Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1560 - Chương 1560 - Ám Hiệu!

Chương 1560 - Ám hiệu!
Chương 1560 - Ám hiệu!

Đôi môi đỏ đầy quyến rũ khẽ mở: “Ta còn tưởng ngươi không định quay về nữa. Sao nào, dự định làm bánh kem với ta sao?”

“Đến rồi!”

Trong nháy mắt thấy Clarice, Triệu Khách suýt nữa không kìm được sự kích động trong lòng, muốn gọi ra Đại Hạ đỉnh.

Nhưng lý trí của Triệu Khách lại nói cho hắn biết, kết quả làm như vậy chỉ khiến hắn không công mà lui.

Ý tưởng trước đó của Triệu Khách là nhân lúc Clarice không đề phòng sẽ lấy ra Đại Hạ đỉnh, một kích giết chết.

Nhưng hiện tại hai người mặt đối mặt, khoảng cách giữa đôi bên lại xa như vậy.

Clarice cũng không phải một khúc gỗ, ngược lại nàng có năng lực Hồ tiên, có ưu thế tuyệt đối ở phương diện tốc độ.

Ánh mắt nhìn chằm chằm xung quanh Clarice, Triệu Khách cũng không thấy bóng dàng lão Nhị đâu.

Đây là tin tức duy nhất khiến Triệu Khách cảm thấy vui mừng, ít nhất có thể đánh giá ra, lão Nhị vẫn chưa giải quyết được rắc rối Heo mập kia.

Hai người đối mặt, giọng nói của Clarice đầy khiêu khích.

Chỉ thấy Clarice nâng cằm lên, để lộ ra cần cổ trắng nuột dài nhỏ, đôi môi đỏ thắm, khóe miệng nhẹ ngậm ngón tay giữa thon dài.

Động tác to gan nóng bỏng thật sự khiến người ta khó mà kiềm chế.

Trong đầu Triệu Khách không tự chủ nhớ lại hình ảnh lúc hai người làm bánh kem, đầu lưỡi dọc theo viền bơ, liếm mút vào thật sâu.

“Hít!”

Triệu Khách thở sâu, ánh mắt lập tức khôi phục sự trong trẻo, trong ánh mắt nhìn Clarice đầy vẻ lạnh lùng và vô tình.

“Bánh kem!”

Đôi mắt Triệu Khách híp thành một đường thẳng, ngoắc ngón tay: “Được, ngươi đến đây, chúng ta làm bánh kem.”

Đối mặt với sự khiêu khích của Triệu Khách, trên mặt Clarice vẫn mỉm cười, không hề cảm thấy tức giận: “Buông hắn ra, ta có thể cho thứ ngươi muốn, bao gồm cả mạng của ta.”

Một câu nói hời hợt khiến Triệu Khách không nhịn được nhíu mày.

Tuy nghe như đã đạt được mục đích của hắn, có lẽ trong tiềm thức của Triệu Khách, vẫn luôn cho rằng Clarice là một phần của bản thân, nhưng nghe nàng khinh địch đồng ý như thế, lại khiến Triệu Khách cảm giác như mạng của hắn rất rẻ.

Chỉ tùy tiện một người bình thường cũng có thể đổi mạng của hắn?

Điều này khiến trong lòng Triệu Khách có một loại cảm giác không diễn tả được, khiến hắn cảm thấy rất khó chịu.

“Ngươi vào trước rồi nói!”

Triệu Khách nói xong đứng lên, lại rất cẩn thận núp sau lưng Ruthall: “Yểm hộ cho ta, đưa ta đến chỗ ngươi cất giữ đồ.”

Nói tới nói lui, Clarice vẫn không muốn vào, Triệu Khách cũng lười trò chuyện với nàng nữa.

Hắn trốn sau lưng Ruthall, sau khi hai người đi qua noãn các, mở cửa phòng ra lại thấy phía sau noãn các là một văn phòng.

