Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1470 - Chương 1470 - Trong Nước Có Độc (3)

Chương 1470 - Trong nước có độc (3)
Chương 1470 - Trong nước có độc (3)

"Xem ra, ngươi thật sự không nhớ, trong đám người đi theo các ngươi chạy trốn lần trước còn có rất nhiều người đưa thư, nhưng bọn họ đâu?"

Triệu Khách nhìn vẻ mặt Ngao Liệp lúc sáng lúc tối trong máy bộ đàm, khóe miệng hơi giơ lên một đường cong.

"Ngươi đã quên những khô lâu trong ngăn tủ rồi hả?"

Khô lâu?

Ngao Liệp hơi ngẩn ngơ, trong đầu dần hiện ra một số hình ảnh mơ hồ, tiếng gặm ăn trầm thấp như tiếng chó hoang đang gặm ăn xương cốt.

Mùi máu tươi nồng nặc trong cổ họng mang theo nhiệt độ nóng hổi, theo khóe miệng rơi xuống ngực của hắn ta.

"Ngao Liệp, thật ra ngươi đã sớm nhận ra ngươi là một quái vật, không phải sao?"

Đối mặt với sự hướng dẫn từng bước của Triệu Khách, ánh mắt Ngao Liệp đột nhiên trở nên kiên định.

Một chân đạp nát ngực một tên hoạt thi, đồng thời lấy ra một cái cánh buồm nhỏ màu đen từ trong sách tem.

Trên buồm viết một hàng huyết phù xiêu xiêu vẹo vẹo.

Chỉ thấy Ngao Liệp giơ cánh buồm nhỏ trên tay lên, trong buồm lập tức phát ra tiếng chuông, sau khi tiếng chuông vang lên khiến thân thể những hoạt kia xung quanh trở nên cứng ngắc.

"Lão tử vẫn là người đưa thư, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, sau khi trở về ta sẽ khôi phục lại trạng thái tốt nhất, ta không thay đổi, ta còn sống!"

Thấy đạo cụ của mình đã thành công, trong ánh mắt Ngao Liệp thiêu đốt sự tin tưởng.

Hắn ta tin tưởng vững chắc, trạng thái hiện tại chỉ là một lần quá độ đơn giản, một khi trở về có thể khôi phục.

"Tên này!"

Hiện tại Triệu Khách đã hiểu đại khái vì sao Ngao Liệp đã bị lây bệnh thành hoạt thi, nhưng còn giữ được ý thức của con người.

Ý chí của tên này thật sự mạnh đến đáng sợ.

Cho dù virus S thi hóa thân thể của hắn ta, nhưng lại không cách nào quấy nhiễu ý chí của hắn ta.

Cũng bởi luồng ý chí cường đại không thể lay động này, ngay cả hiệu quả của Đại bổ đương quy cũng bị áp chế xuống.

Không biết có phải vì tên này có lực lượng của một loại tem đặc thù nào đó bảo vệ hắn ta hay không, nhưng ý chí lực cường đại như thế thật sự khiến Triệu Khách cảm thấy đáng sợ.

Triệu Khách không nói tiếp nữa, lẳng lặng nhìn hình ảnh giám sát liên tiếp truyền đến trên máy truyền tin.

Không biết có phải vì Triệu Khách vừa kích thích hắn ta hay không, lúc này Ngao Liệp tỉnh táo lại, ý chí càng trở nên kiên định.

Vì tăng thêm tốc độ, Ngao Liệp không ngừng gọi ra đạo cụ, dựa vào lực lượng của đạo cụ, hắn ta giống như một chiến thần cường đại trong đám hoạt thi này.

Thời gian dần trôi qua, những hoạt thì kia bắt đầu cảm nhận được sợ hãi, bọn họ không có tư duy, nhưng xuất phát từ bản năng của động vật khiến bọn họ phát hiện nam nhân trước mắt đầy mạnh mẽ và không thể chiến thắng.

