Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1438 - Chương 1438 - Long Sống!

Chương 1438 - Long sống!
Chương 1438 - Long sống!

Với tư cách là năng lực phân ra từ trên người Triệu Khách, Tiết Đồng thu được Đại Hạ đỉnh đúng là vận khí tốt, nhưng... Bây giờ cũng nên vật về chủ cũ.

"Gốc cây già, ta đã trở về, ngươi không đi ra đón ta sao?"

Triệu Khách vừa nói xong câu này, Tiết Đồng đột nhiên phát hiện, không biết một lão đầu đã xuất hiện sau lưng Triệu Khách từ lúc nào.

"Hắn là ai? Vì sao hắn lại ở chỗ này? Vì sao ta không phát hiện ra hắn?"

Hoảng sợ, ngạc nhiên, thậm chí là nghĩ mà sợ, cảm xúc khủng hoảng lập tức khiến đầu óc Tiết Đồng trở nên hơi quá tải.

Cứ như ngươi đã ở căn nhà này thật lâu, đi sớm về trễ, đột nhiên có một ngày mới phát hiện sống lâu như vậy ngươi lại đang ngủ chung chiếc giường lớn với một người xa lạ.

"Lão gia hỏa Thuỷ Lộc kia đâu?"

Thấy được gốc cây già, trong lòng Triệu Khách nhẹ nhàng thở ra, thoạt nhìn trạng thái tinh thần của gốc cây già không tốt lắm, nhưng ánh mắt nóng rực có thần như đã sớm đợi đến một ngày này.

Nhưng Triệu Khách không thấy Thuỷ Lộc, không biết lão gia hỏa này thế nào.

"Thiếu gia yên tâm, lão gia hỏa kia đang trốn ở trong thụ động, bế tử quan."

Con hàng Thuỷ Lộc này sống từ triều Thanh đến nay, không chỉ mệnh dài, quan trọng hơn là lão gia hỏa này rất xảo quyệt.

Sau khi phát hiện tình huống không thích hợp, đã nhanh chóng để gốc cây già giấu hắn ta đi.

Hắn ta phát hiện Triệu Khách biến mất, thay vào đó là một người xa lạ không ngừng mở rộng không gian trong Đại Hạ đỉnh, nuôi nhốt đủ loại hoạt thi.

Thuỷ Lộc xem xét manh mối không đúng, dứt khoát trốn vào trong hốc cây, che giấu khí tức, bắt đầu bế tử quan.

Dù sao, Thuỷ Lộc tu luyện là Kim Đan đại đạo của Đạo gia Toàn Chân giáo Huyền Môn chính tông, bế tử quan cũng là một loại năng khiếu.

Không phải sao, đã bế quan ba năm, ngồi trong thụ động như một cái tượng đất.

Nếu không phải gốc cây già có thể cảm nhận được khí tức yếu ớt của hắn ta, mấy lần suýt tưởng lão gia hỏa này đã viên tịch rồi.

"Ha ha, lão gia hỏa!" Trong lòng Triệu Khách thấy rất vui mừng với hành động của Thuỷ Lộc và gốc cây già.

Nói cho cùng, hai vị này đúng là lão nhân đã sống đến từng tuổi này, xử sự làm người rất cẩn thận.

So sánh với thằng ngu Đồ phu chi hạp này, có lẽ đã sớm nói ra quần cộc của hắn là màu gì.

"Đi gọi hắn ra đây."

Triệu Khách để gốc cây già đi gọi Thuỷ Lộc, đồng thời ánh mắt nhìn về phía Tiết Đồng trốn trong đám hoạt thi.

"Rất hoang mang đúng không, nhưng ngươi có thể bảo vệ hoàn cảnh như thế, ngược lại khiến ta rất bất ngờ."

Nhìn lão nhân bên cạnh Triệu Khách lại biến mất.

"Cố tỏ ra hư ảo!"

Đôi mặt Tiết Đồng cẩn thận liếc nhìn xung quanh, đồng tử màu vàng đánh giá xung quanh, hắn ta không tin một chữ nào của Triệu Khách.

Dù sao đây là đồ do hắn ta tự tay lấy được, chỉ dựa vào mấy câu của đối phương đã biến thành của hắn?

Buồn cười!

Sau lưng hắn ta còn có mấy trăm hoạt thi biến dị, tại sao phải sợ hắn, xử lý hắn trước lại nói.

Đã quyết định chủ ý, khóe miệng Tiết Đồng không khỏi khẽ nhếch: "Cho ngươi một cơ hội, ngươi đơn đấu hay quần ẩu."

"Không giống!"

Triệu Khách không trả lời vấn đề của Tiết Đồng, mà nhìn chằm chằm Tiết Đồng như đã quyết định được ý tưởng khẽ lắc đầu, nói thầm: "Không giống, thật sự không giống!"

Nhìn Triệu Khách nói thầm như thế, Tiết Đồng nhíu mày vặn hỏi "Cái gì không giống?"

"Ngươi và ta thật sự không giống nhau!" Triệu Khách lời lẽ thấm thía nói với Tiết Đồng: "Hài tử, nghe ta, làm người đừng ngông cuồng như vậy!"

Mặc dù đối phương là giả thể của hắn, nhưng thật sự không giống hắn.

A, đương nhiên Clarice cũng không giống hắn, nàng quá phóng túng.

Nói thẳng ra, hắn là người có nội hàm, nàng lại là người cởi mở.

Triệu Khách nói không sai nhưng lúc mở miệng lại ra vẻ chững chạc, Tiết Đồng nghe lời này luôn cảm thấy con hàng này đang chiếm lợi của mình.

Còn chưa chờ Tiết Đồng mở miệng, đột nhiên nghe một tiếng rống to, "Ha ha ha, lão phu ta xuất quan!"

Theo sau là một luồng sương trắng chạy như bay ra từ trong rừng cây, đánh lượn vòng ở giữa không trung, đoàn sương trắng kia vững vàng rơi vào bên cạnh Triệu Khách.

Sương trắng tản đi, lộ ra một người, chính là Thuỷ Lộc đã lâu không gặp.

Đã lâu không gặp, lão già Thuỷ Lộc này càng có tinh thần hơn gốc cây già.

Ba năm tử quan, tính toán ra từ sau khi cải cách giải phóng, nhiều năm như vậy là lần đầu tiên Thuỷ Lộc bế tử quan.

Nói cho cùng, bế quan khổ tu mới là cách tu hành tốt nhất với phái Kim Đan của bọn họ.

Chỉ có điều sau khi cải cách giải phóng, Thuỷ Lộc vội vàng thu bảo bối khắp nơi, đạp xe xích lô đi một vòng trong hẻm nhỏ cũng có thể nhận một món đồ tốt.

Cộng thêm sau này thời đại thay đổi quá nhanh, Thuỷ Lộc cũng không dám tuỳ tiện bế quan, cũng không thể ngươi vừa bế quan, tỉnh lại nhìn lên, sân nhà mình đã bị đập ra biến thành đường cái chứ.

Bây giờ Đại Hạ đỉnh đổi chủ, Thuỷ Lộc lựa chọn bế tử quan cũng coi như tích lũy lâu dài sử dụng một lần.

Tu vi tinh tiến rất nhiều, lần này đứng lên tiên phong đạo cốt, thật sự có mấy phần dáng vẻ cao nhân đắc đạo.

Ngay cả Triệu Khách cũng không nhịn được đánh giá trên người Thuỷ Lộc thêm mấy lần, cẩn thận nuốt một ngụm nước bọt.

Bình Luận (0)
Comment