Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1334 - Chương 1334 - Thay Đổi Thân Phận

Chương 1334 - Thay đổi thân phận
Chương 1334 - Thay đổi thân phận

Triệu Khách ngồi ở đầu bậc thang, không nhanh không chậm cầm tẩu thuốc, thấy rất ngạc nhiên với lời nói của Đồ phu chi hạp.

"Đúng vậy, ít nhất ba năm!"

Thì ra bạo động bắt đầu, sau khi năng lực của hắn bị phân hóa rời khỏi đây, Đồ phu chi hạp bị chuyển dời đến trên người một vị giả thể khác, đã sống ở một vị diện khác thời gian ba năm, mới theo nữ ma đầu kia cùng tiến vào vị diện này.

Triệu Khách chú ý tới, trong này như liên quan đến chênh lệch thời gian.

Xem ra năng lực phân hóa đi, đều sẽ cho giả thể một đoạn thời gian làm quen và lĩnh ngộ.

Có thể nghĩ, làm vậy trong lúc vô hình tăng lên độ khó khi người đưa thư muốn thu hồi năng lực.

Có một câu nói, người hiểu rõ mình nhất là chính mình.

Nhưng khi ngươi dùng sự hiểu biết với bản thân, đi đối diện với mấy giả thể này, ngươi sẽ phát hiện cái gì gọi là suy bụng ta ra bụng người.

Ngươi cho rằng giả thể mới có được năng lực, chưa chắc có thể phát huy đến mức mạnh nhất.

Chờ sau khi ngươi chạy tới, làm không tốt sẽ bị lật thuyền trong mương, bị giết chết thay thế.

Tình báo này rất quan trọng, xem như Đồ phu chi hạp còn có chút tác dụng, nhưng Triệu Khách nghĩ lại, trong lòng lập tức có ngàn vạn con thảo nê mã.

Nói cách khác, thời gian ba năm, con hàng này ăn món ngon mỗi ngày, chẳng trách lúc Triệu Khách nhìn thấy nó, con hàng này cũng bắt đầu nhai kỹ nuốt chậm, học được cách ăn.

Hóa ra đã tiếp nhận ba năm huấn luyện.

Trong nháy mắt, Triệu Khách chỉ cảm giác lồng ngực của hắn đau quá, nhiều óc heo như vậy lại để Đồ phu chi hạp ăn vô ích.

Thế này là phải cho nó uống bao nhiêu sữa bột Tam Lộc, tiêm bao nhiêu ống vacxin phòng bệnh mới có thể khiến IQ của con hàng này về số không.

"Ta có thể trở về với ngươi không?"

Đồ phu chi hạp thấy Triệu Khách hút tẩu thuốc, trầm mặc không nói, cẩn thận dò hỏi.

Triệu Khách nhíu mày: "Thế nào, không sợ ta cho ngươi ăn đồ ăn của heo hả??"

Đồ phu chi hạp hơi bối rối, khẽ nói: "Ăn đồ ăn heo cũng được, chỉ cần bao ăn no!"

"Xéo đi!"

Bao ăn no?? Tại sao ngươi không nói trực tiếp ăn ta phá sản đi?

Với sức ăn của Đồ phu chi hạp này, từ khi Triệu Khách biết nó đến bây giờ chưa từng thấy nó nói cụm từ "no bụng" này.

Nhưng no bụng mà Đồ phu chi hạp nói lại có một ý khác.

Trên thực tế, nó thật sự sống không dễ chịu, cấp độ thức ăn tăng lên N lần, nhưng số lượng cũng giảm xuống N lần.

Ngươi thử nghĩ xem, một cái muỗng trứng cá muối, lại để cho ăn ba miếng??

Cho nó ăn như thế cũng như nhét kẽ răng, thường đói đến lăn lộn đầy đất.

Có một lần nó thật sự không chịu được, đi nhà bếp ăn vụng, kết quả bị treo lên, đói bụng ròng rã một tháng, mỗi ngày chỉ có thể nhìn người khác ăn, đói đến tròng mắt cũng tái.

So sánh ra, nó càng muốn trở lại bên cạnh Triệu Khách hơn, dù ăn kém một chút nhưng mỗi lần đều có thể ăn vô cùng thoải mái.

Ngoạm miếng thịt lớn, uống từng ngụm canh lớn.

Cho dù là một nồi thịt bò kho tương, ít nhất ăn ở trong miệng cũng là tràn đầy phong phú hạnh phúc.

Vì nó biết, ăn hết món thịt bò kho tương này, sau đó còn có móng dê tương, đại giò, thịt kho tàu đủ loại...

Tóm lại nó không buồn bực vì bữa ăn sau của mình.

Hiện tại, nó nhìn bò bít tết tinh xảo trong đĩa, lại suy nghĩ sau khi nó ăn hết, buổi tối lại phải đói gần chết, tất nhiên người thường không thể hiểu được loại đau khổ này.

Cũng khó trách, ngoài miệng Đồ phu chi hạp nói Triệu Khách cho nó ăn đồ ăn heo, nhưng mỗi lần nhắc đến trong lòng thật sự đầy nhớ nhung.

Không thể nói Đồ phu chi hạp bẩm sinh mệnh tiện, nhưng lấy sức ăn của nó, một đĩa thịt bò Kobe còn không bằng trực tiếp cho nó hai đầu trâu.

Triệu Khách còn nghĩ đánh con hàng này một trận trước khi đi, kết quả nghe thấy cuộc sống của tên này thê thảm như thế, cũng không tiện ra tay.

"Nhịn một chút đi, tạm thời ta còn chưa thể giết nàng."

Nếu là hôm qua, e rằng lúc này Triệu Khách còn đang mưu đồ làm thế nào mới có thể một kích giết chết.

Nhưng lúc Triệu Khách thông qua màn hình lớn thấy thực lực mạnh mẽ của những người đưa thư kia, Triệu Khách đã đổi ý.

Mãnh thú luôn đi một mình, dê bò mới kết thành đội.

Hắn phải trở nên mạnh hơn, có lẽ lần này là một cơ hội rất lớn với hắn.

Ít nhất, trong đầu Triệu Khách đang có kế hoạch của một người điên, đã trở thành tư tưởng ban đầu.

"Nói vậy, nàng không có Đại Hạ đỉnh?"

"Không, ba năm qua ta không gặp Thuỷ Lộc và gốc cây già, nếu không cũng không thảm như thế."

Nhắc tới Thuỷ Lộc, Đồ phu chi hạp không khỏi chẹp miệng, không tự chủ nuốt từng ngụm nước bọt, trong đầu đều là chân hươu nướng, toàn hươu nướng.

Vừa hay cái lò nướng này là Thuỷ Lộc tự mình chế tạo.

"Ừm, vậy đi, giúp ta làm một số thân thể và mặt nạ da người, ngoài ra, nếu lần sau ngươi đói bụng, khi ta trở về sẽ mang cho ngươi càng nhiều thịt hơn."

Triệu Khách vỗ Đồ phu chi hạp, trong khoảng thời gian này nó cũng rất uất ức.

Trong lòng Triệu Khách vẫn có chút tình cảm với thằng ngu này, tuy ngu lại thêm thích cò kè mặc cả vào thời khắc mấu chốt.

Nhưng tình cảm với Đồ phu chi hạp ở trong lòng Triệu Khách lại hơn xa Thuỷ Lộc, gốc cây già, Quỷ hổ.

Bình Luận (0)
Comment