Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1368 - Chương 1368 - Không Có Việc Gì, Ngươi Ăn Từ Từ (2)

Chương 1368 - Không có việc gì, ngươi ăn từ từ (2)
Chương 1368 - Không có việc gì, ngươi ăn từ từ (2)

Vì vậy, lúc này Triệu Khách trông mong nhìn chằm chằm lão Thất, muốn xem thử rốt cuộc cái Bánh bao hoàng kim dược sao chép này sẽ có dược hiệu như thế nào.

Lão Thất cũng không biết trong lòng Triệu Khách đang suy nghĩ gì, chỉ thấy rất tò mò vì sao tên này không đánh lén mình, ngược lại vẻ mặt thành thật nhìn mình ăn bánh bao.

"Thật sự không đánh lén?"

Lão Thất hơi không tin, cảm giác mình đã khôi phục không ít, cho nên rất bình tĩnh cố ý lộ ra một sơ hở, xem Triệu Khách có cắn câu hay không.

Kết quả Triệu Khách thật sự không hề động đậy, con mắt trông mong nhìn chằm chằm Bánh bao hoàng kim dược trên tay hắn ta.

Dường như đã nhận ra vẻ hoang mang của lão Thất, Triệu Khách ngẩng đầu cười nói: "Không có việc gì, ngươi ăn từ từ, chỗ ta có dưa muối do ta tự muối, ngươi có cần một chút không?? Dù sao trước khi chết cũng phải ăn thật no, vẫn nên tôn trọng nhân quyền."

Nghe được Triệu Khách trêu chọc, vẻ mặt lão Thất càng thêm cổ quái, thầm nói: "Chẳng lẽ tên này là đồ ngu trong truyền thuyết?"

Suy nghĩ, lão Thất đột nhiên cười lạnh, đoán chừng đã rất lâu rồi con hàng này không đến Quỷ thị, không biết mình đang ăn cái gì.

Dù sao cái bánh bao thuốc vàng óng ánh này thật sự hơi phá vỡ sự nhận biết của bọn họ với thuốc.

Trong không gian khủng bố lần trước, vì bọn họ không biết thứ đồ chơi này, kết quả để đối phương nhân cơ hội ăn hai cái, thực lực nhanh chóng khôi phục lại, thật sự chạy trốn khỏi tay bọn họ.

Một lần thua thiệt ngầm này, nhớ tới sẽ khiến người ta hận đến ngứa răng

Thấy đối phương cũng bắt đầu phạm phải sai lầm trước đó của bọn họ, trong lòng lão Thất không nhịn được trộm vui vẻ, con mắt liếc nhìn vết thương trước ngực Triệu Khách một chút.

Khóe miệng vô thức nở một nụ cười lạnh, trong lòng âm thầm khinh bỉ: "Con dế nhũi nhà ngươi, chờ lão tử ăn xong lại dạy dỗ ngươi tử tế."

Đối phương đã không đánh lén, hắn ta cũng không cần thiết ăn vội vã như vậy. đây là cái bánh bao tốn 70 điểm bưu điện đổi lấy, tất nhiên hắn ta muốn nếm thử hương vị thế nào.

Vừa cắn từng miếng nhỏ nhai kỹ nuốt chậm, vừa cảnh giác đề phòng Triệu Khách.

Khỏi phải nói, hương vị thật sự rất thơm, trước đó ăn quá vội nên chỉ cảm thấy ăn ngon, chứ không thể thưởng thức ra hương vị.

Lúc này nhai kỹ nuốt chậm mới có thể cảm nhận được cảm giác tinh tế tỉ mỉ của cái Bánh bao hoàng kim dược này, cùng với mùi thuốc nhàn nhạt.

Không thể không thừa nhận, có thể sáng tạo ra bánh bao thuốc thần kỳ như thế, thật sự khiến người ta cảm thấy bất ngờ.

"Ừm... Có lẽ thêm chút dưa muối sẽ ăn khá ngon."

Lão Thất suy nghĩ trong lòng, chờ lần sau hắn ta mang theo một ít dưa muối, tốt nhất phối hợp với nước đậu xanh ướp lạnh, hắc hắc, lần sau ăn sẽ là một một loại hưởng thụ.

Lão Thất suy nghĩ lung tung ở trong lòng, hoàn toàn bị hương vị của Bánh bao hoàng kim dược chinh phục.

Hồn nhiên quên đi, nếu thật sự có lần sau, đối phương có cho hắn ta thời gian ăn bánh bao hay không cũng là một vấn đề, còn có thể chờ hắn ta lấy ra dưa muối? Nước đậu xanh??

"Thật sự ăn ngon như vậy sao?"

Nghe được Triệu Khách đứng bên cạnh tò mò hỏi, lão Thất cười lạnh, nhét một miếng Bánh bao hoàng kim dược cuối cùng vào trong miệng, vỗ tay đứng lên, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn chằm chằm Triệu Khách.

Hắn ta đã có thể cảm nhận được năng lượng của mình đang nhanh chóng khôi phục, trong bụng như có một đoàn lửa ấm, cảm giác ấm áp bao trùm cả người mình.

Không chỉ xóa sạch tất cả sự mệt mỏi trên người hắn ta, càng khiến trạng thái tinh thần của hắn ta chưa từng thoải mái như vậy.

"Tiền nào đồ nấy, hắc hắc, thật sự là đồ tốt."

Lão Thất khen một câu ở trong lòng, liếc mắt nhìn chằm chằm Triệu Khách, nhếch miệng để lộ ra cái răng nanh bén nhọn.

Trong chốc lát, chỉ thấy hai con dao găm màu đen xuất hiện trên tay lão Thất.

"Ăn ngon! Đương nhiên ăn ngon! Đây tuyệt đối là món bánh bao ngon nhất mà ta từng ăn, chắc chắn ngươi chưa từng ăn, trong Quỷ thị có bán, nhưng... E rằng ngươi không có cơ hội ăn!"

Vừa nói xong, chỉ thấy bóng dáng lão Thất nhanh chóng mơ hồ, trên người dâng lên một đoàn sương đen.

Chỉ thấy sương đen vặn vẹo, hai con dao găm huyễn hóa ra hình thái con rết, một trái một phải ám sát về phía Triệu Khách.

"Biến nhanh!"

Trong lòng Triệu Khách chấn động, lập tức hiểu rõ dược hiệu của Bánh bao hoàng kim dược sao chép ra.

Đừng quên, Triệu Khách cũng tự mình thưởng thức loại Bánh bao hoàng kim dược được Đại bổ đương quy gia trì này.

Chỉ là tình huống lúc đó khẩn cấp, cộng thêm tình trạng của hắn không tốt, cho nên không thể trải nghiệm sâu sắc.

Triệu Khách vẫn nhớ rất rõ ràng một số tình huống đại khái.

Đối mặt với lão Thất bộc phát tiến công, Triệu Khách không đối đầu chính diện với hắn ta, ngược lại lựa chọn phòng thủ.

Sau khi mất đi năng lực của “Tam vĩ hồ ly”, tốc độ của Triệu Khách đã kém xa lúc trước.

Đối mặt với sự tiến công mạnh mẽ cuồng bạo như mưa to của lão Thất, chỉ thấy trên tay Triệu Khách đột nhiên xuất hiện một mặt mai rùa.

"Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!"

Ánh lửa văng khắp nơi, lấp lóe chiếu sáng trong rừng cây.

Mai rùa bao trùm nửa người Triệu Khách, hai cái đao ảnh con rết trước mặt chặt đánh vào mai rùa, lại không để lại một chút dấu vết nào.

Bình Luận (0)
Comment