Cho đến khi kéo dài nửa tiếng một lần, điều này khiến trong lòng Triệu Khách thở phào, mặc dù bây giờ trên người vẫn có virus, nhưng chỉ cần cho hắn thời gian, hắn có thể chậm rãi dùng Nhiếp nguyên thủ rút những độc bệnh này ra từng chút một.
"A??"
Lúc này, lỗ tai Triệu Khách khẽ động, áp đầu vào lồng ngực Quỷ hổ, cẩn thận nghe ngóng bên ngoài.
Chỉ nghe một tràng tiếng động rất cổ quái càng ngày càng gần, hình như có cái gì đó đang nhanh chóng tiếp cận hắn.
Triệu Khách miễn cưỡng đưa ra ngũ giác, tìm kiếm theo phương hướng phát ra tiếng động.
Chỉ thấy theo một tia sáng đỏ sau lưng, một con rối thân thể thật thà nhanh chóng bay về phía hắn, vừa bay vừa phát ra một tràng tiếng rít chói tai: "Oa oa oa..."
"Đó là cái gì?"
Triệu Khách không khỏi ngạc nhiên, trong lòng vô thức sinh ra một loại dự cảm xấu.
Trong sự tìm tòi nghiên cứu của ngũ giác, sắc mặt Triệu Khách lập tức lạnh lẽo, chỉ thấy con rối hấp dẫn một mảnh hoạt thi đen nghịt đi theo sau, nói ít cũng có mấy trăm.
"Đáng chết, chém nó cho ta!"
Triệu Khách thay đổi mệnh lệnh, để Quỷ hổ nhanh chóng làm hỏng con rối này, nếu không cứ có thứ đồ chơi thế kia đi theo sau lưng, hắn dứt khoát đừng làm gì nữa.
Sau khi nhận được mệnh lệnh của Triệu Khách, chỉ thấy Quỷ hổ nhanh chóng quay trở lại, hai tay rút hai thanh đại kiếm từ sau lưng, vung lưỡi kiếm chém thẳng xuống đầu con rối bay tới.
Hai thanh kiếm dấy lên một cơn gió lạnh trong không khí, lưỡi kiếm một trái một phải chém ra tia sáng lạnh hình chữ X.
Con rối chỉ lớn khoảng bàn tay bị lưỡi kiếm lập tức cắt thành ba đoạn, tấm vải và cục bông vỡ vụn trong không khí rơi xuống dưới.
Tiếng thét chói tai quái dị lập tức im bặt.
Thấy thế, Triệu Khách thở ra một hơi trong lòng, nhìn về phía hơn ngàn hoạt thi xông tới, trên mặt bao trùm vẻ lo lắng.
Dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng không khó nghĩ ra, thứ đồ chơi này chắc chắn là kiệt tác của một người đưa thư nào.
Đoán chừng tám chín phần mười cũng là tác phẩm của Liệp Cẩu đoàn, Ngao Liệp.
Ngoại trừ tên này, Triệu Khách không nghĩ ra còn có ai chơi loại trò vặt này vào thời điểm này.
Giải quyết con rối này, Triệu Khách lập tức để Quỷ hổ rời đi.
Nhưng đúng vào lúc này, con rối vốn đã bị chặt vỡ nát trên mặt đất tự ghép lại, tiếp tục đi theo trên đỉnh đầu Triệu Khách, phát ra tiếng thét chói tai quái dị.
"Cạc cạc cạc..."
Tiếng động đáng ghét đơn giản không sợ làm phiền người khác.
"Xé nát nó cho ta!"
Triệu Khách lại để Quỷ hổ thử, lần này Quỷ hổ từ bỏ dùng kiếm, mà dùng hai tay nắm lấy con rối, vặn rơi đầu con rối, ngón tay thò vào cái miệng chuối tiêu kia, "két" một tiếng xé đầu con rối thành mảnh nhỏ.
Quỷ hổ móc bông ra, ném mạnh xuống đất.
Trong chớp mắt con rối bị xé thành mảnh nhỏ, Triệu Khách đảm bảo dù có tay nghề may vá đỉnh phong, cũng đừng hòng phục hồi thứ đồ chơi này như cũ.
Nhưng điều khiến Triệu Khách thấy thất vọng là, rõ ràng con rối đã bị xé thành mảnh nhỏ, lại một lần nữa nhanh chóng phục hồi như cũ.
Nó há to mồm giống châm chọc Triệu Khách, phát ra tiếng "cạc cạc cạc" chói tai.
"Không phá hủy được?"
Sau hai lần thử, lúc này Triệu Khách cũng không quan tâm nhiều như vậy, vì một mảnh hoạt thi đen nghịt đằng sau đã chú ý tới Triệu Khách, nếu không chạy, Triệu Khách sẽ bị những hoạt thi này nuốt mất.
Tuy có lòng tin với phòng ngự của Quỷ hổ, nhưng nhìn một mảnh hoạt thi đen kịt đằng sau, dù là ai cũng không muốn bị những quái vật này cuốn lấy.
Huống hồ tình huống của hắn cũng không lạc quan, cần gấp một nơi để nghỉ ngơi.
Hắn khống chế Quỷ hổ nghĩ cách nhanh chóng cắt đuôi đám hoạt thi sau lưng, nhưng con rối kia vẫn theo sát sau lưng Triệu Khách.
Tiếng kêu chói tai, ít nhất có thể truyền khắp vài trăm mét xung quanh, đơn giản là một cái còi to, nói cho hoạt thi sau lưng biết vị trí của Triệu Khách.
Đây chính là điểm buồn nôn của “Tiêm khiếu oa oa”, con rối này không có bất kỳ năng lực đặc biệt gì, cũng không gây ra bất kỳ công kích gì cho ngươi.
Nó chỉ đi theo sau mông ngươi dùng sức thét lên, mặc cho ngươi dùng tất cả cách, cũng đừng hòng làm hỏng đồ chơi này.
Có người từng thử, dù là đốt hay chôn xuống đất, chẳng có tác dụng gì với thứ đồ chơi này.
Cách duy nhất cũng là cầm ở trên tay, bịt miệng của nó lại, hoặc là tìm một đồ vật nó không nhả ra được, cũng không nuốt vào được nhét vào trong miệng của nó.
Nếu không sẽ không có bất kỳ cách nào phá hủy thứ đồ chơi này.
Vì vậy, rất nhiều người đã không chán ghét con rối này như thế, đặc biệt là người am hiểu ẩn nấp như Triệu Khách, có thứ đồ chơi này đi theo sau, cho dù không kêu cũng tạo ra ảnh hưởng rất lớn cho Triệu Khách.
Thấy thứ đồ chơi này đi theo sau mông hắn làm máy báo động, không được tích sự gì.
Triệu Khách cũng giận, để Quỷ hổ bắt vật nhỏ này lại, ném cho Triệu Khách đang trốn ở trong khôi giáp Quỷ hổ.
Chỉ thấy Triệu Khách suy nghĩ, tìm ra một cục vải bông từ trong sách tem nhét vào miệng thứ đồ chơi.
Trong chốc lát bên tai Triệu Khách nhẹ nhàng, cảm giác toàn bộ thế giới đều trong sạch.
Nhưng còn chưa chờ Triệu Khách hưởng thụ thế giới trong sạch này một chút, đã thấy cục vải bông trong miệng con rối lại bị nó nuốt xuống, tiếp tục kêu lên cạc cạc cạc.