Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1352 - Chương 1352 - Cường Công

Chương 1352 - Cường công
Chương 1352 - Cường công

Quay đầu nhìn lại, hai người nhìn thẳng vào mắt nhau, trong lòng Triệu Khách khẽ dao động, hô hấp trở nên nặng nề.

Quá gần, vì không gian chật hẹp nên hai người gần như dính sát vào nhau, thậm chí có thể nghe được tiếng tim đập của đối phương.

Chỉ cần Clarice hơi uốn éo thân thể, Triệu Khách có thể rõ ràng cảm nhận được chỗ nhô ra trước ngực đang ma sát vào lồng ngực của hắn.

Điều này khiến phân thân Triệu Khách không khỏi máu nóng bành trướng, hung hăng nuốt xuống một ngụm nước bọt, nói thầm: "Súc sinh, ngươi lại không buông tha cả bản thân??"

Dù trong lòng phân thân Triệu Khách không ngừng mặc niệm Bạch Cốt quan.

Đáng tiếc hắn chỉ là một phân thân, cũng không tu thành Bạch Cốt pháp, điều lúng túng hơn là giả thể cảm ứng vô cùng rõ ràng hành động nhiệt huyết sôi sục của Triệu Khách.

Nhưng đối mặt với hành động của Triệu Khách, nàng cũng không cảm thấy tức giận, ngược lại trong mắt mang theo vẻ trêu chọc, nửa đùa nửa thật nói với Triệu Khách: "Ngươi chọc ta làm gì?"

"Không có."

Ngoài miệng Triệu Khách kiên quyết phủ nhận, nhưng thân thể lại rất thành thật chọc một chút.

Cũng may Triệu Khách không bị phía dưới nhiệt huyết bành trướng làm cho đầu óc choáng váng, liếc mắt đánh giá hành lang tràn đầy bụi mù bên ngoài một chút.

Cẩn thận nghe không khó nghe ra bên ngoài có tiếng cảnh báo dồn dập.

"Xảy ra vấn đề, đi theo ta!"

Triệu Khách dùng một tay xách đũng quần của mình, chợt lôi kéo giả thể nhanh chóng đi xuống từ hành lang.

Đi xuống tòa nhà bệnh viện, Triệu Khách nhìn hai bên, chỉ nghe tiếng cảnh báo phía ngoài đột nhiên im bặt, không chỉ cảnh báo xuất hiện vấn đề, ngay cả bóng đèn trên đỉnh đầu bọn họ cũng bắt đầu trở nên lúc sáng lúc tối.

"Ồ!"

Lúc này, Clarice sau lưng Triệu Khách ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt nhìn về phía camera sau lưng, cặp mắt kia dần híp lại thành một đường thẳng.

Nàng đột nhiên vung tay gọi ra một đạo ánh sáng vàng, trực tiếp cắt camera kim loại thành hai nửa.

"Vô Tướng kiếm kinh!!"

Phân thân Triệu Khách thấy thế không khỏi ngạc nhiên, vốn tưởng nàng chỉ được chia Tự nhiên chi nộ và Hồ tiên của hắn, không ngờ còn có Vô Tướng kiếm kinh.

"Theo ta đi, ta biết một chỗ có thể sẽ khá an toàn!"

Clarice nói xong đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, chỉ thấy nàng vén làn váy lên.

Triệu Khách thấy thế vô thức nghiêng đầu sang chỗ khác, con mắt nhìn chếch xuống dưới.

Chỉ thấy trên bắp đùi trắng bóng quấn quanh một chiếc túi chiến thuật nhiều chức năng màu đen, bên trên treo hai quả lựu đạn cỡ nhỏ, còn có một khẩu Desert Eagle.

Nhìn đến đây, phân thân Triệu Khách lập tức mềm đi một nửa, trong lòng không khỏi lắc đầu: "Đũng quần giấu bom?? Không thể trêu vào! Không thể trêu vào!"

