Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1572 - Chương 1572 - Lựa Chọn (2)

Chương 1572 - Lựa chọn (2)
Chương 1572 - Lựa chọn (2)

Nhưng vẻ mặt Bart đờ đẫn, căn bản không để ý đến trạng thái của Clarice.

Quay đầu nhìn sang, chỉ thấy dưới làn da Ruthall đã bắt đầu chảy ra rất nhiều vật chất màu vàng, có hơi giống vàng hòa tan, khiến thân thể của Ruthall dần bị bao bọc trong chất lỏng.

Đến nay Bart vẫn chưa nghiên cứu ra được rốt cuộc loại vật chất thần bí này là cái gì, chỉ biết đến từ một vị diện thần bí, một cấm địa mà bọn họ tuyệt đối không được bước vào.

Ruthall còn có thể hô hấp, nhưng hắn ta căn bản không động đậy được, thân thể lập tức bị vật chất màu vàng bao bọc lại, mặc cho hắn ta hò hét thế nào, gào lên thế nào, những tiếng động này chỉ có thể tồn tại trong suy nghĩ của hắn ta.

“Đi thôi!”

Bart không định tiếp tục ở lại nơi này, dẫn người chuẩn bị rời đi, tất nhiên thân thể của Ruthall sẽ được cất giữ trong tủ thủy tinh, đây là nơi an toàn nhất.

Trước khi đi, ánh mắt Bart nhìn về phía Clarice, nhìn nữ nhi do chính mình tạo nên, ánh mắt Bart đầy vẻ không nỡ.

Nhưng chẳng mấy chốc chút không nỡ này đã bị sự vô tình và dục vọng quyền lực thay thế.

Hắn ta biết rõ, nữ nhi này đã không còn là nữ nhi ngoan ngoãn phục tùng hắn ta như trong trí nhớ, nàng có suy nghĩ của riêng mình.

Thời gian: Một tuần trước.

Đẩy cửa phòng làm việc ra, Bart ném mạnh tập tư liệu trên tay lên bàn làm việc.

“Ngươi đã sớm biết tên này không phải lão Lục!”

Nhìn phần tài liệu trước mặt, Bart thật sự giận không kìm được, kế hoạch của hắn ta sắp triển khai, đột nhiên lại xuất hiện một lão Lục hàng giả, hoàn toàn không thể biết trước sẽ tạo ra biến số như thế nào cho kế hoạch của hắn ta.

Điều khiến hắn ta cảm thấy tức giận nhất, đó là Clarice biết rõ chuyện này, chẳng những không lập tức đi giải quyết còn đặc biệt che giấu.

Nếu không phải lão Nhị báo cáo với hắn ta, đến nay hắn ta còn chưa biết chuyện này.

“A!”

Đối mặt với sự tức giận của Bart, Clarice chỉ nhìn thoáng qua tập tài liệu, cũng không giải thích thêm điều gì.

Loại thái độ này càng khiến Bart cảm thấy tức giận.

“Giết chết hắn, lập tức!”

Bart thở sâu, vẻ mặt nghiêm túc ra lệnh cho Clarice.

Không sai, là mệnh lệnh chứ không phải yêu cầu, hắn ta rất ít dùng giọng điệu này để nói chuyện với nàng.

Nhưng điều khiến Bart không tưởng tượng được là, Clarice lại từ chối hắn ta.

“Không được!”

Giọng nói rất kiên quyết không có chỗ trống để bàn bạc, khiến Bart nghẹn một hơi ở ngực, không thể tưởng tượng nổi nhìn Clarice.

“Không được! Đây là chuyện của ta, tin tưởng ta, hắn sẽ không can thiệp vào kế hoạch của chúng ta, ta cũng không muốn giết hắn!”

Clarice đứng lên từ trên ghế, ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm dưỡng phụ ở trước mặt.

Là Tư lệnh quan của quân đoàn bạo động, nắm quyền sinh sát trong tay, lúc Clarice nghiêm túc cũng có áp lực vô hình khiến trái tim Bart nhảy lên thật mạnh, đột nhiên trong đầu lại xuất hiện cảm giác sợ hãi.

Nữ nhân này thật sự là người đứng trên cao, đi ra từ trong núi thây biển máu.

Khí tức không giận tự uy trên người thế này, một người chỉ am hiểu lý luận suông như Bart không thể so sánh được.

Thân thể không tự chủ được lùi lại một bước, vẻ mặt Bart dần dịu đi, cố hết sức để giọng điệu của mình trở nên chậm rãi: “Hài tử, hắn là giả thể của ngươi, mục đích của hắn là giết ngươi, chẳng lẽ ngươi không biết sao?”

Nhưng đối mặt với lời khuyên nhủ này, ánh mắt Clarice lại nhìn về phía bức tranh thiên sứ và ma quỷ trên mái vòm.

Thật lâu sau…

“Để lão Nhị rời khỏi bên cạnh ta, ta đảm bảo kế hoạch có thể hoàn thành thuận lợi, thậm chí nếu ngươi muốn, ta có thể để ngươi tự tay tiêm thuốc, nhưng…”

Nói xong lời cuối cùng, ánh mắt Clarice trở nên sắc bén, ánh mắt nhìn chằm chằm Bart khiến hắn ta cảm thấy bắp thịt cả người không tự chủ được kéo căng, không nhịn được ngừng thở.

“Đừng động vào hắn!”

Chỉ bốn chữ đã khiến sắc mặt Bart lúc sáng lúc tối.

Cũng chính từ giờ khắc này, Bart đột nhiên nhận ra, Clarice trước mặt không chỉ là dưỡng nữ của mình, càng là một Tư lệnh quan lãnh khốc vô tình.

Thoát khỏi hồi ức, Bart thở sâu: “Đi thôi!”

“Nhưng Đại tiểu thư…”

Tên tùy tùng bên cạnh không từ bỏ việc thuyết phục, nhưng vừa mở miệng đã thấy Bart khẽ ngắt lời: “Đây là lựa chọn của nàng!”

Nói xong, Bart cúi đầu bước ra ngoài.

“Ầm! Ầm! Ầm!”

Vô Tướng kiếm kinh ngưng ra kiếm mang, bị Clarice giữ trong lòng bàn tay như một cái đuôi sam, quật đánh xuống.

Kiếm khí sắc bén không thể đỡ được, để lại vết cắt như con rết trên người Quỷ hổ.

“Ngươi là rùa đen à, vì sao không ra tay!”

Đối mắt với hành động luôn trốn trong mai rùa của Triệu Khách, Clarice không nhịn được nóng nảy.

Nhưng nàng khiêu khích như thế nào, hành động của Triệu Khách vẫn là hai tay ôm đầu, cố hết sức cuộn người thành một đống.

Không tiến công, không di chuyển.

Hắn dựa vào lực phòng ngự cường đại của Quỷ hổ, như rùa đen rụt đầu vẫn cố thủ nguyên tại chỗ.

Đối mắt với câu hỏi của Triệu Khách, chỉ nghe trong khôi giáp màu đen Quỷ hổ truyền ra giọng nói không đau không ngứa của Triệu Khách: “Ta đang đánh cược!”

“Cược??” Clarice cảm thấy rất bất ngờ với câu trả lời này, không biết Triệu Khách có ý gì.

Mặt nạ Quỷ hổ tách ra để lộ khuôn mặt của Triệu Khách, hắn nhếch miệng cười với Clarice, nụ cười đặc biệt hèn hạ.

“Cược ta sống lâu hơn ngươi!”

Bình Luận (0)
Comment