Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1428 - Chương 1428 - Chạy Trốn Khắp Nơi (6)

Chương 1428 - Chạy trốn khắp nơi (6)
Chương 1428 - Chạy trốn khắp nơi (6)

Chẳng lẽ hắn phát hiện?? Không đúng, hắn ta còn chưa bắt đầu trộm đâu?

Heo mập lau mồ hôi trong lòng bàn tay, sau khi suy nghĩ một lúc nói: "Tin, nhưng thứ đồ chơi này như có như không, cho nên không tin hoàn toàn."

Heo mập mặt không đỏ, tim không đập mạnh nói.

"Sao ngươi đột nhiên nhớ tới điều này hả?"

"Bởi vì ta muốn đánh cược một lần."

Triệu Khách gọi ra sách tem của mình, ánh mắt nhìn con tem bạch ngân đặc thù trong sách tem, Tạo hóa châu.

Triệu Khách nói xong, nhìn đồng hồ.

"Ta nói này, có phải virus S của ngươi đã bắt đầu bộc phát rồi không."

Câu nói này của Triệu Khách khiến Heo mập không khỏi nhíu mày, nhưng hắn ta còn chưa kịp nói chuyện, chỉ thấy Triệu Khách đi tới trước mặt.

"Đừng nói chuyện, ta từng học y thuật, vừa rồi kéo tay ngươi một cái, ta cũng cảm giác được hiện tại cả người ngươi đang đổ mồ hôi, người yếu không có sức, cố nhịn không thể hiện ra ngoài nhưng trên thực tế ngươi cũng biết rõ bây giờ ngươi đang trong trạng thái gì."

Lời nói của Triệu Khách khiến mồ hôi trên trán Heo mập tuôn rơi, không phân biệt được rốt cuộc là hắn ta quá căng thẳng, hay là trạng thái lúc này thật sự giống như Triệu Khách đã nói, rất không lý tưởng.

"Ta có một việc muốn hỏi ngươi, vì sao Liệp Cẩu đoàn lại vội vàng đuổi giết ta như vậy."

Chuyện này vẫn khiến trong lòng Triệu Khách hoang mang.

Tuy thứ đồ chơi Mộng tưởng bảo thạch này, có lẽ là cơ hội thoát khỏi thân phận người đưa thư, nhưng điều kiện thật sự quá hà khắc.

Sau khi thành công cũng là sống trong thế giới của không gian khủng bố.

Ai biết rốt cuộc thế giới này là chân thật hay hư ảo, mơ hồ để ngươi làm một người bình thường trong thế giới như thế này.

Triệu Khách không cảm thấy có mấy người đưa thư sẽ bằng lòng.

Mặc dù có, điều kiện hà khắc vậy, chưa chắc bọn họ đã có thể làm được.

Trước đó có treo giải thưởng, Triệu Khách còn có thể hiểu được.

Nhưng bây giờ Liệp Cẩu đoàn còn đang kiên nhẫn truy sát, thật sự khiến Triệu Khách cảm thấy khó hiểu.

"Là một vị đại cố chủ Quỷ thị cần, vì sao vị cố chủ này lại cần, vị cố chủ này cung cấp rất nhiều điểm bưu điện, đạo cụ, đã vô cùng mong muốn Mộng tưởng bảo thạch."

Heo mập lại rất thẳng thắn trực tiếp thông báo nguyên nhân với Triệu Khách.

Nghe đồn, vị đại cố chủ này cũng coi như đại đông gia số một số hai trong Quỷ thị, trên tay nắm giữ ba bốn cửa hàng dược phẩm, tem hợp thành và rèn vũ khí.

Sở dĩ khát vọng đạt được viên Mộng tưởng bảo thạch này như thế, hình như cũng không vì bản thân, mà nghe đồn chủ nhân Quỷ thị từng rất chú ý đến chuyện này.

Nhưng về sau không biết vì sao lại không giải quyết được gì.

Tuy chủ nhân Quỷ thị đã từ bỏ chuyện này, nhưng vị đại đông gia này từng thăm dò được chủ nhân Quỷ thị vẫn rất để ý đến khối bảo thạch này, mỗi lần nhắc đến đều rất bất đắc dĩ.

Cũng không biết vị đại đông gia này nhận được tin tức từ đâu, cho nên rất muốn có được viên Mộng tưởng bảo thạch này, tiến cống cho chủ nhân Quỷ thị.

"Chỉ đơn giản như vậy?"

Triệu Khách không ngờ việc này lại đơn giản như vậy.

"Chỉ đơn giản như vậy, ngươi nghĩ thế nào? Giết một người đưa thư nho nhỏ như ngươi đâu phải là việc gì lớn với bọn họ, còn không phải phía trên nói một câu, phía dưới chạy gãy chân."

Nói tới chỗ này, trên mặt Heo mập đầy oán niệm, bọn họ cũng bị giày vò lợi hại vì viên Mộng tưởng bảo thạch này của Triệu Khách.

Đạo cụ Quy tắc chi chương trân quý như thế, có thể thay đổi quy tắc nhiệm vụ trong không gian khủng bố một lần, nhưng không phải không có trả giá.

Heo mập luôn cảm giác, lần này vận khí của Liệp Cẩu đoàn đột nhiên trượt xuống sườn đồi, chắc chắn cũng liên quan đến đạo cụ này.

Lúc trước hắn ta trộm một chút, tối đa cũng cũng chỉ khiến bọn họ bị thương gì đó.

Lần này trộm người nào thì người đó chết, Heo mập cảm thấy ở lại Liệp Cẩu đoàn, mình cũng phải xong đời.

"Một vấn đề cuối cùng, chủ nhân Quỷ thị là ai?"

Đây đơn thuần chỉ là sự tò mò của Triệu Khách, đây cũng là lần đầu tiên hắn nghe nói bốn chữ chủ nhân Quỷ thị này.

Trước đó tiếp xúc với kẻ nghiện thuốc, hắn ta chưa từng nói chuyện này với Triệu Khách.

Nhưng điều khiến Triệu Khách thất vọng là, Heo mập cũng không hiểu rõ chuyện này lắm.

"Rất thần bí, nhưng nghe nói muốn đặt chân mở tiệm ở Quỷ thị, cũng phải có nàng cho ấn ký, nàng không gật đầu, đừng ai muốn mở tiệm ở Quỷ thị, ta cũng chưa từng thấy nàng có dáng vẻ gì, chỉ là nghe nói... Nghe nói tất cả mọi người gọi nàng là... Hồng bà bà."

"Hồng bà bà?"

Triệu Khách lẩm bẩm cái tên này, đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng: "Đoán chừng là lão thái bà mặt mũi nhăn nheo đi."

"Xuỵt! Ngươi còn cười, không muốn sống nữa, ta nói cho ngươi biết, ngươi đừng nhắc đến ba chữ này trong Quỷ thị!"

Heo mập trợn mắt một cái, không thể nói đùa như thế được.

"Được rồi! Chúng ta đi thôi!"

Triệu Khách nói lời này, cất bước tiến lên một bước.

Thấy Triệu Khách tiến lên, Heo mập vô thức lùi lại một bước.

"Ngươi làm gì?"

"Tiễn ngươi lên đường?"

Trước mặt Heo mập tối sầm, suýt nữa móc khẩu Gatling của mình ra khỏi sách tem.

Lúc này, chỉ thấy vẻ mặt Triệu Khách dần trở nên nghiêm túc, vì hắn đã nghe được tiếng rống giận dữ của Tiết Đồng ở đằng sau.

"Không nói đùa, đi thôi!"

Bình Luận (0)
Comment