Trừ khi bản thể của hắn đủ ngu, nếu không đừng hy vọng những giả thể này ngu hơn ngươi.
Chỉ thấy trong sương đen dần truyền đến tiếng kêu chói tai, có chút giống tiếng kêu phát ra từ cổ họng mèo hoang bị thương, nghe thôi cũng khiến người ta nổi da gà.
"Con mẹ nó, thứ đồ chơi này là cái gì?"
Bò được một nửa, Heo mập quay đầu nhìn lên, thịt mỡ trên mặt cũng không nhịn được hơi run lên.
Chỉ thấy trước đó chỉ là một mảnh sương đen nhỏ như vậy.
Hiện tại, lại là mây đen che đậy, một mảng lớn đen nghịt đang bao phủ trên đỉnh đầu bọn họ.
Lúc này Heo mập cũng thấy rõ ràng, một mảng lớn đen nghịt này là chim, nhưng không phải chim mà Heo mập nhận biết, lông vũ hư thối, cả người tràn ngập mùi hôi.
Có thể thấy nửa bên của một số con chim chỉ còn sót lại bộ xương, nhưng như thế vẫn bay được!
"Ngực to, đây là thứ đồ chơi gì?"
Heo mập cúi đầu nhìn Triệu Khách, chỉ thấy khuôn mặt Triệu Khách đen xì, yên lặng lấy ra một cây dao găm từ trong sách tem.
Dao găm sáng như bạc, lóe ra sát khí lạnh buốt, giơ lên nhắm thẳng vào mông Heo mập đâm một đao.
"A!!!"
Heo mập siết chặt cúc hoa, phát ra tiếng kêu thảm như mổ heo, mắng: "Ngươi mẹ nó có bệnh không hả!"
Lúc nói chuyện, chỉ thấy Triệu Khách lại đâm một đao.
"Nhanh bò đi, không bò lên nổi, đao tiếp theo của ta sẽ tiễn ngươi đi làm thái giám!"
Đến lúc nào rồi, con hàng Heo mập này còn chậm rãi như vậy, Triệu Khách cảm thấy phải để hắn ta cảm nhận được cái gì gọi là lửa đốt mông.
Nhìn dao găm sáng như bạc trên tay Triệu Khách, Heo mập cảm thấy dưới hông mát lạnh, ngay cả hạch đào cũng co rút lại, không còn dám nhiều lời, nắm lấy tấm ván cầu nhanh chóng trèo lên.
"Ha ha, bò chậm như vậy, ta giúp các ngươi một chút thế nào!"
Tiết Đồng đứng ở vách núi đối diện, trên mặt xuất hiện ý cười, đưa tay chỉ hai người Triệu Khách.
Trong chốc lát, thi điểu đen nghịt trên đỉnh đầu bắt đầu vung cánh, lúc tiến về phía hai người lại phát tiếng thủy triều như là biển động.
Lần này đừng nói là Triệu Khách, ngay cả Heo mập cũng nóng nảy, nhưng trước đó hai người đứng ở đầu cầu, lúc này trèo lên, dù bò nhanh cũng không thể bò được một nửa.
Đối mặt với một mảnh thi điểu đen nghịt xông đến từ sau lưng, hai tay mập mạp run lên một cái, đặt mông suýt nữa ngồi thẳng xuống dao găm trên tay Triệu Khách.
"Nhanh bò lên!"
Triệu Khách thúc giục Heo mập, trong lòng cũng hối hận.
Sớm biết vậy, lúc ấy nên để Heo mập đứng ở đằng sau, nhìn thi điểu vọt tới từ phía sau, Triệu Khách cũng cảm thấy tê cả da đầu.
Có trời mới biết, sao tên này cất nhiều thứ đồ chơi này vào trong Đại Hạ đỉnh như vậy.
Cũng không biết, hai con hàng Thuỷ Lộc và gốc cây già này rốt cuộc thế nào, nhưng có thể chắc chắn căn nhà mới mà hắn vất vả sửa sang hoàn toàn xong đời.
"Ta... Ta bò không được nữa!"
Trong giọng nói của Heo mập mang theo tiếng khóc nức nở, tuy sức lực của hắn ta lớn nhưng không chịu được việc đi tiếp như thế, kiểu trèo lên thẳng đứng thế này tốn sức hơn đi cầu thang bình thường rất nhiều.
Triệu Khách không nói chuyện, đâm thẳng tới một dao, Heo mập đau đến kêu lên ngao ngao, kiên trì xông lên.
"Đừng đâm! Còn đâm nữa mông lão tử sẽ nát!"
Lúc nói chuyện, Heo mập cắn răng trèo lên, nhưng sau mông chẳng mấy chốc lại một trận đau rát.
Cảm giác lần này không giống đâm, cảm giác như chui vào bên trong khiến Heo mập gấp rút siết chặt hai chân, tức giận mắng to: "Ngươi biến thái! Có tin lão tử thả cứt vào mặt ngươi không!"
"Ta không đâm ngươi, ngươi tự quay đầu nhìn xem!"
Triệu Khách tức giận mắng, chỉ thấy Heo mập quay đầu nhìn, đã có bốn năm con thi điểu nhào vào mông hắn ta.
Dường như thi điểu ngửi được mùi máu tươi trên mông Heo mập bốp bốp bốp bốp kêu thành tiếng, tiếng chim mổ bén nhọn đâm vào trên mông Heo mập.
Vừa đâm vừa xoay khiến biểu cảm trên mặt Heo mập quái dị không diễn tả được, có dáng vẻ như... Muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào, lại nơm nớp lo sợ.
Giống như lần đầu tiên làm bảo vệ sức khoẻ, loại tâm trạng hưởng thụ lại lo lắng trúng chiêu kia.
Mặc dù Triệu Khách không nhận đãi ngộ đặc biệt như Heo mập, nhưng thi điểu đen nghịt nhào tới sau lưng, chim mổ bén nhọn hung hăng mổ trên người Triệu Khách.
Ngay cả thịt ở thắt lưng cũng bị xé xuống một mảng lớn, Triệu Khách đau đến nhếch miệng.
Hết lần này tới lần khác tình huống hiện tại của bọn họ, muốn phản kích cũng khó khăn.
Nhìn thoáng qua khoảng cách đến đỉnh vách núi, với khoảng cách này, hắn dùng Không gian chi chủy cũng không có cách nào truyền tống qua.
"Ngươi suy nghĩ cách đi, ta sắp không kẹp được nữa!"
Heo mập vừa bò vừa nâng mông hóp bụng, nhưng con chim sau mông hình như hơi tinh nghịch.
Không giống thi điểu khác, nơi này mổ một cái, chỗ nào kéo xuống một mảng, dù đau nhưng Heo mập da dày thịt béo còn có thể chịu được.
Nhưng vấn đề là, con chim này quyết định nhắm vào đít Heo mập, chim mổ vào trong, đầu xoay đi xoay lại, đầy tinh thần thăm dò.
Triệu Khách biết tiếp tục như vậy, hai người đừng nói leo lên, có thể giữ được mạng hay không cũng khó khăn.
"Ngươi có bom khói không?"
Lúc này, Triệu Khách nhớ tới hình như ngoại trừ những súng máy hạng nặng đó, trên người Heo mập chắc có chút vũ khí chiến thuật của hắn ta, sẽ có thứ đồ chơi bom khói này.