động lộp bộp lộp bộp.

Tiếng nhúc nhích quen thuộc, chiếc hộp vuông vức nhảy nhót leo ra từ trong bóng tối, sau khi hai tròng mắt trên cái hộp này nhìn chằm chằm Triệu Khách và xác chết trên đất một lúc, lập tức hấp tấp leo đến bên cạnh nữ nhân.

"Chủ nhân, đói!!"

"Ngoan, biết ngươi đói, đợi chút nữa nấu đồ ăn ngon cho ngươi!"

Triệu Khách đứng bên cạnh nhìn thằng ngu không chỉ có gọi chủ nhân, còn là vẻ mặt quỳ liếm, khóe miệng mất tự nhiên giật giật.

"Thế nào, nhìn dáng vẻ của ngươi rất giật mình?" Phát hiện cảm xúc của Triệu Khách xuất hiện dao động, nữ nhân không khỏi mở miệng dò hỏi.

Triệu Khách lắc đầu, chỉ thằng ngu Đồ phu chi hạp này, nói: "Không có gì, chỉ là chưa từng thấy cái hộp còn có thể nói chuyện, lại nói dùng cái hộp cá tính như thế làm sủng vật thật sự quá đáng tiếc, nên đưa vào sở nghiên cứu, cẩn thận nghiên cứu một chút!"

"Ha ha, ngươi thật hài hước, giúp một tay đi, đêm nay ta mời ngươi ăn cơm."

"Giúp đỡ thì được, nhưng ta chỉ ăn chay."

"Không thành vấn đề, làm bánh bao thì thế nào?"

"Không ra hồn."

Theo cuộc nói chuyện của của hai người, chỉ nghe trong phòng bếp bắt đầu vang lên tiếng động bận rộn.

"Xèo xèo..."

Thịt thăn đỏ tươi mang theo tầng mỡ phân bố đều đều, hoa văn như là đá cẩm thạch, vừa nhìn đã biết là thịt bò thượng đẳng.

Thịt thăn được bao bọc trong mỡ bò màu bàng, nồi đá được đốt với nhiệt độ cao, chẳng mấy chốc trong phòng bếp đã bị bao trùm bởi mùi thơm dày đặc.

Trước bàn ăn, hai ngọn nến màu đỏ chiếu sáng nhà ăn mờ tối ra một tầng mỹ cảm mông lung.

Trong thiết bị phát thanh đời cũ ở bên cạnh đang phát một bài hát, đó là khúc dương cầm “Nếu chân ái thống trị” mà Triệu Khách rất quen thuộc.

"Két!"

Quả táo giòn tan mang theo vị chua bị Triệu Khách cắn hết một nửa.

"Tài nấu nướng của ngươi thật sự khiến ta cảm thấy ngạc nhiên, ta còn chưa biết tên của ngươi."

"Clarice, ngươi thì sao, tên giết dê ưu tú!"

Trong lòng Triệu Khách khẽ động, thì ra giả thể trong vị diện đồng hành cũng không có nghĩa tên sẽ giống như đúc, cũng như giới tính vậy, chỉ có điều khuôn mặt sẽ có sự tương tự rất lớn.

"Osho Matthews."

"Cạc cạc cạc cạc... Ta tên Thiết Ngưu!" Đồ phu chi hạp đang nhai kỹ nuốt chậm ăn bò bít tết tám phần chín ở bên cạnh, không nhịn được xen vào một câu.

Thiết Ngưu??

Mí mắt Triệu Khách điên cuồng giật lên, ngay cả tên cũng có rồi hả? Không nên không nên, cứ tiếp tục như vậy, hắn cũng chỉ có thể cho nó ăn chút sữa bột Tam Lộc.

Nhưng hiện tại đã không mua được thứ đồ chơi kia nữa, không biết trên Pin duo duo có còn không.

Triệu Khách nhìn dáng vẻ ăn say sưa ngon lành của Đồ phu chi hạp, không nhịn được nghiêm túc hỏi: "Ăn nhiều như vậy, ngươi không chê đầy mỡ sao?"

"Ăn ngon là được, ngươi không biết đâu trước kia có một tên khốn, mỗi ngày cho ta ăn đồ ăn của gia súc, ép ta ăn óc heo."

Đồ phu chi hạp nhớ lại những món mà nó bị ép ăn trước kia, thật sự cũng là đồ bỏ đi, càng ăn càng tức, quay đầu dùng ánh mắt nịnh nọt nhìn Clarice nói: "Chủ nhân, nếu ngươi gặp được hắn, nhất định phải xử lý tên khốn này, à, hắn tên Vương cẩu tử!"

Bình Luận (0)
Comment