Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1511 - Chương 1511 - Chân Thần! (2)

Chương 1511 - Chân Thần! (2)
Chương 1511 - Chân Thần! (2)

Cho dù những dược thương kia đã bắt đầu toàn lực bác bỏ tin đồn, nhưng sóng gió đã lên, ép được nhất thời lại không ép được cả đời.

Chờ đến khi Triệu Khách trở về, sẽ được biết trận sóng gió khủng bố này sẽ gây ra gió bão lớn đến thế nào ở Quỷ thị.

Đương nhiên, đây là chuyện sau này.

Triệu Khách cẩn thận phân tích dược vật một chút, Cố bản hoàn nguyên chắc là hiệu quả của máu hươu và xạ hương, Sinh cân tục cốt là hiệu quả của Sinh cốt mặc thạch, còn Huyết khí sinh triều e rằng cũng là hiệu quả từ máu hươu của Thuỷ Lộc.

Về phần rễ phụ của cây già, đã sinh ra tính trung hoà rất tốt cho những hiệu quả này.

Xem ra, vẫn là Thuỷ Lộc cống hiến lớn nhất.

Nhưng Triệu Khách cũng không để Thuỷ Lộc chịu thiệt thòi không công, lấy ra một cục thạch đưa cho Thuỷ Lộc, đền bù một chút tổn thất vì lấy máu của hắn ta, cũng coi như thuốc cứu mạng vào thời khắc mấu chốt.

Dù sao khe nhỏ sông dài, đảm bảo chất lượng đầu nguồn mới là quan trọng nhất.

"Hừ hừ!"

Nhận lấy cục thạch mà Triệu Khách đưa tới, đồng thời biết được dược hiệu từ chỗ Triệu Khách, khuôn mặt già nua của Thuỷ Lộc đã sắp nở hoa.

Vẫn không quên khoe khoang với cây già một chút.

Tuy Triệu Khách dùng bộ phận trên người hắn ta để luyện dược, nhưng sau khi luyện dược còn không quên cho mình một phần, trong lòng Thuỷ Lộc vẫn đắc ý.

Đột nhiên cảm thấy làm vậy cũng rất tốt, nếu không luyện chế thành thuốc, để lại trên người mình cũng không có cách nào luyện chế thành bảo dược, như bây giờ cũng coi như tự sản tự tiêu.

Thậm chí trong lòng Thuỷ Lộc đã bắt đầu cân nhắc, có nên sửa lại sừng hươu một chút, để mọc ra sừng mới hay không.

Đúng lúc này, đột nhiên hai con ngươi Triệu Khách lóe lên, ý thức nhanh chóng hoán đổi đến trên người phân thân.

Chỉ thấy cửa phòng trước mắt bị mở ra, Clarice dẫn theo lão Nhị to con cất bước đi vào.

Cho dù dựa vào ánh mắt phân thân, sau khi nhìn thấy lão Nhị thể hoàn chỉnh, bản tôn Triệu Khách vẫn có thể cảm thấy áp lực rất lớn.

"Cho ngươi!"

Chỉ thấy Clarice đưa một bộ quần áo cho Triệu Khách.

"Đây là cái gì??"

Phân thân nhận lấy quần áo, so với việc nói là quần áo, không bằng nói là một cái áo choàng rộng lớn.

Ngón tay sờ soạng bên trên, phát hiện vải vóc cũng không tệ lắm, lúc sờ lên cảm giác rất thoải mái.

"Chân Thần dự định triệu kiến ngươi, thay quần áo đi theo ta."

Clarice nhìn lão Lục từ trên xuống dưới, cặp mắt trong suốt kia như đang cố gắng tìm kiếm thứ gì đó trên người Triệu Khách.

"Chân Thần!"

Dù là phân thân hay bản tôn Triệu Khách, sau khi nghe được tin tức này trong lòng đột nhiên nhảy lên.

Thấy vẻ ngạc nhiên trên mặt phân thân, Clarice hơi nhíu mày lại, giọng điệu mang theo vài phần không vui nói: "Sao nào, đây không phải lần đầu tiên ngươi đi gặp Chân Thần, có cần ngạc nhiên như thế không?"

Nghe được câu hỏi của Clarice, tâm thần Triệu Khách lập tức trở nên cảnh giác, nhanh chóng đáp lời, chỉ thấy vẻ mặt phân thân trở nên kích động.

"Không! Không phải! Là ta quá kích động, mỗi một lần gặp Chân Thần, ta đều cảm thấy như ta đã về vòng tay Chân Thần."

Lúc nói chuyện, phân thân nhanh chóng mặc áo choàng lên người mình, chỉnh sửa lại mái tóc, sau khi bảo đảm bản thân ăn mặc gọn gàng, không xuất hiện điều sơ suất mới đi theo Clarice ra ngoài.

Trên đường đi, Clarice vẫn đi ở phía trước, ở giữa cách một lão Nhị khiến Triệu Khách muốn ra tay đánh lén cũng không có cơ hội.

Chỉ thấy từng cánh cửa bị mở ra, Triệu Khách điều chỉnh lại tâm trạng, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

Hắn không tin cái gọi là Chân Thần, so với nói là Chân Thần, không bằng nói là một thủ lĩnh tà giáo thì chính xác hơn.

Đối mặt với một thủ lĩnh tà giáo, đương nhiên Triệu Khách không hề sinh ra lòng kính sợ.

Nhưng dọc theo quãng đường này, thỉnh thoảng Triệu Khách thấy một số thị nữ nằm quỳ trên mặt đất, mặc quần áo nhẹ mỏng như vậy quỳ trên mặt đất, chỉ cần liếc qua một chút là có thể thấy được bộ phận đầy đặn ở trước ngực các nàng.

Điều này khiến trong lòng Triệu Khách rất khó chịu, lời nói trước đó của giả thể Thu Thủy lại văng vẳng bên tai Triệu Khách.

Tuy từ đầu tới cuối trên mặt phân thân vẫn duy trì vẻ kích động và mong đợi, nhưng ánh mắt bản tôn Triệu Khách trốn ở trong Đại Hạ đỉnh lại dần trở nên lạnh lùng.

Chỉ đợi đến gần cánh cửa lớn màu đen sau cùng, một tên tùy tùng bước nhanh chào đón: "Chân Thần chờ chư vị đã lâu."

Tuy tên tùy tùng nói rất khách sáo, nhưng trong giọng điệu không khó nghe ra sự bất mãn với đám người Triệu Khách.

Dù Clarice là Tư lệnh quan viên do Chân Thần chỉ định, là tùy tùng được Chân Thần xem trọng, nhưng đối mặt với những tùy tùng này, mọi người đứng trước mặt Chân Thần chỉ có một thân phận, đó là nô bộc của Chân Thần.

"Thật xin lỗi, xin mở cửa đi."

Clarice nói xong, lấy ra một tảng đá từ trong túi im hơi lặng tiếng nhét vào trong tay tên tùy tùng.

Nhìn tảng đá trên tay, lúc này sắc mặt tên tùy tùng mới tốt hơn rất nhiều, xua tay ra hiệu mọi người mở cửa.

Triệu Khách dựa vào ánh mắt phân thân nhìn qua khe cửa mở ra, không kịp chờ đợi muốn nhìn rõ rốt cuộc người được gọi là Chân Thần này có dáng vẻ như thế nào.

"Rắc rắc rắc!"

Trong tiếng chuyển động nặng nề của bánh răng, cánh cửa kim loại có thể chống lại đạn hạt nhân bị mở ra.

Bình Luận (0)
Comment