Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1477 - Chương 1477 - Sinh Cốt Mặc Thạch (2)

Chương 1477 - Sinh cốt mặc thạch (2)
Chương 1477 - Sinh cốt mặc thạch (2)

Sau khi bị Thôn túm ra khỏi sách tem, Liệp Báo bắt đầu luống cuống giãy giụa muốn chạy trốn, nhưng đã mất đi chủ nhân, lại bị túm ra khỏi sách tem, con Liệp báo này căn bản không phải đối thủ của Thôn.

Chỉ ba đến năm lần đã bị Thôn nuốt từng miếng vào trong bụng.

"Tốn sức lực lớn như vậy, không biết có thể phun ra cái gì."

Triệu Khách không chớp mắt nhìn Thôn ăn hết Hắc Báo.

Không biết có phải ảo giác hay không, cảm giác sau khi 'Thôn' ăn hết Hắc Báo, rõ ràng mập hơn một vòng lớn.

Chỉ thấy 'Thôn' như đang tiêu hóa một hồi, mới dáng vẻ cơm nước no nê, hài lòng chuẩn bị tiến vào sách tem.

"Chờ chút..."

Thấy thế, Triệu Khách vội vàng một tay nắm lấy cái đuôi nhỏ của Thôn, ngón trỏ và ngón cái xoa vào nhau, khoa tay nói với Thôn: "Có phải ngươi quên cái gì hay không?"

Khá lắm, tên này một lần tiêu hao 300 điểm bưu điện của hắn, thật sự tưởng điểm bưu điện của hắn là gió lớn thổi tới.

Không bày tỏ một chút đã muốn đi, không có cửa đâu,

Chỉ thấy 'Thôn' giang hai cánh tay lên cao lộ ra hai cái mắt nhỏ dưới nách, nhìn chằm chằm Triệu Khách một trận.

"Phi!"

Một tảng đá màu mực bị Thôn phun vào mặt Triệu Khách.

"Mả mẹ nó, ngươi lật trời à!"

Triệu Khách ngạc nhiên, đang muốn nổi giận nhưng ánh mắt nhìn thoáng qua tảng đá rơi vào trên tay hắn, trong mắt không khỏi lấp lóe một đốm sáng.

Vẻ mặt giận dữ chuyển thành vẻ mặt vui cười, Triệu Khách nhếch miệng cười một tiếng.

"Hắc hắc, đại gia đi thong thả!"

Tảng đá này là cái gì, Triệu Khách không biết nhưng phía trên có khí tức sinh mệnh dày đặc, Triệu Khách lại cảm nhận rất rõ ràng.

Tảng đá to bằng móng tay, đen như mực nhưng phía trên tràn ngập khí tức sinh mệnh, không thể nói là không lớn đến kinh người.

Ôm tảng đá trên tay, cuối cùng trên mặt Triệu Khách hiện ra ý cười, thoạt nhìn 300 điểm bưu điện vẫn rất có lời.

Bỏ tảng đá vào trong sách tem, một hàng tin tức hiện lên ở trước mặt Triệu Khách.

Vật phẩm đặc thù: Sinh cốt mặc thạch

Một loại dược tài đặc thù, tục truyền di hài Sơn Thần có hiệu quả tạo xương tố thịt kỳ diệu, chế tác thành dược vật có lực lượng tái sinh rất cường đại.

(Chú thích: Có tác dụng thần kỳ với vết thương gây ra tàn tật, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi chế thành dược vật trước mới được.)

"Khà khà khà khà!"

Nhìn đồ tốt trên tay, Triệu Khách cười không ngậm được miệng.

Bánh bao hoàng kim dược thật sự hơi lớn, ăn từng miếng một hơi tốn thời gian.

Hắn đang định làm chút thuốc gì đó cho mình, thứ nhất thuận tiện cho hắn, thứ hai dễ cho mọi người.

Cái này là đồ tốt, vừa hay để hắn dùng luyện dược, đến lúc đó bỏ vào Quỷ thị lại có thể lừa một nhóm người.

Nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Khách đắc ý.

Nhưng tâm trạng tốt của Triệu Khách không thể kéo dài đến một phút, khi Triệu Khách xoay người chuẩn bị đi mở sách tem của Ngao Liệp.

"Mả mẹ nó!"

Cho dù Triệu Khách rất ít nói tục, lúc này cũng không nhịn được phun ra mấy chữ mả mẹ nó.

Đôi mắt nhìn chằm chằm sách tem vỡ tan trên mặt đất, trái tim Triệu Khách lập tức lạnh một nửa.

"Nát!"

Nhìn sách tem vỡ thành hai nửa trên mặt đất, Triệu Khách không khỏi ngừng thở, đó là một loại cảm giác đau lòng.

Thực lực của Ngao Liệp này không chỉ là người đưa thư trung cấp, càng là lãnh tụ Liệp Cẩu đoàn, trên tay nắm toàn bộ tài nguyên đoàn đội.

Món đồ được Ngao Liệp nắm trên tay, tất nhiên là quan trọng nhất.

Đây cũng là lý do vì sao Triệu Khách không giết lão Tam, mà nỡ ném lão Tam ra ngoài làm mồi nhử.

Chính là vì trong lòng Triệu Khách nhớ nhung con cá lớn Ngao Liệp này.

Huống hồ trước khi lão Tam Thu Thủy chết, đã giao dịch rất nhiều con tem và tất cả điểm bưu điện cho Ngao Liệp.

Có thể tưởng tượng, đồ mà Ngao Liệp cất giữ phong phú đến cỡ nào.

Kết quả... Sách tem của Ngao Liệp lại vỡ nát.

Không phải sách tem không rắn chắc, mà đã mất đi chủ nhân, lại bị 'Thôn' cưỡng ép lôi kéo Sử linh ký sinh ở bên trong ra ngoài khiến sách tem bị hao tổn quá lớn, trực tiếp sụp đổ.

Trong đầu Triệu Khách vang lên ong ong, một phát bắt được sách tem của hắn, vuốt vào trang bìa giận dữ hét: "Đi ra, ngươi có phải đã sớm biết ngươi làm như vậy sẽ khiến sách tem vỡ vụn hay không, đi ra, ngươi có bản lĩnh lừa ta, sao không có gan đi ra!"

Chỉ thấy bìa sách tem mở ra cái miệng rộng: "Phi!"

Một thứ lập loè như ngân hà vạch ra một đường vòng cung ở giữa không trung, bị Triệu Khách vô thức đưa tay chộp một cái, mở bàn tay ra nhìn: "Mẹ kiếp, thật sự là nước bọt!"

Triệu Khách cũng không thể làm gì 'Thôn'.

Dù sao cũng là Sử linh của hắn, cùng một nhịp thở với hắn, thậm chí nói không khách sáo Thôn là một bộ phận của hắn, cũng không thể nấu tên này lên.

Tuy đã mất đi những con tem trong sách tem của Ngao Liệp, khiến trong lòng Triệu Khách vô cùng đau đớn.

Nhưng sau khi 'Thôn' ăn Sử linh của Ngao Liệp, thân thể bành trướng một vòng lớn, dường như trở nên càng cường đại hơn trước đó.

Chờ sau này hắn thôn phệ con tem, sẽ tiết kiệm rất nhiều sức lực cho hắn, cũng coi như có được có mất.

Dọn dẹp một chút, Triệu Khách không tiếp tục ở lại nơi này.

Nhớ kỹ lời nói trước đó của Ngao Liệp, hình như đã tìm được một nơi phòng thủ yếu kém.

Bình Luận (0)
Comment