"Chính là ở đây!"

Thấy cửa phòng trước mắt, nhịp tim Ngao Liệp lập tức đập nhanh hơn, nhanh chóng đi về hướng đó, chỉ thấy hai bên cửa phòng đã xuất hiện lỗ thủng nhưng cũng may chưa có hoạt thi nào bò vào.

Nếu lại chậm trễ một chút, có lẽ không thể nói được nữa.

"Ầm!"

Một chân đạp mở cửa phòng, chỉ thấy tình cảnh giống hệt với hình ảnh đã thấy trong máy giám sát, Thu Thủy đang lẳng lặng nằm ở nơi đó, yên tĩnh như mỹ nhân ngủ say.

Tiếp thu bài học lần trước, chỉ thấy Ngao Liệp nhanh chóng lấy ra một túm cát màu xám từ trong sách tem, ném về phía thân thể Thu Thủy.

Đạo cụ: Tiên tri hình bóng, có thể nhìn thấy đạo cụ trong sách tem của mục tiêu một lúc ngắn ngủi.

Dưới đám bụi, sách tem của Thu Thủy dần hiện ra từ trong hư vô, trang bìa màu xanh lam đặc biệt khiến trong lòng Ngao Liệp chấn động, nhanh chóng xông lên trước, cẩn thận quan sát.

Phát hiện trạng thái của Thu Thủy rất tốt, hình như vừa vượt qua thời kỳ virus S bộc phát.

"Ta thắng!"

Ngao Liệp cầm lấy bộ đàm, lạnh giọng nói.

"Chúc mừng, trò chơi này vốn không có khó khăn, tạm biệt!"

Trong máy bộ đàm, sau khi Triệu Khách cắt đứt tín hiệu thì không còn giọng nói nào nữa.

Nhưng nghĩ lại cũng đúng, e rằng bây giờ tên này đang suy nghĩ phải nhanh chóng thoát đi.

"Hừ! Sớm muộn cũng bắt được ngươi."

Ngao Liệp tiện tay ném bộ đàm sang một bên, ôm Thu Thủy lên, hắn ta hơi do dự nhưng vẫn lấy ra ống thuốc siêu cấp ở trong sách tem.

Hắn ta đã cẩn thận kiểm tra, ống thuốc này thật sự không có vấn đề gì.

Nhưng có nên tiêm cho Thu Thủy hay không, trong lòng Ngao Liệp lại rối bời.

Nhìn khuôn mặt tái nhợt của Thu Thủy, cuối cùng Ngao Liệp khẽ cắn môi, tiêm ống thuốc siêu cấp này cho nàng.

Lần này có thể vượt qua virus S là may mắn, nhưng lần sau thì sao, so với đợi đến lần sau chịu chết, không bằng liều một phen.

Theo ống thuốc trong tay bị tiêm vào, trên khuôn mặt vốn tái nhợt của Thu Thủy bắt đầu toát ra rất nhiều mồ hôi.

"Nước... Nước..."

Giọng nói yếu ớt khiến tinh thần Ngao Liệp phấn chấn, hắn ta biết đây là thuốc đã có hiệu quả.

Hắn ta đã uống hết số nước dự trữ ở trong sách tem, ánh mắt nhìn thoáng qua thấy máy đun nước ở bên cạnh, bên trong là nước lọc.

Ngao Liệp thấy thế lại lấy một cốc nước, cẩn thận cho Thu Thủy uống nước.

Nhìn Thu Thủy uống từng ngụm nhỏ hết cốc nước này, hai mí mắt run run, dần tỉnh táo lại.

"Thu Thủy, ngươi đã tỉnh!"

Ngao Liệp thở sâu, kích động siết chặt nắm đấm của mình.

"Ta... Ta khát quá..."

"Khát? Đợi chút, ta cho ngươi uống nước..."

Bình Luận (0)
Comment