"Đúng rồi, ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh 2 chưa?" Lúc này Heo mập đột nhiên nhớ tới cái gì đó, hắn ta vẫn chưa làm xong nhiệm vụ chi nhánh 2.
【 Nhiệm vụ chi nhánh 2: Diệt địch 】
【 Giết chết ba tên quan chỉ huy quân hàm Thượng tá trở lên, hoặc là một tên quan chỉ huy quân hàm Thiếu tướng trở lên. 】
Hắn ta giết chết lão Thất ở bệnh viện, hiện tại giết chết giả thể Phì Miêu của mình, cũng chỉ thiếu một người.
"Không vội, chẳng mấy chốc sẽ xong."
Hắn chưa hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh này, cũng chỉ thiếu một người giống Heo mập, vốn giết chết Phì Miêu đã đủ rồi, nhưng Triệu Khách vì để Heo mập mau chóng khôi phục thực lực nên đã từ bỏ Phì Miêu.
Nhưng Triệu Khách cũng không lo lắng vì dù là nhiệm vụ nào, hắn đều trong tình thế bắt buộc phải hoàn thành.
Chỉ thấy một bóng người trở nên rõ ràng trong con mắt Triệu Khách.
"Phù!"
Khói xanh lượn lờ, cách mấy mét cũng có thể ngửi được mùi bụi mù này.
"Đang suy nghĩ gì đấy?" Thuỷ Lộc đi đến bên cạnh Triệu Khách, nhìn những cặn bã thuốc lá sợi bị đốt thành than bên chân Triệu Khách, nói, "Bớt hút một chút, không tốt cho phổi."
Triệu Khách không nói chuyện, ngón tay búng ống thuốc một cái, "Heo mập đâu? Còn đang luyện tập hộp số?"
"Không thì sao, tiểu tử này lấy của ta nửa lượng hươu máu như là ăn thuốc kích thích, nếu không phải gốc cây già nói cho hắn biết, mỗi một cái cây nơi này đều là một phần của thân thể hắn ta, hắn sẽ không buông tha cả hốc cây."
Có thể thấy, Heo mập vì uốn nắn lại nhận biết giới tính của mình, không đến mức lạc lối trên đường núi thu danh sơn, có thể nói là khổ luyện kỹ thuật lái xe.
"Nửa lượng hươu máu, hắc hắc, đã cho ngươi thứ gì tốt, lại khiến ngươi dốc hết vốn liếng như thế." Triệu Khách trêu chọc, có thể khiến Thuỷ Lộc lấy ra nửa lượng hươu máu cũng không dễ dàng, Heo mập chắc chắn phải lấy ra đồ tốt.
"Ha ha, một khối Linh Ngọc thôi."
Thuỷ Lộc nói hời hợt nhưng trên mặt đã không che giấu được vẻ vui mừng, thoạt nhìn là mua bán kiếm lời không lỗ.
Lúc này, Thuỷ Lộc nghiêm mặt nói: "Trở lại chuyện chính, ngươi gọi ta tới làm gì? Đầu tiên nói trước, đừng suy nghĩ đến sừng hươu, thứ đồ chơi kia mọc ra quá đau!"
"Có một số điều trên việc tu luyện muốn hỏi ngươi."
Triệu Khách nói xong vén áo lên, để lộ ra hình xăm trước ngực hắn: "Ngươi cũng là yêu quái, có thể giải thích thứ đồ chơi này rốt cuộc là thứ gì không?"
Triệu Khách nói xong, lại kể rõ lai lịch hình xăm này cho Thuỷ Lộc.
Chân thần ma yêu đan.
Lúc trước Hattori Hanzo vì muốn hắn trở thành vật chứa Ma vương, đã cho hắn ăn viên đan dược kia.
Dựa theo ý của Hanzo, viên Yêu đan này tích chứa một bộ phận thần lực của Ma vương.
Nhưng sau khi hắn ăn, ngoại trừ thịt trên người được tăng cường, cũng chưa từng có bất kỳ thay đổi nào, thứ duy nhất xuất hiện là hình xăm này.
Triệu Khách vẫn không rõ đây rốt cuộc là cái gì, dứt khoát không để ý, lần này đánh giết Phì Miêu, lúc đối mặt với Phì Miêu điên cuồng phản công, hình xăm này lại giúp hắn vượt qua cửa ải nguy hiểm.
Dù là may mắn cũng tốt, ngẫu nhiên cũng được, tóm lại Triệu Khách rất khát vọng muốn biết thân thể của hắn tính là cái gì, là người? Là yêu? Hay là quái vật.
Sau khi nghe Triệu Khách kể toàn bộ kinh nghiệm, Thuỷ Lộc không khỏi chìm vào suy nghĩ, ngón tay vuốt chòm râu dê, suy nghĩ nửa ngày mới lắc đầu nói: "Không biết."
"Nhưng có thể chắc chắn, chỉ cần trên người ngươi không sinh ra cái đuôi hay gì đó, ngươi chính là người." Thuỷ Lộc bổ sung.
"Ta không phải Tôn Ngộ Không, ở đâu ra cái đuôi."
"Nhưng có thể là Lôi Chấn Tử, biết đâu có thể mọc ra cánh."
Triệu Khách và Thuỷ Lộc trêu chọc nhau hai câu, sau đó Triệu Khách chỉ vào ngực: "Cái này nên làm gì đây?"
Thuỷ Lộc nhún vai, mặc dù hắn ta là lão yêu quái sống lâu dài, nhưng những trải nghiệm của Triệu Khách thật sự quá huyền bí với yêu quái chỉ biết kế thừa di sản nhà khác như Thuỷ Lộc.
"Ừm, thuận theo tự nhiên đi."
"Ha ha!" Khóe miệng Triệu Khách giật giật mấy lần, nhìn hình xăm hình dáng tám cánh hoa trước ngực, cuối cùng từ bỏ tiếp tục nghiên cứu, chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
Đúng vào lúc này, từ xa Triệu Khách đã thấy Heo mập hài lòng kéo quần của mình đi ra từ trong bụi cỏ, nhìn hắn ta mồ hôi dầm dề, dáng vẻ hiên ngang, xem ra khổ luyện kỹ thuật lái xe cũng có thu hoạch không tệ.
"Đi thôi, nên làm việc rồi!"
Triệu Khách vỗ đùi, đứng lên từ trên ghế, ánh mắt nóng bỏng đầy chờ mong, Triệu Khách tin tưởng không cần bao lâu hắn có thể thật sự mặt đối mặt ngồi cùng một chỗ với Clarice.
Chỉ thấy Triệu Khách nói xong đã đi đến bên cạnh Heo mập, vỗ vai Heo mập, theo một đạo ánh sáng trong trẻo, bóng dáng hai người biến mất trong Đại Hạ đỉnh.
Nhìn bóng dáng Triệu Khách biến mất, ánh mắt Thuỷ Lộc không khỏi trở nên trầm tư.
"Vì sao ngươi không nói cho hắn biết." Không biết từ lúc nào gốc cây già đã lặng yên xuất hiện sau lưng Thuỷ Lộc.
Mặc dù Triệu Khách không gọi hắn ta, nhưng mỗi một ngọn cây cọng cỏ nơi này đều là tai mắt của gốc cây già, tất nhiên không có việc gì lừa được hắn ta, bao gồm Heo mập khổ luyện hộp số đã mài tay đến rách da.