Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1550 - Chương 1550 - Biết Khó Mà Lên

Chương 1550 - Biết khó mà lên
Chương 1550 - Biết khó mà lên

Sắc mặt Ngao Liệp trở nên khó coi đến cực điểm, lại hít một hơi thật sâu, giang hai cánh tay ra ngang nhiên xông lên!

“Oanh” một tiếng vang thật lớn truyền ra, cả tòa cao ốc cũng chấn động mạnh mẽ, trên vách tường tòa nhà bắt đầu nổ ra từng vết nứt như mạng nhện.

Nắm đấm thu lại, chỉ thấy Ngao Liệp khoanh hai tay cản ngang ở trước ngực, nhưng nửa người đã bị khảm vào trong vách tường.

“Khục khục…”

Ngao Liệp lắc đầu, hai tay yếu ớt rủ xuống, cảm giác đau đớn như bị bẻ gãy.

Nếu không phải có hiệu quả Bá thể hộ thân, e rằng một đấm này sẽ lấy mạng của hắn ta.

“Ồ!”

Nhưng đúng vào lúc này, còn chưa chờ Ngao Liệp lấy lại tinh thần trên khuôn mặt rất giống với hắn ta đột nhiên nở một nụ cười nhân tính hóa.

Chỉ thấy bàn tay lớn kia như diều hâu vồ gà con, chộp vào bàn chân của Ngao Liệp, giơ cao trước ngực của mình, nụ cười trên mặt càng thêm dữ tợn, dùng giọng nói trầm thấp hỏi: “Ngươi biết Loki không?”

Ngao Liệp: “???”

“Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!”

Đứng bên ngoài cánh cửa sắt kim loại phòng thí nghiệm, có thế thấy rõ ràng khung cửa lỏng ra đang đung đưa dữ dội.

Nếu không biết còn tưởng bên trong đang coi việc phá dỡ là sứ mệnh quang vinh.

Theo một tiếng “Oanh” thật lớn truyền đến, chỉ thấy vách tường bên cạnh phòng thí nghiệm ầm vang vỡ vụn, theo đá vụn bay loạn ra, một thân thể đầu hướng xuống bay ra ngoài theo vách tường vỡ vụn.

“Ầm!”

Tốc độ quá nhanh, động năng to lớn khiến lúc Ngao Liệp còn ở giữa không trung cảm giác tay chân như bị trói buộc, không có cách nào làm ra bất kỳ động tác gì, càng không thể ảo tưởng thay đổi dáng vẻ rơi xuống để có thể yên ổn rơi xuống đất.

Ánh sáng vàng óng ánh trên người ảm đạm, trên mặt đất phát ra một tiếng động nặng nề điếc tai, chỉ thấy Ngao Liệp cày ra một cái cống rãnh rộng vài thước trên mặt đất, lúc này mới hoãn lại thế xông lên.

Hắn ta lộn một vòng lại đứng lên, chỉ thấy Ngao Liệp nửa quỳ trên mặt đất, khóe miệng đã trào ra máu tươi, khuôn mặt hắn ta hơi vặn vẹo vì đau đớn.

Đặc biệt là khuôn mặt kia, dù có Bá thể gia trì cũng không chịu nổi việc mặt bị ma sát mạnh như vậy, vốn là sống mũi cao gầy lại biến thành mũi heo ủi.

Hắn ta ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt hoảng sợ nhìn cái lỗ vỡ vụn ra trên vách tường lại nổ tung, bóng dáng khổng lồ nhảy ra từ trong bụi bặm, một tay che khuất ánh nắng trên đỉnh đầu Ngao Liệp.

Trong mắt Ngao Liệp cũng thiêu đốt một ngọn lửa, không chút chùn bước xông tới.

Kết quả đã rõ ràng, đối mặt với sự tấn công của Ngao Liệp, trên mặt người khổng lồ càng thêm tức giận và điên cuồng, lại lao lên một bước thành công né tránh, nhấc chân đá mạnh vào đầu gối phải đang cong lại của Ngao Liệp.

Ngao Liệp phát ra một tiếng rống vô cùng tức giận, lại khuất phục trước sức hút trái đất kinh thiên động địa quỳ xuống!

Ánh mắt tức giận ngẩng phắt đầu lên, thấy Triệu Khách và Heo mập đi ra từ bức tường rách nát của phòng thí nghiệm, mỉm cười từ trên cao nhìn xuống hắn ta.

“Tam giai bá thể thì sao? Đối mặt với sự áp chế lực lượng tuyệt đối, dù ngươi đeo một cái mai con rùa, lão tử cũng có thể nện ngươi ỉa ra quần.”

Trong lòng Triệu Khách thấy ngạc nhiên với sự cường đại của bộ thân thể này, nhưng cũng không cảm thấy quá bất ngờ.

Cũng như Heo mập đã nói, bản thân Ngao Liệp cũng không định vị theo phương hướng tank chính trong đoàn đội, trên hết hắn ta đảm nhiệm vị trí một tên thích khách cận chiến, lợi dụng bộ chưởng pháp đăng phong tạo cực của bản thân để nhanh chóng đánh chết mục tiêu.

Tuy Tam gia bá thể rất cường đại, nhưng không thể che giấu sự khiếm khuyết trên mặt lực lượng của hắn ta.

Nếu là Ngao Liệp chân chính, đối mặt với người khổng lồ do hắn chế tạo ra, tuyệt đối là tiết tấu treo lên đánh.

Đương nhiên, nếu là bản tôn Ngao Liệp chân chính, Triệu Khách sẽ không nói hai lời gọi ra Đại Hạ đỉnh, lôi kéo Heo mập trốn vào trong đó, có thể trốn được bao lâu thì hay bấy lâu.

Không đánh nổi thì trốn.

Nhưng với đồ hàng lậu trước mắt… Chỉ có thể nói sự chênh lệch giữa hắn ta và bản chính… Một cái là web game, một cái là Pinduoduo.

Cùng cách gọi nhưng thương hiệu không giống nhau.

“A?”

Nói đến đây lại nhắc nhở Triệu Khách một việc, chỉ thấy Triệu Khách quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía Heo mập: “Đúng rồi, lần trước cho ngươi mượn mai rùa, hình như ngươi còn chưa trả lại cho ta.”

Heo mập: “…”

Cái mai ba ba kia thì bỏ đi, nhưng cái mai rùa này tuyệt đối không phải phàm phẩm.

Nhưng Triệu Khách cũng không muốn vặn hỏi, sau khi im lặng một lát lại nói: “Đợi lần sau gặp mặt, trả lại cho ta.”

Heo mập gật đầu nhưng chẳng mấy chốc đã suy nghĩ ra, “Lần sau??”

“Đúng vậy, ta có thể thành công trốn khỏi nơi quỷ quái này, đến lúc đó ta sẽ giới thiệu lão bà của ta, ta tin tưởng ngươi sẽ rất vui vẻ.”

Lời nói của Triệu Khách như lọt vào trong sương mù, khiến Heo mập không hiểu rốt cuộc là có ý gì.

Chỉ thấy Triệu Khách nói xong lại vỗ vai Heo mập: “Việc còn lại giao cho ngươi, tên to con này chỉ có thể chống đỡ hai giờ!”

“Ầy… Được!”

Nghĩ đến nhiệm vụ mà Triệu Khách giao cho mình, tuy rất khó khăn nhưng nếu chỉ là điên cuồng chạy trốn để kéo dài thời gian, Heo mập cảm thấy hắn ta vẫn có lòng tin.

Bình Luận (0)
Comment