Nhìn văn phòng trước mặt, Triệu Khách không thể không nói tên thần giả Ruthall này rất mẹ nó biết hưởng thụ.

Trong văn phòng không có cửa sổ, nhưng có thể thông qua máy chiếu xung quanh để chiếu hình, khiến vách tường trong văn phòng hoàn toàn ẩn đi, trông như đang lơ lửng trong đám mây.

Triệu Khách cúi đầu, có thể thấy những thủ vệ quân dưới chân đang nhanh chóng bị thay thế.

Xem ra, trên cơ bản đã bị người của Clarice tiếp quản hết.

Có đôi khi Triệu Khách sẽ nghĩ, nếu lúc này Clarice đột nhiên hạ lệnh biến nơi này thành đống đổ nát.

Chẳng phải hắn sẽ dễ dàng trở thành hiệp sĩ cõng nồi hoàn mỹ nhất sao?

Nhưng Triệu Khách cảm thấy khả năng này không lớn, không phải Clarice không dám, mà là nữ nhân điên này giống hắn, lúc nóng nảy không quan tâm quy củ gì hết, cũng có thể lật đổ cái bàn của ngươi, đã khó chịu thì mọi người cùng khó chịu.

Triệu Khách đóng cửa văn phòng, chỉ thấy Ruthall mở ngăn bàn làm việc, lấy ra một cái chìa khóa từ trong ngăn kéo.

Triệu Khách bước tới cầm lấy chiếc chìa khóa, đồng thời bỏ vào trong sách tem tiến hành kiểm tra.

Thật ra trong lòng Triệu Khách đã tin tưởng Ruthall không thoát khỏi sự khống chết của hắn, việc hắn bị bắn trong noãn các, chắc chỉ là một hành động trong lúc vô tình.

Triệu Khách để hắn ta nhảy một điệu vuốt ống ở trước mắt bao người, thật sự lóe mù mắt của mọi người.

Triệu Khách tin tưởng, chưa nói đến bản thân Ruthall, e rằng những tín đồ thành kính phía dưới thấy cảnh này, có lẽ tín ngưỡng trong lòng cũng gặp phải sự đả kích xưa nay chưa từng có.

Nhưng cẩn thận lái được thuyền vạn năm, Triệu Khách không tin Ruthall, không có nghĩa sau khi dùng Quỷ hoặc để mê hoặc sẽ tin tưởng hắn ta.

Cẩn thận kiểm tra, sau khi xác định không có vấn đề, Triệu Khách mới trả lại chìa khóa cho Ruthall.

Nhưng sau khi lấy được chìa khóa, Ruthall đã cất bước đi ra ngoài.

Điều này khiến Triệu Khách không nhịn được nhíu mày: “Đợi chút, bảo khố không ở nơi này?”

Ruthall chết lặng gật đầu, chỉ ra ngoài cửa, ra hiệu bảo khố ở trong trắc điện bên ngoài.

Nơi này là thư phòng của hắn ta, chìa khóa ở đây không có nghĩa bảo khố cũng ở trong này.

Tuy Triệu Khách cảm thấy nghi ngờ nhưng vẫn gật đầu, đi theo hắn ta.

Cũng như vừa rồi, Ruthall bước đi ngang, hoàn toàn che chắn Triệu Khách ở sau người, không cho bên ngoài một cơ hội nhỏ nhoi nào.

Triệu Khách cẩn thận như vậy cũng không phải không có lý do, hắn là người hiểu rõ nhất uy lực của súng bắn tỉa quỹ đạo khinh điện.

Ngay cả Ngao Liệp cũng không chịu nổi loại súng bắn tỉa quỹ đạo khinh điện này, nếu bị một phát súng bắn nổ đầu, hắn cũng bị bắn chết ngay tại chỗ.

Huống hồ, loại đánh lén này có phải là uy lực lớn nhất hay không, Triệu Khách vẫn chưa biết được.

Bình Luận (0)
Comment