Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 201 - Chương 201. Chim Sẻ Núp Sau

Chương 201. Chim sẻ núp sau Chương 201. Chim sẻ núp sau

“Xoẹt!”

Con dao đỏ hồng là con dao găm mà Triệu Khách cướp được trong không gian khủng bố thứ nhất, sau đó Triệu Khách bị Hà lão tam bắt được đã lấy mất.

Triệu Khách tưởng con dao găm vẫn ở trên người Hà lão tam, còn đặc biệt tìm kiếm trên xác Hà lão tam, nhưng không tìm ra.

Không ngờ con dao găm này lại xuất hiện trên tay Phùng Ba.

Con dao đâm thẳng vào tim, máu nóng trong tim phun ra tung tóe theo rãnh máu ở trên dao găm, đôi mắt lão thái trợn tròn, trên khuôn mặt tang thương hiện ra vẻ không dám tin, hoàn toàn không ngờ một đao kia lại do Phùng Ba đánh ra.

“Trong lòng ngươi đã sớm nghi ngờ ta, nếu không đã chẳng bảo Hà lão tam thăm dò ta!”

Phùng Ba thở sâu, từ lần đầu tiên hắn ta xuất hiện trong không gian khủng bố này đã bị lão thái phát hiện.

Mấy lần bị thăm dò, thậm chí còn lấy ra Thăng tiên đồ để thăm dò hắn ta, cũng may hắn ta may mắn, đúng lúc Triệu Khách và thôn trưởng đến cửa, nếu không lúc ấy đã bị bại lộ rồi.

Cho đến khi xuống động đất, Hà lão tam đột nhiên ra tay với hắn ta để kiểm tra, mới chính thức loại bỏ sự lo lắng của lão thái.

Đây cũng là lý do vì sao lúc ấy Triệu Khách lại nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Phùng Ba.

Quá trình này thay đổi đột ngột, nếu không phải hắn ta may mắn, chỉ đi sai một bước cũng là vực sâu vạn trượng, mỗi lần nghĩ đến đều khiến Phùng Ba cảm thấy nghĩ mà sợ.

Bây giờ, cuối cùng hắn ta không cần lo lắng hãi hùng như vậy nữa.

Chỉ thấy Phùng Ba nói xong lại dùng sức đẩy một cái, cây mây nhào tới đâm vào cơ thể lão thái.

“Không đúng!”

Chu lão hán đã lao đến trước gốc cây, nhưng lúc này đã cảm thấy sau lưng sinh ra một cơn gió mạnh, quay lại nhìn, Chu lão hán trợn to mắt, khuôn mặt đã tái nhợt.

Chỉ thấy, lúc này con hồ ly bị cây mây lấp đầy kia đã lao đến trước mặt hắn ta.

Cây mây mới mọc tràn ra từ miệng, từ mắt dọc theo người con hồ ly, cứ như xúc tu dày đặc bắt về phía Chu lão hán.

“Đáng chết!”

Thấy thế, Chu lão hán cắn răng một cái, quyết đoán từ bỏ Tạo Hóa Châu, một chân đá vào đầu con hồ ly, mượn lực để nhảy ra sau, mạo hiểm tránh né những cây mây đó.

Nếu hơi chậm trễ một bước, những cây mây đó quấn lên, cho dù lấy được Tạo Hóa Châu, chắc chắn hắn ta phải chết.

“Vèo!”

Chu lão hán vừa né tránh vừa khống chế Trương Hải Dương không ngừng đi lên phía trước, trong chốc lát không phát hiện được, chờ đến lúc tỉnh táo thấy rõ chuyện gì đang xảy ra, trong lòng không nhịn được chấn động.

Nhìn Phùng Ba trước mặt, trong nháy mắt đầu óc Triệu Khách nhanh chóng nhớ lại tất cả mọi thứ xảy ra trong khoảng thời gian này.

Từ lúc gặp Phùng Ba đến bây giờ, từng việc hắn và Phùng Ba cùng trải qua như đèn kéo quân lướt qua trong đầu Triệu Khách, sau khi liên hệ tất cả chi tiết bị hắn bỏ qua trước đó, Triệu Khách không nhịn được híp mắt lại, nói thầm: “Nhìn nhầm!”

Thật ra hắn nên sớm nghĩ ra, Phùng Ba này thật sự có nhiều điểm đáng nghi.

Ví dụ như lúc cùng hắn đuổi giết quái vật ở trong thôn, ngoại từ vẩy ra một nắm Hủ âm phấn thì Phùng Ba không thi triển năng lực đệ tử xuất mã nào nữa.

Điểm thứ hai, lúc hắn gặp lại Phùng Ba, trên tay Phùng Ba cầm một cây súng săn, chưa nói đến việc hắn ta lấy súng săn từ đâu, nhưng đã là đệ tử xuất mã, sau đó Triệu Khách chưa từng thấy hắn ta thể hiện thần thông bình thường như Linh cô lão thái.

Quan trọng nhất là, sau khi nhiệm vụ chính tuyến thay đổi, thật ra có một chi tiết nhắc nhở Triệu Khách nhưng từ đầu đến cuối Triệu Khách không hề chú ý đến.

Trong nhiệm vụ nhắc đến phải ngăn cản hai người Hà lão tam và Linh cô lão thái đoạt được Tạo Hóa Châu.

Trương Hải Dương không được nhắc đến vì hắn ta là một vòng nhiệm vụ chính tuyến, cộng thêm Trương Hải Dương chỉ là một người bình thường cho nên hoàn toàn không cần nhắc tới.

Nhưng suy nghĩ một lúc, Phùng Ba lại khác, hắn ta có liên hệ máu mủ với Linh cô lão thái, chỉ việc hắn ta liên tục bị bỏ qua đã là một điểm đáng ngờ rất lớn.

Nhưng có lẽ vì sự xuất hiện của Phùng Ba này quá nổi bật, cộng thêm luôn đi theo bên cạnh Linh cô lão thái, tạo thành ảo giác dưới đĩa đèn thì tối, những điểm đáng ngờ này lại bị người ta bỏ qua.

Lúc này, Chu lão hán lộn một vòng đứng lên, hắn ta không chú ý tới sau lưng, chỉ là đôi mắt nhìn chằm chằm Tạo Hóa Châu trên tay Phùng Ba, tưởng lão thái đang cố ý lừa hắn ta, lập tức há mồm mắng: “Lão thái bà, ngươi tưởng…” Mới mắng được một nửa, Chu lão hán đã không mắng nổi nữa.

Quay đầu nhìn lên, lúc này mới thấy toàn thân Linh cô lão thái đã bị cây mây quấn quanh, khuôn mặt đã vặn vẹo không giống người, Chu lão hán thấy thế còn muốn mắng đã không mắng được nữa, quay đầu nhìn về phía Phùng Ba.

Phùng Ba thu hồi viên Tạo Hóa Châu trên tay, khóe môi hơi cong lên, lạnh lùng nhìn Triệu Khách và Chu lão hán, nói: “Cảm ơn hai vị.”

Chỉ thấy Phùng Ba nói hết câu, hư ảnh một con tem hiện ra trên người Phùng Ba, chỉ thấy thân thế hắn ta nhanh chóng mơ hồ, ngay sau đó đã xuất hiện bên ngoài cánh cửa thủy tinh.

“Không tốt!”

Bình Luận (0)
Comment