Thật sự rắc rối, lăn qua lăn lại đã trôi qua mười phút, không biết bên Heo mập thế nào rồi.
Triệu Khách hy vọng Heo mập có thể kiên trì một khoảng thời gian đủ nhiều, hắn thả ra ngủ giác tìm kiếm nghiên cứu xung quanh.
Trong không khí có một vị ngọt nhàn nhạt khiến ánh mắt Triệu Khách sáng lên, tuy hương vị này rất nhạt nhưng mùi vị quen thuộc khiến Triệu Khách có thể chắc chắn, nàng đang ở đây!
Triệu Khách cẩn thận né tránh binh lính tuần tra tìm theo hướng mùi thơm, chỉ thấy trong căn phòng trước mặt có mùi thơm nồng nàn.
Nhưng lúc Triệu Khách áp sát thân thể vào cửa phòng, tiếng thở gấp trầm thấp bên trong khiến sắc mặt Triệu Khách cứng đờ, một cảm giác tồi tệ xuất hiện trong lòng Triệu Khách.
Hắn đẩy cửa phòng ra một cái khe, đồng thời một tay khác cẩn thận gọi ra Đại Hạ đỉnh.
Chỉ thấy Triệu Khách lặng lẽ nghiêng người vào gian phòng, cách một lớp màn màu hồng, chỉ thấy hai bóng người mơ hồ quấn lấy nhau ở trên giường.
Tiếng rên rỉ của đôi nam nữ này càng ngày càng kịch liệt, thở hổn hển như đang chạy vượt chướng ngại vật 400 mét.
Trong mắt Triệu Khách lấp lóe một tia sáng dữ tợn, đưa tay vồ về phía cái màn kia.
“Xoẹt” một tiếng, cái màn bị xé rách đầy thô bạo, chỉ thấy cặp nam nữ nằm trên giường như chim sợ cành cong, quay phắt đầu lại.
Đặc biệt là nam nhân kia, khuôn mặt lập tức trở nên trắng bệch, ánh mắt nhìn người trung niên vẻ mặt nghiêm túc trước mặt, không khỏi hét to: “Tổng quản, ngài… Sao ngài lại…”
Còn chưa nói hết câu, vị đại hán đầu trọc trước mặt đã nghiêm mặt nói: “Là thị nữ và thủ vệ hầu hạ Chân Thân, các ngươi lại dám can đảm vấy bẩn Thần điện, thật sự to gan lớn mật!”
Lúc nói chuyện, hai tên thủ vệ sau lưng bước nhanh tới, thô bạo kéo đôi nam nữ này xuống giường, ngay cả một bộ quần áo để che chắn cũng không cần, đã kéo hai người đi ra ngoài cửa.
“Hừ!! Hãy chờ tiếp nhận sự phán xét của Chân Thần đi!”
Chỉ nghe tên tổng quản hừ lạnh một tiếng, đi theo ra ngoài.
Sau khi xác nhận đám người đã đi hết, Triệu Khách chậm rãi bò ra từ gầm giường bên cạnh, trong lòng âm thầm thấy may mắn: “Cũng may!”
Không ngờ đây không phải Clarice, mà là một đôi dã uyên ương vụng trộm yêu đương.
Cũng may hắn kịp thời phát hiện, nếu không suýt thì bại lộ.
Nhưng Triệu Khách nghĩ đi nghĩ lại, không tìm thấy Clarice, hắn cũng không ngại đi tìm vị gọi là Chân Thần kia trước.
Nghĩ tới đây, Triệu Khách híp mắt, yên lặng đi theo sau.
Triệu Khách nghĩ lại, không tìm thấy giả thể thì đi tìm tên được gọi là Chân Thần kia trước.
Tìm được tên thần côn này, không sợ không tìm thấy giả thể.
Nghĩ tới đây, Triệu Khách leo ra từ gầm giường, cẩn thận đuổi theo phía sau.
Có Sắc dục ẩn nấp cộng thêm Tự nhiên chi tức, khiến Triệu Khách như một con nhện ẩn nấp trong bóng tối, bước chân im hơi lặng tiếng khiến người ta rất khó phát hiện ra.
Ánh mắt thủ vệ ven đường như điện, vẻ mặt uy nghiêm như một pho tượng, không chút thay đổi đứng ở chỗ đó.
Nhưng khi tổng quản áp giải đôi nam nữ trần trụi này đi tới, dù là những thủ vệ vẻ mặt trang nghiêm này, trong ánh mắt cũng thêm ý cười nghiền ngẫm.
Đặc biệt khi thấy vị thị nữ da thịt như sữa bò kia bị túm tóc lôi kéo trên mặt đất, mặc kệ nàng muốn che giấu thế nào, che phía trên cũng không che được phía dưới.
Hai quả bóng sáng loáng bị ngón tay đè ép đến biến dạng, lúc bị kéo đi còn có thể thấy chất lỏng không rõ trên sàn nhà, dù rất chật vật lại khiến người ta nhìn say sưa ngon lành.
Tổng quản như vô tình hay cố ý thả chậm bước chân, trong lúc lơ đãng cong khóe môi mỉm cười, dường như rất hưởng thụ hình ảnh này.
Ở trong lòng hắn ta, tính nghiêm trọng khi làm vấy bẩn Thần điện kém xa việc nhìn đôi nam nữ yêu đương vụng trộm này trở thành trò hề trong ánh mắt của mọi người, thỏa mãn niềm vui trong lòng của mình.
Cùng lúc tầm mắt những thủ vệ này bị đôi nam nữ trần truồng kia hấp dẫn, không ai chú ý đến một bóng dáng lén lút, im hơi lặng tiếng trốn vào đại điện trước một bước.
Vẫn là cung điện vàng son lộng lẫy, cùng vương tọa bằng vàng cao cao tại thượng, nhưng lần này Triệu Khách không thấy vị thần côn kia.
Mở ra ngũ giác, Triệu Khách để ý đến trong tẩm điện bên cạnh có tiếng hít thở yếu ớt.
Nhìn thoáng qua bóng dáng còn đang ba bước dừng lại, mười bước dừng lại ngoài điện, ánh mắt Triệu Khách sáng lên, cẩn thận bước vào trong gian điện phụ.
Trong không khí tràn ngập hơi nước, cánh cửa thủy tinh mơ hồ thấy được bóng dáng “Luke” yên tĩnh nằm trong suối nước nóng bằng vàng, tiếng hít thở yếu ớt khiến người ta nghi ngờ có phải hắn ta đã ngủ rồi không.
Thấy thế, sau khi Triệu Khách hơi do dự, yên lặng bước tới.
Nhưng cùng lúc này, nam nhân yên tĩnh nằm trong suối nước nóng đột nhiên mở miệng nói: “Nếu ta là ngươi, ta sẽ kiên nhẫn thêm một chút, chờ ta đuổi những thứ ngu xuẩn bên ngoài đi lại ra tay với ta!”
Vẻ mặt Triệu Khách không hề xuất hiện sự thay đổi nhưng cơ bắp vô thức căng cứng, sau khi căng thẳng một lúc ngắn ngủi Triệu Khách đã bình tĩnh lại, cũng không trả lời hắn ta.
Lúc ở trại dân tị nạn, Triệu Khách đã tập trung quan sát tên Luke này, xác định tên này chỉ là một người bình thường, ngay cả một người da đen hơi to khỏe một chút cũng có thể nhẹ nhàng đánh hắn ta mặt mũi bầm dập.