Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 172 - Chương 172. Chúng Ta Chỉ Là Tế Phẩm

Chương 172. Chúng ta chỉ là tế phẩm Chương 172. Chúng ta chỉ là tế phẩm

Chu Phú Quý thấy thế, trên khuôn mặt nhỏ nhắn càng bực bội hơn, giơ nắm đấm nện lên người Chu lão hán.

“Được rồi.”

Vương Đông Lượng nhìn vẻ mặt Chu lão hán, hơi không nỡ tiến lên khuyên Chu Phú Quý đừng đánh nữa.

Lúc này Cẩu Đản đi đến bên cạnh Tôn Thủ Quốc, nhìn vết thương của Tôn Thủ Quốc một chút, tuy bị cắn ra một miếng thịt lớn nhưng cũng may trên tay Tôn Thủ Quốc có một con tem “Mộc hóa thuật” khá được.

Năng lực đặc thù của con tem đặc thù này có thể khiến thân thể mình biến thành người cây, cho dù bị vết thương trí mạng cũng có thể giữ được cái mạng nhỏ của mình, đồng thời nhanh chóng khép lại.

Đương nhiên, con tem năng lực này cũng tiêu hoa khá kinh người, cần tiêu hao 5 điểm bưu điện mới có thể kích hoạt.

“Đau!”

Tôn Thủ Quốc quát to một tiếng, không biết là thịt đau hay đau lòng, bị cắn một cái thế này, 5 điểm bưu điện đã trôi theo dòng nước.

Cộng thêm trước đó vì đánh giết quái vật trong thôn, hắn ta đã tiêu hao rất nhiều điểm bưu điện, cộng thêm lần này tiêu hao, điểm bưu điện trên tay đã còn thừa lại không nhiều lắm.

Hiện tại dùng một chút ít một chút, một khi không có đủ điểm bưu điện, sự chênh lệch giữa hắn ta và người bình thường cũng chỉ kháng đánh hơn bọn họ một chút mà thôi.

“Đi! Không thể ở lại nơi này nữa, rời đi trước.”

Cẩu Đản cau mày, bây giờ phải nhanh chóng tìm ra Trương Hải Dương, tiện hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến này.

“Vậy hắn thì sao!”

Chu Phú Quý nhìn Chu lão hán không ngừng nôn ra máu trên mặt đất, không nhịn được cau mày.

“Ném hắn ở chỗ này tự sinh tự diệt đi, không có thời gian quản hắn nhiều như vậy.”

Vốn Cẩu Đản muốn dứt khoát xử lý Chu lão hán cho xong, nhưng nhìn khuôn mặt Chu lão hán vẫn không nhẫn tâm ra tay, huống hồ giết một thôn dân bình thường cũng không tăng được điểm bưu điện.

Nghĩ đến lời Cẩu Đản vẫn quyết định buông tha cho hắn ta, mặc cho hắn ta tự sinh tự diệt ở chỗ này.

“Không muốn, Phú Quý, đừng đi với bọn họ… A.”

Chu Phú Quý đá bay Chu lão hán ra ngoài, khuôn mặt đen sì sải bước đi lên phía trước, Tôn Thủ Quốc thấy thế quay sang nhìn Chu lão hán, cau mày tiếp tục đi theo đám người Cẩu Đản về phía trước.

Sau khi đi được một lúc, Tôn Thủ Quốc đột nhiên giậm chân, ôm bụng nói: “Các ngươi chờ ta một chút, ta tìm một chỗ thả cứt.”

“Nhanh lên, chỉ có ngươi nhiều cứt đái.”

Vương Đông Lượng đứng bên cạnh không nhịn được thúc giục.

Tôn Thủ Quốc gật đầu, xoay người đi ra phía sau, đợi sau khi kéo giãn khoảng cách với mọi người, Tôn Thủ Quốc híp hai mắt lại, xoay người chạy nhanh về chỗ cũ.

Đợi sau khi thấy Chu lão hán còn đang nằm rạp trên mặt đất, dáng vẻ nửa chết nửa sống, trong mắt Tôn Thủ Quốc không nhịn được lộ ra ánh sáng dữ tợn, ngón tay nhanh chóng biến thành một thanh gai gỗ bén nhọn, sải bước đi về phía Chu lão hán.

Lần này hắn ta tổn thất quá nhiều điểm bưu điện, nhất định phải nghĩ hết cách để bù lại, mặc kệ Chu lão hán này có thể sinh ra điểm bưu điện hay không, hắn ta cũng phải ôm nguyên tắc thà giết lầm chứ không bỏ sót để xử lý hắn ta.

“Đại gia, xin lỗi!”

Tôn Thủ Quốc vung tay trực tiếp đâm thẳng xuống đỉnh đầu Chu lão hán, nhưng lúc này đồng tử Tôn Thủ Quốc đột nhiên co rụt lại.

“Phốc!”

Máu tươi trộn lẫn vụn xương, chất lỏng màu đỏ trắng bắn đầy trên mặt đất.

Nhưng người chết không phải là Chu lão hán, mà là Tôn Thủ Quốc.

Điều khiến người ta cảm thấy quỷ dị là, vốn cánh tay sắp đâm về phía Chu lão hán lại cắm thẳng vào trên đầu Tôn Thủ Quốc.

“Ngu xuẩn.”

Chu lão hán đứng dậy từ dưới đất, trên khuôn mặt giản dị thể hiện ra khí chất hoàn toàn khác với thường ngày, ném người rơm đã bị tổn hại trên tay sang một bên, lạnh lùng nhìn chằm chằm xác chết Tôn Thủ Quốc.

Hắn ta không rút tem của Tôn Thủ Quốc mà lựa chọn kế thừa tất cả điểm bưu điện của hắn ta, nhưng chỉ có 23 điểm bưu điện, hiển nhiên điều này khiến Chu lão hán cảm thấy rất khó chịu.

“Sớm biết ngươi là phế vật như vậy, lúc ở trong thôn nên dùng Chú sát thuật xử lý ngươi trước!”

Hít thở sâu, Chu lão hán ngẩng đầu, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng quỷ dị, trong đôi mắt lại chiếu rọi ra bóng dáng ba người Cẩu Đản, Từ Kiều, Vương Đông Lượng.

Đợi sau khi thấy Vương Đông Lượng đã hơi mất kiên nhẫn, đề nghị đi tìm Tôn Thủ Quốc.

Chu lão hán lạnh lùng ném xác Tôn Thủ Quốc vào trong sách tem, khom lưng nhặt bó đuốc ở trên mặt đất, xoay người nhanh chóng biến mất trong bóng tối.

“Đây là cơ duyên mà ngươi nói??”

Một chỗ khác, Triệu Khách cẩn thận ngắm nghía cái ao nước nhỏ chỉ cỡ bồn tắm ở trước mắt, nghi ngờ nhìn tấm da hồ ly ở trên tay.

“Không sai.”

Sau khi xác nhận được câu trả lời chắc chắn, Triệu Khách không nhịn được hơi nghi ngờ, lấy ra một cái bình từ trong sách tem, sau khi cẩn thận đựng đầy nước suối vào bên trong lại lựa chọn chuyển hóa vào sách tem.

Tem tài liệu (hiếm có): Thạch nhũ âm tinh

Công dụng đặc thù 1: Luyện đan

Hấp thu linh khí, trải qua sự tẩm bổ sơn mạch địa khí của Trường Bạch sơn, hội tụ thành thạch nhũ, ba mươi năm một giọt có thể luyện thành đan dược, nâng cao tinh thần lực.

Bình Luận (0)
Comment