"Cầm lấy, đi theo ta!"

Nữ đầu bếp Clarice đưa lựu đạn và súng cho Triệu Khách.

Triệu Khách đưa tay nhận lấy, trên lựu đạn mang theo một mùi thơm thoang thoảng thanh bình cùng chút hơi ấm trên da thịt của nàng.

Đây cũng là vũ khí do nàng chuẩn bị sẵn?

Triệu Khách tiếp nhận vũ khí đi theo sau lưng, Clarice hai người cẩn thận đi dọc theo hành lang.

Tất nhiên Clarice quen thuộc với bệnh viện hơn Triệu Khách nhiều, khéo léo né tránh mỗi một cái camera.

Cạy ra cửa sổ, chỉ thấy ngoài cửa sổ vừa hay là một điểm mù của máy giám sát, bên cạnh còn có một đường ống rỉ sét.

Hành động quen thuộc khiến Triệu Khách rất nghi ngờ, e rằng trước đó nàng đã làm chuyện trộm gà trộm chó không biết bao nhiêu, nếu không sao lại quen thuộc như vậy.

"Mời đi, ưu tiên nam sĩ!"

Hiếm khi nào Clarice nói chuyện chững chạc đàng hoàng với Triệu Khách.

Triệu Khách gật đầu, lúc này không phải thời điểm để sĩ diện, kẻ đến không có ý tốt, năng lực của đối phương khiến Triệu Khách có dự cảm xấu, cảm giác giống với lần bị Liệp Cẩu đoàn đánh lén trong hiện thực.

Nếu đổi lại là hắn, lúc tiến công tuyệt đối không đơn giản như thế, e rằng sát chiêu còn ở phía sau, tin tưởng sẽ liên tiếp ập tới.

Hiện tại cách tốt nhất là tìm chỗ an toàn, trốn tránh mũi nhọn trước, để quân đoàn bạo động ăn hết sát chiêu do đối phương đưa tới lại nói.

Triệu Khách bò xuống theo đường ống, thật ra cũng không cao, Triệu Khách có nhảy xuống cũng không có vấn đề gì.

Ngay lúc trong lòng Triệu Khách đang suy nghĩ, đám người này to gan lớn mật, lại trực tiếp ra tay với đại bản doanh của quân đoàn bạo động, rốt cuộc là có mục đích gì.

"Này!"

Bên tai đột nhiên vang lên tiếng gọi của Clarice.

"Cái gì??"

Triệu Khách vội vàng ngẩng đầu, chỉ thấy Clarice ở trên đỉnh đầu nhanh chóng vén một góc váy của mình lên.

Trong chốc lát, điểm hồng dưới váy bị Triệu Khách nhìn rõ ràng, điểm nhạy cảm màu phấn hồng không chút che giấu nào xuất hiện trước mắt Triệu Khách.

Tay Triệu Khách trượt đi, suýt nữa ngã xuống từ trên đường ống.

Nhìn dáng vẻ luống cuống tay chân của Triệu Khách, Clarice che miệng lại, phát ra tiếng cười đắc ý như chuông bạc.

Triệu Khách tức giận nói: "Đứng đắn một chút, chúng ta đang chạy trốn!"

"Là ngươi đang chạy trốn giữ mạng!"

Clarice nhảy xuống từ trên bậc xi măng, thỉnh thoảng cặp mắt sáng ngời có thần kia lại lóe ra ánh sáng xảo trá.

Ánh mắt như vậy khiến trong lòng Triệu Khách ngạc nhiên, nhìn thế nào cũng cảm thấy hơi quen thuộc.

"Bên này!"

Chỉ thấy Clarice kéo cánh tay Triệu Khách, quay người đi đến trước cửa sổ của một căn phòng dưới lầu một, gọi ra Vô Tướng kiếm kinh cắt cửa sổ ra một lỗ thủng.

Bình Luận (0)
Comment