Trong nháy mắt ánh lửa bao trùm quang thuẫn, một bóng đen đạp trên tốc độ quỷ dị, hai tay giơ cao kiếm mang lấy oan hồn người chết quấn quanh, bóng dáng cùng xông vào trong ngọn lửa.
Tất cả mọi người không khỏi trừng to mắt, theo một tiếng gầm nhẹ tức giận, quang thuẫn nhanh chóng nổ vỡ trong ánh lửa.
Theo biển lửa bốc lên, bóng dáng mơ hồ dần trở nên rõ ràng, đồng tử của mọi người co rụt lại, nhìn hình ảnh trong biển lửa.
Chỉ thấy lão đầu hói lại dùng hai tay nắm chặt đại kiếm, máu tươi chảy xuống theo hổ khấu rách ra.
Triệu Khách lại đã hoàn toàn ngất xỉu, bị treo lưng ở trên lưng.
"A a a..."
Hai tay cầm thật chặt kiếm nhận chém xuống, dưới da đầu bóng loáng của lão đầu hói chảy ra một luồng đỏ thẫm, từng sợi gân xanh to khỏe nhúc nhích dưới da đầu.
Dường như máu trên dưới cả người đều vọt tới đầu, cặp mắt lồi ra như chuông đồng, là hung thần ác sát, còn là chiến thần phản kích.
Nhưng đối với Triệu Khách, cũng là vô lực vùng vẫy giãy chết.
"Vì, sao, a, ta đang cứu ngươi!!"
Giọng lão đầu hói trầm thấp như rít ra từ trong kẽ răng, hắn ta không dám mở miệng, vì lúc này có thể chống đỡ hoàn toàn là nhờ một hơi trong miệng.
Đối mặt với câu hỏi của lão đầu hói, Triệu Khách ghé vào trên lưng hắn ta, dáng vẻ nửa chết nửa sống nhưng giọng nói lại càng mạnh mẽ hơn hắn ta.
Hắn ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Đội trưởng đại nhân, không phải ngươi tới cứu ta sao, chịu giúp ta có gì không được, chỉ có một câu gọi là... Ngươi không chết, lòng ta không yên!"
Chỉ thấy Triệu Khách nói xong, lưỡi đao trong tay lại sâu hơn mấy phần, lưỡi đao dọc theo cột sống đâm xuống từng tấc.
Thậm chí lão đầu hói có thể nghe được cột sống của hắn ta ma sát với lưỡi đao phát ra tiếng "chi chi".
Loại đau nhói khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng kia, không khỏi khiến thân thể hắn ta thẳng tắp.
Hơn nữa trong mắt đám người Tuluka, lúc này lão đầu hói đang dốc hết sức cứu Triệu Khách.
"Đội trưởng!!"
Thấy cảnh này, Tuluka kích động lệ nóng đầy mặt, ngã quỵ dưới đất, lớn tiếng hô lên.
Triệu Khách hơi híp mắt lại, thấy cảnh này suýt thì phì cười, khẽ cười nói bên tai lão đầu hói: "Ngươi xem, đã có người bắt đầu khóc tang cho ngươi, ngươi cũng nên chết nhắm mắt đi!"
Trên thực tế, từ lúc bắt đầu vị đội trưởng này đã khiến Triệu Khách cảm thấy tên này không có ý tốt.
Rõ ràng nhiệm vụ lần này cũng là một cái bẫy, Triệu Khách cũng nghĩ tới có người bán tin tức.
Lão đầu hói này lại trở tay bán đứng vị trí đánh lén của hắn, càng khiến Triệu Khách cảm thấy tức giận.
Vừa rồi nhìn như hắn ta đang liều mạng cứu viện hắn, nhưng kỹ năng diễn sứt sẹo đó thật sự đã bán đứng động cơ của lão đầu hói trong vài phút.
Rõ ràng là cơ hội phá vòng vây tốt nhất, lại lựa chọn cứu hắn trở về.
Quan trọng hơn là, tay của hắn ta chộp vào ngang hông của hắn, đưa đầu của hắn về hướng những súng máy kia bắn phá mạnh nhất.
Cứ vậy, ngươi còn không biết xấu hổ nói ta nên yên tâm??
Được rồi, có thể nói trên đây đều là suy đoán của Triệu Khách, có lẽ lão đầu hói sẽ nói là hắn ta vô ý, cũng có thể nói là sơ suất của hắn ta.
Nhưng tiếp theo, khi đại kiếm chém nát năng lượng thuẫn, cuối cùng lão đầu hói đã để lộ ra cái đuôi hồ ly của hắn ta, muốn nhấc hắn lên.
Cánh tay lớn như vòng sắt nắm lấy bắp chân của hắn, vòng hắn lên giữa không trung, chuẩn bị lấy hắn để đỡ kiếm.
Chỉ sợ lão đầu hói nằm mơ cũng không ngờ, trông Triệu Khách có vẻ suy yếu, trên thực tế đều là giả vờ.
Có năng lực bị động của Phách vương hổ bí, miễn trừ 80% tổn thương ngũ hành và 60% tổn thương cận chiến, loại hành động này sao có thể tổn thương hắn.
Hơn nữa lão đầu hói cũng quá coi thường hắn, tưởng dùng một tay đã có thể chiếm cứ lực lượng mang tính nghiền ép, vẫn khống chế hắn.
Thật sự không biết về mặt sức mạnh chân chính, lực lượng của Triệu Khách không thể kém hơn lão đầu hói, thậm chí còn cao hơn một bậc.
Ngay lúc lão đầu hói ra tay, Triệu Khách cũng hành động, thân thể uốn éo bộc phát ra lực lượng cường đại, khiến lão đầu hói vội vàng không kịp chuẩn bị.
Trong nháy mắt Triệu Khách tránh ra, chỉ thấy thân thể Triệu Khách giẫm lên đầu của lão đầu hói, nhảy lên thật cao, đồng thời rút ra Tuyết Cơ tử.
Hắn dựa vào trọng lực rơi xuống, trở tay đâm một đao vào xương sống lưng của hắn ta, khiến thân thể của hắn ta cứng đờ nguyên tại chỗ.
Hình ảnh vội vàng không kịp chuẩn bị, hoàn toàn vượt ra khỏi sự tưởng tượng của lão đầu hói, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Hắn ta biết năng lực của tên này được tăng lên, nhưng chưa từng nghĩ đến sẽ có lực bạo phát kinh người như vậy.
Huống hồ, không phải hắn đã trọng thương mất sức?
Không kịp nghĩ nhiều, thậm chí lão đầu hói không cách nào phản kích, vì một kiếm vốn nên chém vào Triệu Khách, lúc này lại đón đầu đánh xuống đầu hắn ta.
Người cứng ngắc không thể trốn tránh, hắn ta chỉ có thể dùng hết sức tay không đỡ đao sắt.
Cũng may trải qua năng lượng thuẫn tiêu giảm, khiến uy lực của đại kiếm giảm đi rất nhiều, cộng thêm sự bộc phát khi tuyệt vọng khiến lực lượng của lão đầu hói lập tức bộc phát đến cực hạn, miễn cưỡng tiếp nhận lưỡi kiếm.
Nhưng cũng như Triệu Khách đã nói, đây chỉ là vùng vẫy giãy chết.