Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1620 - Chương 1620 - Tiến Vào Thần Bí Chi Địa

Chương 1620 - Tiến vào thần bí chi địa
Chương 1620 - Tiến vào thần bí chi địa

Sau khi cân nhắc tỉ mỉ, sắc mặt rất nhiều người trở nên khó coi, điều này nói rõ bọn họ đã trở thành cừu non, để những người đưa thư không bị trừng phạt săn bắt.

Ngô Á nhanh chóng nhìn thoáng qua Huyền Thưởng Bảng, đợi sau khi thấy thứ hạng của mình, Ngô Á thầm thở phào một hơi, không phải trong top mười thì tốt.

Lại nhìn lên vị trí đầu tiên, lại có hai người được đặt song song ở vị trí đầu tiên.

Trong hai người đó, Ngô Á đột nhiên trợn to mắt nhìn mấy chữ người đưa thư nhân sâm, vẻ mặt kỳ quặc như gặp quỷ.

“Mả mẹ nó, lão tử đã biết con hàng này chắc chắn có liên quan đến Bánh bao hoàng kim dược, lão tử mẹ nó lại bị lừa.”

Trong phòng bao của Hồng Yên quán, chỉ thấy một bóng người hùng hổ đi ra từ bên trong, đây không phải ai khác lại là Heo mập.

Hắn ta vừa mắng vừa nguyền rủa tổ tiên mười tám đời của Triệu Khách.

Nhưng Heo mập không thể không bày ra vẻ mặt đưa đám, chuẩn bị tiến vào thần bí chi địa lần này.

Lúc này Heo mập mới hiểu được vì sao ngay từ đầu con hàng Triệu Khách này phải đưa ra một ước định với hắn ta, muốn sau khi hắn ta trở về phải tìm hắn lập đội trước tiên.

Lúc đầu trong lòng Heo mập còn nghĩ, đến lúc đó lão tử sẽ trốn trong Hồng Yên quán một chút.

Không nghe ngóng tin tức của ngươi, không có tin tức của ngươi, sao ta có thể đi tìm ngươi?

Đúng hay không, nói đạo lý đi, vậy cũng là hắn ta làm trái với hiệp ước.

Lúc nghĩ đến điều này, trong lòng Heo mập còn thấy rất vui vẻ.

Không ngờ lần này hay lắm, chỉ vì một tờ Huyền Thưởng Bảng, hắn ta không thể không đi vào tìm tên này xây dựng đội ngũ.

Nghĩ đến đây, Heo mập không nhịn được mắng to ở trong lòng: “Đồ sao chổi, lão tử sẽ không để yên cho ngươi.”

“Sắp xuất hiện rồi, ngươi chuẩn bị kỹ càng đi.”

Trong vùng đất bỏ đi, kẻ nghiện thuốc nhìn nhắc nhở trong sách tem, nhắc nhở Triệu Khách.

Tuy Triệu Khách cũng là đối tượng bị trừng phạt, nhưng vì tình huống đặc thù của hắn, nên không thể phải tiến vào thần bí chi địa ngay từ đầu.

Chỉ có thể tự tìm kiếm vết rách ngẫu nhiên xuất hiện để tiến vào.

Triệu Khách gật đầu không để ý kẻ nghiện thuốc nữa, mà tập trung vào việc dùng Nhiếp nguyên thủ liên tục không ngừng rút nước trong dưa cay, bỏ vào trong bình thủy tinh.

Nói là bình thủy tinh, trên thực tế còn lớn hơn bình thủy tinh dùng để ngâm rượu thuốc một vòng.

Vì rót đầy cái bình này, Triệu Khách gần như hái toàn bộ dưa cay trong ruộng chung, hắn rót đầy một cái bình lớn, sau đó thu cả bình thủy tinh vào trong Không gian giới chỉ của hắn.

“Ầm ầm…”

Lúc này, một tràng tiếng động trầm thấp xuất hiện ở vùng đất bỏ đi.

Lúc đầu chấn động rất nhỏ, nhưng theo thời gian trôi qua cảm giác chấn động bắt đầu tăng lên.

“Ha ha, mỗi đại dược thương bỏ ra mười vạn điểm bưu điện làm tế phẩm, mới tạo ra chút động tĩnh này?”

Vương Ma Tử lười biếng đi ra từ trong viện, đi vào chỗ Triệu Khách cũng coi như tiễn đưa Triệu Khách.

Nhưng nhìn chút động tĩnh này, vẻ mặt Vương Ma Tử hơi khinh thường.

Nhớ kỹ trước kia có người vô tình phát hiện thần bí chi địa trong không gian khủng bố, động tĩnh lúc đó khiến tất cả mọi người trong Quỷ thị đứng không vững.

Một vết rách như cự kiếm xám trắng, trực tiếp phá không xuất hiện ở phía trên Quỷ thị, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.

So sánh ra, chút chấn động trước mặt thật sự có vẻ tiếng sấm to, hạt mưa nhỏ.

Y Nữ cẩn thận đi ra từ trong phòng bếp, suýt thì ngã lăn trên đất, cũng may Vương Ma Tử tay mắt lanh lẹ một phát túm lấy cánh tay Y Nữ.

“Ma Tử ca, ta… Ta sợ…”

Y Nữ nắm chặt cánh tay Vương Ma Tử, giọng nói mềm mại trong trẻo khiến người nghe cảm thấy đầu khớp xương tê dại.

Chứ đừng nói đến lúc này Y Nữ đang ôm chặt lấy cánh tay Vương Ma Tử, khiến Vương Ma Tử cảm giác cánh tay của mình đang lún vào thứ gì đó, cả khuôn mặt đỏ bừng.

Hắn ta cúi đầu nhìn Y Nữ còn đang đeo mặt nạ.

Đột nhiên Vương Ma Tử cảm thấy… Độc thân lâu rồi, nhìn cái mặt nạ xấu như vậy cũng cảm thấy mi thanh mục tú.

Vương Ma Tử vỗ ngực, vẻ mặt hào khí nói: “Đừng sợ, tất cả…”

Còn chưa nói hết câu, cái mặt nạ xấu xí trên mặt Y Nữ đột nhiên rơi xuống.

Lời nói của Vương Ma Tử đã lên đến cổ họng, sau khi ánh mắt nhìn khuôn mặt kia của Y Nữ, đồng tử lập tức co rụt lại, cảm giác như có một cái chân thối bị nhét vào trong dạ dày của mình, sau khi đạp mạnh hai cái còn không quên di mấy lần.

Chỉ thấy khuôn mặt Vương Ma Tử thay đổi từ đỏ đến trắng, từ trắng đến đen, nhanh chóng nhìn sang chỗ khác “ọe” một tiếng, hận không thể nôn hết bữa cơm tối qua ra ngoài.

“Kỳ quái? Không có lý nào?” Kẻ nghiện thuốc đứng bên cạnh cảm nhận chấn động dưới chân, trong lòng không khỏi cảm thấy kỳ quái.

Theo hắn ta biết, tám vị đại lão bản sau lưng dược thương Quỷ thị đều phải bỏ ra mười vạn điểm bưu điện làm tế phẩm, tám mươi vạn đã là con số khủng bố.

Tám mươi vạn điểm bưu điện là khái niệm gì?

Chỉ bỏ đi một số không cũng đủ để một người đưa thư hạ cấp đốt tiền, trực tiếp đốt đến trình độ người đưa thư trung cấp, có thể xưng là người chơi khắc kim trong số người đưa thư.

Bình Luận (0)
Comment