So sánh ra, số con tem bị chia ra cũng không nhiều, hơn nữa những con tem được giữ lại vẫn giữ nguyên năng lực của con tem, ví dụ như con tem “Phách vương hổ bí” này.
Trước khi tiến hành thôn phệ, Triệu Khách lại kiểm tra xung quanh một chút.
Hiện tại hắn trốn ở một tầng hầm không đáng chú ý, chỉ có một lối vào, lối vào này cũng bị Triệu Khách bày bẫy.
Sau khi bảo đảm không có sơ hở, Triệu Khách mới bắt đầu tiến hành thôn phệ.
Theo Triệu Khách lựa chọn thôn phệ, chỉ thấy một đống lông tơ xuất hiện trên trang bìa màu vàng của sách tem, cái bụng tròn vo của "Thôn" nặn ra từ trên trang bìa.
Cái bụng tròn vo há ra cái miệng to như chậu máu, bao vây lấy tinh thần của Triệu Khách, kéo vào bối cảnh con tem “Phách vương hổ bí” này.
"Đông đông đông..."
Tiếng gõ thìa sắt quen thuộc khiến những chiến sĩ bệnh tật trong phòng bệnh lập tức lấy lại tinh thần, tất cả mọi người tự giác xếp thành hàng, trơ mắt nhìn đôi chân dài của nữ đầu bếp.
Không biết là mùi thơm của thức ăn hay là dáng người như ma quỷ nửa chặn nửa che của nữ đầu bếp, khiến những chiến sĩ này ý chí chiến đấu lên cao, thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng nuốt nước bọt "xẹt" một tiếng.
Thánh Nhân nói, thực sắc tính dã, món ngon và sắc đẹp ở trước mắt, tất nhiên khiến người ta suy nghĩ miên man.
Nhưng hôm nay những chiến sĩ này đã thất vọng rồi, nữ đầu bếp không đến đưa cơm nữa, mà đã giao việc chia cơm cho cho hai vị y tá đi cùng.
Đây là hai vị y tá bình thường của vị diện này, đã trải qua mấy ngày sống trong ác mộng, bị dọa sợ càng giống một con thỏ trắng nhỏ, hận không thể quấn dây thừng lên cổ áo của mình.
Vì trong khoảng thời gian này liên tục chịu sợ hãi nên sắc mặt tái nhợt, trên mặt không có vẻ hồng nhuận phơn phớt ngày xưa.
Mái tóc được búi kỹ cho vào trong mũ, không có bất kỳ mỹ cảm gì để nói, khiến các chiến sĩ hô to thất vọng.
Ngay lúc ánh mắt những chiến sĩ này đầy thất vọng, đã thấy vị Nữ thần khêu gợi này lại cất bước đi về phía giường bệnh, trên tay của nàng còn ôm một cái hộp cơm tinh xảo.
Hành động này lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Cargill ngồi ở trên giường nhìn ánh mắt Nữ thần hướng về bên này, nhịp tim đập cũng tăng tốc theo.
Trong lòng hơi không dám tin tưởng, ánh mắt Nữ thần lại nhìn về phía hắn ta.
"Không thể nào! Chẳng lẽ là ảo giác? Chân Thần, nàng đi tới, nàng đang đi về phía ta!"
Cargill đột nhiên ngồi bật dậy từ trên giường, suy nghĩ một chút rồi nhanh chóng nắm lấy ấm nước bên cạnh, nhét vào trong chăn, chống lên một cái lều nhỏ cho mình.
Tuy làm như vậy trông hơi buồn cười, nhưng cũng có thể miễn cưỡng che giấu sự xấu hổ nhục nhã vì hắn ta thiếu bộ phận nào đó.
Nữ thần đang đi thẳng tới trước mặt, càng ngày càng gần, càng ngày càng rõ ràng.
Thậm chí Cargill có thể thấy bước chân của Nữ thần nhẹ nhàng, hình ảnh đôi hung khí nhân gian kia hơi rung động theo tốc độ, khiến Cargill cảm thấy sự choáng váng xông tới trong đầu.
"Đáng chết, nếu có thể để ta sờ một cái, ta tình nguyện chết chìm trong cặp hung khí kia!"
Cargill cũng không biết hắn ta không phải người thứ nhất có suy nghĩ như vậy, hơn nữa trước đây không lâu đã có người hành động.
Chỉ thấy Nữ thần đi đến phía trước giường của hắn ta, đưa hộp cơm trên tay ra, Cargill không tự chủ được đưa tay ra đón.
Đáng tiếc, lại đón vào khoảng không.
Chỉ thấy Clarice đưa hộp cơm trên tay cho phân thân của Triệu Khách ở bên cạnh.
"Cho! Biết ngươi ăn chay nên ta làm riêng cho ngươi."
Triệu Khách ngạc nhiên nhìn hộp cơm mà đối phương đưa cho hắn, đưa tay nhận lấy hộp cơm trong ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người.
Triệu Khách mở hộp cơm ra, ngay sau đó một mùi thơm theo hơi nước mông lung tràn ra, những quân hán xung quanh đều không nhịn được hít sâu một cái.
Vẻ mặt say mê, ai không biết còn tưởng đám người này đang hít thuốc phiện.
Cách bày biện đơn giản cà rốt và rau xanh, phối hợp xanh đỏ tinh xảo lại vui mắt.
Điều khiến người ta càng ghen tỵ, hơn là phía trên có quả trứng ốp la hình trái tim, làm thế này thật sự giống như đang tỏ tình.
Trong lúc nhất thời, thậm chí Triệu Khách có thể cảm nhận được ánh mắt của đám quân hán xung quanh quăng tới, bên trong mang theo sát khí dày đặc.
Vẻ mặt đó rõ ràng đang nói cho Triệu Khách biết, ngươi chết chắc rồi!
Đối mặt với hộp cơm tình yêu ở trên tay, trong lòng Triệu Khách lại sinh ra cảm giác quái dị mà người thường khó có thể hiểu được.
Hắn lại bị trêu chọc rồi hả? Hơn nữa hắn còn bị chính mình trêu chọc hả??
Chỉ thấy phân thân Triệu Khách ngẩng đầu, nhìn nữ nhân yêu diễm mị hoặc trước mắt, biểu cảm quyến rũ trên mặt chỉ thiếu trực tiếp nói cho Triệu Khách biết: "Không sai, ta đang trêu chọc ngươi, nghiêm túc!"
"Sao không thích ăn à, không sao, ngươi muốn ăn cái gì, ta làm cái đó, bao gồm..."
Loại giọng nói này làm người nghe cảm thấy tê dại đến tận xương cốt, khiến đám quân hán xung quanh đều sắp phát điên.
Nói đến cuối cùng, không ai có thể nghe được giọng nói của nữ đầu bếp, chỉ thấy nữ đầu bếp khẽ cắn ngón tay, đầu ngón tay tinh tế trắng nõn bị nhẹ nhàng ngậm ở khóe miệng của nàng.
Làm điệu làm bộ, tươi đẹp ba phần.
Càng như vậy, càng khiến trong đầu người ta không tự chủ được tiến hành bổ não.