Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1537 - Chương 1537 - Hữu Tịch Chi Đồ (2)

Chương 1537 - Hữu tịch chi đồ (2)
Chương 1537 - Hữu tịch chi đồ (2)

Theo giả thể chết đi, Heo mập có thể cảm nhận được một đoàn lực lượng quen thuộc dũng mãnh tiến ra từ trong xác giả thể.

Phần lớn xông vào trong đầu hắn ta, chỉ có một phần nhỏ yếu ớt biến mất không thấy.

"Xong rồi!"

Chỉ thấy đầu và thân Heo mập chia ra, thân thể mới nhanh chóng lan tràn ra từ dưới cổ họng.

Đầu tiên là xương cốt, mạch máu, trái tim, lá gan, tỳ, phổi, thận, sau khi có nội tạng bắt đầu nhanh chóng sinh ra cơ bắp và da.

Trong nháy mắt, Heo mập không khỏi thở sâu, cảm giác mình chưa từng thoải mái như vậy.

Ngay khi mở mắt ra, Heo mập cúi đầu nhìn dưới hông mình trước tiên, đợi đến khi thấy tiểu bá vương uy vũ hùng tráng ở dưới hông, trên mặt Heo mập không khỏi nở nụ cười, hưng phấn hận không thể nhảy nhót.

"Ha ha ha, mẹ nó, cuối cùng không còn là đồ không gà nữa!"

Có thể thấy, trong khoảng thời gian này trên tâm lý Heo mập đã phải chịu áp lực không gà, lúc này thấy tiểu JJ của mình, cảm giác thân thể kim cương của mình được thu hồi một lần nữa vô cùng hưng phấn.

"Đừng nói chuyện, ta biết ngươi muốn nói cái gì, trước cho ta nửa... Không, một giờ, lão tử muốn luyện tập thủ nghệ của ta một chút!"

Heo mập nói xong quét qua xung quanh, quay người chui vào trong bụi cỏ, dự định tìm một chỗ không người tập lại thủ nghệ truyền thống đã bị mất nhiều ngày.

Triệu Khách cũng không để ý hắn ta, ngược lại trong lòng thở dài một hơi, loại sắt thép thẳng nam này mới là đồng đội mình muốn tìm.

Nếu giống như Lộ Hạo, thực lực mạnh hơn thì hắn cũng không có ý định lôi kéo.

Thân thể ngả ra sau, cây mây xung quanh nhanh chóng bện thành ghế nằm sau lưng Triệu Khách, lá cây xoã tung chống đỡ thân thể Triệu Khách, thân thể nằm thẳng trên ghế.

Hắn lấy ra tẩu thuốc từ trong sách tem, đắc ý hút một hơi, theo khói xanh lượn lờ, làn khói dày đặc bao bọc xung quanh Triệu Khách, khiến trái tim căng cứng của Triệu Khách lập tức thả lỏng rất nhiều.

Nhưng nhìn kỹ sẽ phát hiện Triệu Khách nằm ở nơi đó, trong ánh mắt sâu thẳm lại lóe ra thần thái mà người thường không thể hiểu được.

Dường như trong đó bao hàm quá nhiều, không chỉ là hiện tại, càng là suy nghĩ về tương lai.

Thuỷ Lộc và gốc cây già thấy thế lẳng lặng bảo vệ ở một bên, không nói gì nữa.

Biết được Triệu Khách đang suy nghĩ, trên người hắn đè ép gánh nặng quá lớn, cũng như phía trước là ván cờ, còn đối thủ là tương lai không nhìn thấy.

"Phù... Lão gia tử! Nhất định phải chờ ta."

Ánh mắt Triệu Khách nhìn về phía bầu trời trên đỉnh đầu, siết chặt nắm đấm thành một đoàn.

"Đói!!"

Lúc này không biết Đồ phu chi hạp vui vẻ leo ra từ đâu, nhìn xác chết như núi thịt của Phì Miêu khiến hai mắt phát sáng.

Nhưng xác Phì Miêu vẫn chỉ là thân thể của cương thi, Đồ Phu chi hạp không nuốt được một đống thịt như núi này, chỉ có thể tiến đến trước mặt Triệu Khách, dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn chằm chằm Triệu Khách.

"Đói!!"

Không giống với hai yêu quái đa mưu túc trí như Thuỷ Lộc, gốc cây già, Đồ phu chi hạp không để ý nhiều như bọn họ, rất vui vẻ tiến đến trước mặt Triệu Khách, há hốc mồm như là hài tử đòi người lớn cho kẹo.

Ừ, đây tuyệt đối là loại gấu con một ngày đánh một trận.

Triệu Khách gãi đầu nhìn thoáng qua thân thể như núi thịt của Phì Miêu, thân thể khổng lồ như thế, lại gãi đầu nhìn về phía Thuỷ Lộc.

"Chúng ta có nồi sắt lớn một chút không?"

Thuỷ Lộc lắc đầu, sắt thì có có sẵn, những kim loại nặng cao cường V18 do Triệu Khách cầm về còn ở trong kho hàng.

Nhưng vấn đề là làm đồ chơi kia thành nồi, đặt ở miệng núi lửa chưa chắc có thể đốt nóng.

Suy nghĩ một chút, Thuỷ Lộc nói: "Cái này cũng đơn giản."

Chỉ thấy Thuỷ Lộc nói xong, lấy ra Cán bút Mã Lương gọi người giấy, viết một chữ '炗' ở trước mặt người giấy.

Trong chốc lát, chỉ thấy người giấy biến mất, nồi sắt to lớn đột ngột mọc lên từ mặt đất trước mặt, phía dưới còn có ngọn lửa bùng lên.

Triệu Khách thấy thế, trên mặt xuất hiện nụ cười, lấy ra Tuyết Cơ Tử từ trong sách tem, nói thầm: "Ha ha, ăn bám thật tốt!"

"Hô hô hô... A! A hô..."

Trên bãi cỏ, theo thân thể run rẩy khẽ khàng do giật mình, hàng lông mày nhíu chặt của Heo mập dần mở ra.

Trong chốc lát tất cả những thứ khác trở thành buồn tẻ nhạt nhẽo, cái gì mà hồng trần khói phấn, tất cả chỉ là mây bay.

Cứ như leo lên đỉnh núi cao nhất lại đứng nhìn dãy núi nhỏ, cảm ngộ ngôi sao cuồn cuộn, gió mát diễn tấu bên tai khiến Heo mập có loại cảm giác hoàn toàn hiểu ra, chắp tay trước ngực muốn nói một câu A di đà Phật.

Đột nhiên mùi thơm nồng nàn khiến Heo mập không tự chủ được nhếch mũi lên.

"Tê... Ực!"

Hắn ta hít một hơi thật mạnh, mùi thơm lan tràn khắp nơi mang theo một mùi vị đặc biệt khá giống với mùi kho, càng ngửi càng thơm khiến Heo mập mở mắt ra, trong lòng hô lên: "Cút mẹ nó A di đà Phật."

Nhấc quần lên, Heo mập nhanh chóng lần theo mùi thơm.

Mới đi không bao xa, chỉ thấy Triệu Khách đứng trước một cái nồi sắt cực lớn trên một mảnh đất trống, vung cái thìa bằng gỗ trong tay lên, không ngừng khuấy nồi sắt.

Mùi thơm nồng nàn đập vào mặt, Heo mập thèm đến chảy nước miếng.

Chỉ nghe Heo mập nuốt một ngụm nước bọt, hô lên: "Đây là món ăn gì?"

Bình Luận (0)
Comment